Đám Tước yêu nhỏ không hiểu được suy nghĩ của các vị tiền bối.
Trong mắt bọn họ, đội hình này trông thật nực cười.
Mà vị “Thương Thành đại đế” kia, bọn họ cũng chưa từng được nghe danh bao
giờ.
Mặc dù vừa rồi hắn có thể tuỳ tiện xử lý mấy tên Ưng tộc cấp Kim tiên, nhưng
đụng đến Yêu tôn Yêu vương thì đâu còn dễ dàng như vậy?
“Được rồi, những người khác trong tộc đâu?”
Vừa đề cập đến vấn đề này, tinh thần của đám Tước yêu lập tức sa sút.
“Bọn họ đã gặp chuyện chẳng lành…”
“Đại đế, ngươi phải làm chủ cho bọn ta!”
“Hu hu hu, có rất nhiều người trong tộc bị đám Hạc tộc và Ưng tộc bắt đi làm
nô lệ, thảm lắm…”
“Ngoại trừ đại đế, chẳng có vị cường giả nào khác quan tâm đến Tước tộc bọn
ta.”
Vân Cung vung cánh, lớn giọng trách cứ: “Bây giờ Đại Đế đã đến đón chúng ta
về, các ngươi phải vui mừng, sao có thể khóc lóc như vậy?”
Đám Tước yêu ngay lập túc lau nước mắt, nín khóc.
“Đại đế, xin ngươi sai bảo, tiếp theo chúng ta nên đi đâu?”
Thành Ca hít sâu một hơi, bình ổn tâm tình rồi cười nói: “Trước tiên chúng ta
phải đi tìm hài cốt của những người trong tộc đã vô tình bị giết hại trong mấy
năm vừa qua.”
Những Tước yêu này vô cùng có lòng thành với hắn, hắn không thể không bày
tỏ.
Đối với mệnh lệnh của hắn, nhóm Tước yêu không mảy may nghi ngờ.
Thậm chí bọn họ còn không hỏi nguyên nhân, trực tiếp dẫn hắn đến ngôi mộ
của những Tước yêu tử nạn.
“y, đa số bọn họ đều vì chống cự Hạc tộc và Ưng tộc nên mới bị giết hại…”
Thành Ca gật đầu, nhìn qua đám thi thể chưa thối rữa nhưng cũng không còn
vẹn toàn, hắn thi triển năng lực phục sinh.
Trong chốc lát, chỉ thấy ánh sáng loá mắt phát ra không ngừng.
Chỗ hài cốt đã biến mất, thay vào đó là đám Tước yêu vừa sống lại đang bay
phấp phới trên không trung.
Nhìn thấy vậy, Vân Cung và đám Tước yêu mừng rỡ như điên.
“Wow!”
“Đại Đế còn có thể khiến người khác sống lại?”
“Trời ơi, đây là năng lực thần thánh gì vậy?”
“Lập tức có thể làm sống lại mấy trăm sinh linh, cho dù Tử Minh Đại Đế có
đích thân tới đây cũng chưa chắc đã làm được chuyện thần kì như vậy?”
“Chắc chắn là không làm được, ha ha ha, không hổ là Thương Thành Đại Đế
toàn năng.”
Đám Tước yêu nhỏ lập tức hoài nghi nhân sinh.
Vừa mới lúc nãy, bọn họ còn thấy sự xuất hiện đột ngột của “Thương Thành đại
đế” rất nực cười.
Mà bây giờ, hắn đã thi triển một loại năng lực huyền diệu khó tin đến vậy.
Chẳng nhẽ hắn có thiên phú là năng lực phục sinh sao?
Trong khi đám Tước yêu nhỏ còn đang miên man suy nghĩ thì đám Tước yêu
vừa mới được phục sinh cũng ngẩn người một lúc, sau đó cũng điên cuồng gọi
lớn.
“Thương Thành đại đế.”
