Ngược lại bây giờ Thanh Long Đại Đế lại muốn trói buộc với Huyền Văn của
Thành Ca, nhưng lại không muốn mình chủ động mở miệng.
Dù sao lần trước từ chối dứt khoát một cách tuyệt vời như vậy.
Bây giờ lại chủ động đổi ngược lại lời nói của chính mình, như vậy thì thật là
quá mất mặt rồi?
Cho nên hắn đang mong đợi bên phía Thành Ca sẽ nhắc lại thêm mấy lần, sau
đó hắn sẽ lại tiếp tục giả vờ từ chối, làm bộ sĩ diện một chút rồi mới miễn cưỡng
đồng ý.
Như vậy hắn sẽ không bị mất hết mặt mũi mà đồng thời lại còn có được sức
mạnh.
Hoàn hảo đến như vậy?
Chỉ tiếc là Thành Ca đã sớm nhìn thấu được tâm tư này của hắn.
Bây Giờ Thành Ca đã biết Huyền Văn của mình quý giá biết bao nhiêu, làm sao
còn có thể đi cầu xin người khác?
Lão Thanh Long đã cảm thấy sốt ruột!
Nhìn thấy hắn không có phản ứng gì, hắn đành phải chủ động đưa ra một vài
gợi ý.
“Khụ khụ! Huyền Văn kia của ngươi… Không ngờ lại thần kỳ như vậy!”
“Hử.” Thành Ca cũng không thèm quay đầu lại.
Lão Thanh Long đợi một hồi lâu nhưng cũng không thể đợi được câu nói tiếp
theo của hắn.
Cứ như vậy “Hử” một cái là xong sao?
Tại sao lại không nói thêm câu “Thanh Long Đại Đế vĩ đại, ta có thể mời ngươi
trói buộc với Huyền Văn của ta hay không”?
Chuyện gì đang xảy ra với tên tiểu tử này?
Ngày thường linh hoạt xảo trá như vậy, sao lần này lại chậm chạp như thế nhỉ?
Nghe thấy hai chữ Huyền Văn, lẽ ra đến lượt ngươi phải lấy gậy mà đánh rắn,
vội vàng nói ra chứ!
Đại Đế đã gấp gáp đến mức trong lòng sắp ngứa ngáy không thể chịu nổi.
Nhưng mà giờ cũng không còn cách nào khác nữa, hắn chỉ có thể “gợi ý” cho
Thành Ca thêm một lần nữa.
“Cái đó, lần trước ngươi nói ngươi có hai cái Huyền Văn?”
“Hử.”
Lại hử?
Đại Đế đã giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ta cũng đã gợi ý rõ ràng đến vậy rồi, ngươi còn không hiểu ý của ta sao?
Ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi nhanh chóng nắm bắt đi chứ!
Hắn cắn răng, quyết định cho Thành Ca thêm một cơ hội “lần cuối cùng”.
“Một cái Huyền Văn khác của ngươi, là Huyền Văn Thủy đúng không?”
“Hử…”
Thành Ca vẫn cứ thờ ơ như cũ.
Đại Đế không kìm chế được mà nói.
“Ngoại trừ hử, ngươi không nói được gì khác nữa sao?”
“Nói gì cơ?”
Thành Ca khó hiểu quay mặt lại.
“Những thứ này không phải ngươi cũng đã biết từ sớm rồi sao? Ta cũng không
hiểu tại sao ngươi lại cứ lặp lại những điều ngươi đã biết.”
“Hơn nữa còn là ở trong cuộc chiến đấu nguy cấp của đồng đội.”
Hắn không nhịn được nói: “Ngươi là máy lặp lại chuyển thế, hay là bị bệnh suy
giảm trí nhớ?”
“Đúng thật là không giải thích được!”
Bị hắn làm cho giận đến vậy, Đại Đế lại càng khó xử và phát cáu.
Mặc dù hắn không biết cái gì là máy lặp lại và suy giảm trí nhớ, nhưng hắn biết
cái đó chắc chắn không phải là cái gì tốt đẹp.
Nếu như là trước kia, hắn sẽ phát cáu với Thành Ca.
Nhưng bây giờ hắn muốn trói buộc với Huyền Văn Thủy của Thành Ca, lại
hoàn toàn không thể trở mặt.
Chỉ có thể không ngừng tự nhủ, mình phải thật bình tĩnh.
Vì sức mạnh, nhịn một chút cũng đáng.
Nhưng mà nói xem chuyện gì đã xảy ra với tên tiểu tử này?
Lần trước thì vô cùng hy vọng mình sẽ trói buộc với Huyền Văn của hắn như
vậy, nhưng sao lần này lại có cái dáng vẻ hoàn toàn không suy nghĩ chút gì như
kia?
Chẳng lẽ là lần trước mình đã từ chối quá thẳng thừng, cho nên hắn cảm thấy sẽ
không thể nào thành công nên đã dứt khoát từ bỏ, không muốn tiếp tục thử nữa
chăng?
Ôi chao, như vậy thì không thể được đâu!
Thanh Long Đại Đế không kiềm chế được, trong lòng thầm cảm thấy vô cùng
tiếc nuối, lẽ ra lần trước không nên từ chối quyết liệt đến vậy.
Nên làm sao để gợi ý cho hắn là bây giờ mình có thể đồng ý chứ?
Lúc mà hắn đang âm thầm tính toán trong đầu, trận chiến đấu đã đến thời điểm
gay cấn nhất.
Hai vị Kỳ Lân Đại Đế bị Thương Linh đánh cho liên tiếp chạy trốn, tình trạng
thương tích càng ngày càng nặng hơn.
Nếu như đổi lại là đối phó với Đế Cảnh, bọn họ không đánh trả lại được thì
chẳng qua là sẽ rút lui.
Nhưng đối mặt với Thương Linh thì đúng là thật sự không thể rút lui được.
Dù sao Thương Linh cũng là Yêu Đế nắm giữ tốc độ, ai có thể nhanh hơn nàng
được?
Thậm chí ngay cả bản thân Thành Ca cũng không đạt tới tốc độ hiện tại của
nàng.
Nhìn thấy tình hình đang vô cùng nguy cấp, Mặc Lân Đại Đế gấp gáp đến mức
vừa chạy trốn vừa hét to.
“Lên!”
“Cùng nhau tiến lên bao vây nàng!”
“Thương Linh là phản nghịch của Yêu giới, tấn công nàng!”
Nghe thấy lời đó thì cho dù là Băng Phượng, Bạch Hổ hay là những Yêu tộc
đứng xem kia, tất cả đều lộ ra vẻ khinh bỉ.
Trước đó bọn họ cho rằng hai đánh một thì sẽ có thể thắng được, cho nên nhất
định không để cho người khác xen vào.
Bây giờ không đánh trả được, lại phải gọi người khác đến trợ giúp bọn họ vây
đánh?
Còn mặt mũi không?
Các Đại Đế của phe Kỳ Lân như Khổng Tước và Cửu Vĩ nhìn nhau một cái,
cuối cùng vẫn quyết định nhanh chóng tiếp viện cho hai vị Kỳ Lân Đại Đế.
Nhỡ đâu bọn họ thật sự bị Thương Linh giết chết, phe Kỳ Lân sẽ lập tức sụp đổ
ầm ầm.
Sau này những Yêu Đế đã từng đối đầu nhiều năm với Long tộc như bọn họ,
nhất định sẽ bị nhằm vào.
“Lên!”
“Giết chết Thương Linh!”
Cửu Vĩ Đại Đế là người đầu tiên tiến lên, Khổng Tước, Vạn Phệ và Hùng Bì
theo sát ở phía sau.
Sau khi Trạch Lộc Đại Đế bước tới hai bước thì lại chần chừ, cuối cùng cũng
không đi lên để đuổi theo.