“Là ta đang nằm mơ đấy ư? Ta còn có thể sống lại để gặp ngươi?”
“Ha ha ha, Đại Đế uy vũ.”
“Tất nhiên rồi, đâu có chuyện gì mà Thương Thành Đại Đế không làm được.”
Trong nháy mắt, khu rừng vốn vô cùng trầm lặng bỗng trở nên náo nhiệt, tràn
đầy nhựa sống.
Thành ca bị đám Tước yêu vây lại bên trong, ríu ra ríu rít nói chuyện, ai nấy
cũng đều sinh đẹp rực rỡ.
“Được rồi, được rồi.”
“Chư vị, ai muốn cùng ta xuất chiến?”
Lời vừa nói ra, tất cả Tước yêu đều đồng ý.
“Chúng ta thề sẽ đi theo Thương Thành đại đế.”
“Xuất chinh, xuất chinh.”
Chẳng cần biết mục tiêu xuất chinh là gì, chỉ cần nhìn thấy Thành Ca, bọn họ đã
mất đi năng lực tự phán đoán rồi.
Chỉ cần đi theo hắn là được, cho dù là đi đến chân trời góc bể, cho dù kẻ địch có
mạnh mẽ ra sao.
Nhìn thấy cảnh này, Thương Linh cũng không khỏi xúc động.
Đám Tước tộc này vô cùng yếu ớt nhưng ở họ có những phẩm chất mà những
đại yêu tộc mạnh mẽ khác không có được, rất đáng để Khương Thành đối xử tốt
với bọn họ.
“Xuất phát, đi thẳng đến lãnh địa Ưng tộc.”
Thành Ca vung tay, đám Tước yêu nhất nhất tuân theo.
Trong chớp mắt, trên bầu trời có đủ loại Tước yêu đầy màu sắc kết bè kết đội,
vô cùng náo nhiệt.
Điều này khiến những yêu tộc khác ở xung quanh ngẩn ra.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
“Giết!”
“Đi theo Đại Đế sát phạt.”
“Tiêu diệt Ưng tộc.”
“Giải cứu đồng tộc chúng ta.”
Nghe thấy mấy khẩu hiệu này, đám oanh oanh yến yến ven đường suýt chút nữa
cười ra tiếng.
Ưng tộc là tộc chim lớn thứ hai chỉ đứng sau Hạc tộc.
Làm sao lũ thấp kém Tước tộc có thể công khai lên án như vậy?
Hơn nữa, mấy năm trước, không phải Tước tộc bị đàn áp rất thê thảm sao?
Sao đột nhiên có thể trở nên đông đúc như vậy?
Thành Ca không biến về hình rồng nên dù bọn họ có nhìn thấy thủ lĩnh cũng
không biết là ai.
Đám Tước yêu nhỏ mặc dù đi trong đội ngũ như vẫn luôn run rẩy, khuôn mặt sợ
hãi.
Các nàng đúng là tự nhảy vào núi đao biển lửa, tự tìm đường chết.
Lại còn xông thẳng đến Ưng tộc.
Bên Ưng tộc còn có đến sáu vị Chuẩn đế đấy.
Với đội hình này của các nàng, chỉ cần hai vị Yêu vương nào đó xuất trận cũng
đủ để dẹp yên rồi.
Chỉ là tâm tình của các nàng, các Tước yêu khác không hiểu được.
Bọn họ còn không hề lo lắng chút nào.
Cứ như vậy, bọn họ cứ chậm rãi đi, rất nhanh đã đánh đến trong lãnh địa Ưng
tộc.
Còn chưa đặt chân tới sào huyệt chính của Ưng tộc đã có một gã Yêu vương
Ưng tộc và hơn mười tên Yêu tôn ra nghênh trận.
Bọn họ đến ngay sau khi nghe tin.
Về phần các cao thủ của Ưng tộc, bọn họ khinh thường nên không nghênh
chiến.
“Các ngươi thật to gan.”
“Ta thấy đám Tước tộc các ngươi chắc chắn là các ngươi uống nhầm thuốc nên
mới đến đây gây sự.”
“Dám liều lĩnh xông vào lãnh địa của Ưng tộc bọn ta, còn dám hô giết?”
“Là ai cho các ngươi lá gan đấy?”
Tên cầm đầu Yêu vương Ưng tộc kia vừa nói xong mấy câu tiêu chuẩn, Thành
Ca đã mất kiên nhẫn liền phẩy phẩy tay vài cái.
Kiếm còn không thèm rút ra.
Một luồng tiên lực mãnh liệt lướt qua, khoảng không phía trước như được gột
sạch, nháy mắt trở nên quang đãng.
Tên Yêu vương cầm đầu và hơn mười tên yêu tôn biến thành cho bụi chỉ trong
nháy mắt, thậm chí còn không để lại dấu vết từng tồn tại.
“Đại Đế uy vũ.”
Vân Cung lại là người đầu tiên khàn giọng kêu lớn.
Những Tước yêu khác vô cùng kích động, cảnh này khiến các nàng nhớ lại núi
Tiên Yêu năm đó.
“Uy phong của Đại Đế so với năm đó chỉ hơn chứ không giảm.”
“Là ai cho bọn hắn lá gan để đứng chắn ngang mặt Đại Đế vậy?”
“Có lẽ là người thân của bọn họ…”
“Còn chẳng đủ để Đại Đế giết!”
Cả đoàn vui vẻ phấn chấn còn những Tước yêu nhỏ trong đoàn cũng sững sờ.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Trời ơi, trời ơi, đây là loại sức mạnh gì vậy?”
“Hoá ra Thương Thành Đại Đế còn lợi hại hơn Yêu vương rất nhiều…”
Bầy yêu thú ven đường đến xem náo nhiệt sợ tới mức suýt chút nữa ngã rạp
xuống.
Vừa mới nhìn thấy cái gì đây?
Một Yêu vương mạnh mẽ như thế mà biến mất trong chớp mắt ư?
Xem ra lần này Tước yêu đã có chuẩn bị kĩ càng, hoá ra không phải nói chơi!
Hoá ra là việc lớn!
Mà ở bên Ưng tộc cũng rất nhanh nhận được tin báo về.
“Tước tộc?”
“Chỉ bằng sức lực của bọn chúng mà có thể giết được một Yêu vương trong tộc
ta ư?”
“Bọn họ đã tìm người ở đâu đến giúp đỡ?”
“Chẳng cần biết bọn hắn tìm được người giúp đỡ ở đâu, bọn chúng đều phải
chết!”
“Lôi đám Tước yêu kia đến đây.”
“Ưng tộc chúng ta đã rất lâu không làm việc lớn, xem ra chúng yêu tộc đã quên
mất sự lợi hại của Ưng tộc chúng ta.”
“Phải dùng chút máu tươi để cảnh cáo những bộ tộc xung quanh mới được.”
Khi Thành Ca và nhóm Tước yêu đang giết dám Ưng tộc trong vùng nội địa thì
ngoại trừ Ưng tộc ra nghênh chiến còn có một nhóm Tước yêu bị áp giải theo.
Đó đều là nhóm Tước yêu bị bắt đến Ưng tộc làm nô lệ.
Mỗi yêu nhân đều bị phong bế yêu đan, hai cánh tay bị khoá chặt, vẻ mặt uể oải,
thần sắc cực kém.
Hoàn toàn không có chút sức sống nào.
Nhìn thấy bọn họ, Vân Cung và đám Yêu tước đều đỏ mắt.
Đến cả những yêu tộc xung quanh đến xem náo nhiệt cũng âm thầm lắc đầu.
Mấy năm qua, Tước tộc suy bại, cũng không tránh được cảnh khổ cực như vậy.