Còn Nhĩ Thử Đại Đế thì đơn giản là nhất định giả vờ không nghe thấy cái gì cả,
đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Hành động của hai người đó khiến cho những Yêu Đế khác ở bên cạnh không
ngừng kinh ngạc.
Các Yêu Đế như Cửu Vĩ và Khổng Tước lại là vừa sợ hãi vừa tức giận.
“Trạch Lộc! Nhĩ Thử! Các ngươi làm gì thế?”
“Chẳng lẽ các ngươi muốn phản bội lại phe của chúng ta sao?”
Trạch Lộc Đại Đế cũng đang ở trong phe Kỳ Lân lộ ra vẻ khó xử nhưng cũng
không hề lên tiếng.
Nhưng mà Nhĩ Thử Đại Đế cười mỉa một cái: “Cái gì mà phản bội, chẳng qua là
ta chỉ trung thành với đại cuộc của Yêu giới mà thôi, Kỳ Lân tộc vì bản thân mà
làm những điều đi ngược lái với phương hướng, mọi người cũng quá rõ mà!”
Năm đó hắn đã cử Nha Thử Vương đi, cũng đã chú ý đến Thành ca rồi.
Sau đó hai bên Yêu giới và Ma Giới định phối hợp với nhau, lừa gạt Thành Ca
vào Khư Động, hắn cũng đã tiết lộ tin tức đó cho Thanh Long Đại Đế.
Bây giờ Thành Ca và Thương Linh đã mạnh mẽ trở về, đương nhiên hắn biết
cuối cùng thời điểm dừng lại cũng đã đến.
“Được, được lắm!”
Cửu Vĩ Đại Đế vô cùng tức giận, lại giơ Thiên Yêu lên một lần nữa.
“Nhĩ Thử Yêu Đế không tuân theo mệnh lệnh, trợ giúp phản nghịch, đuổi ra
khỏi Thiên Bộ ngay hôm nay.”
Ngay sau đó, hắn và các Yêu Đế Khổng Tước, Hùng Bì và Vạn Phệ cùng nhau
xông về hướng chiến trường ở bên kia, định kết giết chết Thương Linh.
Một bóng người đột nhiên lao nhanh tới, chắn trước mặt bọn họ.
“Không phải các ngươi muốn ngồi ở bên cạnh để xem sao, bây giờ lại muốn đi
đâu?”
Lần này, Thành Ca không có tiếp tục chỉ mặc kệ ngồi xem nữa.
Hắn biết rất rõ, giới hạn của Thương Linh cũng chỉ có thể áp đảo được hai vị
Kỳ Lân Đại Đế.
Trên thực tế thì đây đã là một điều kỳ tích rồi.
Nếu đổi lại thành từ Thương Hư Đại Đế trở xuống, sẽ không thể nào chèn ép
được hai vị Viễn Cổ Yêu Đế.
Thương Linh có thể làm được, thứ nhất là bởi vì bản thân nàng cũng là Viễn Cổ
Yêu Đế.
Thứ hai là vì nhờ mượn được Huyền Văn tốc độ thất trọng của Thành Ca.
Nhưng nếu như có thêm một Đế Cảnh thông thường nữa, vậy thì rất có thể nàng
sẽ không thắng nổi.
Nhiều hơn hai người, chuyện nàng thua trận cũng không còn nghi ngờ gì, chứ
đừng nói là tới bốn người.
Vì để cho nàng làm màu cho xong một cách thuận lợi, Thành Ca đành phải phát
huy tinh thần giúp người làm niềm vui, giúp nàng ngăn cản bốn vị Yêu Đế.
“Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn ngăn cản bọn ta!”
“Còn cả bổn Đế nữa?”
Lão Thanh Long mặc dù rất khó chịu đối với Thành Ca, nhưng thời khắc quan
trọng thì ngược lại cũng sẽ không để rơi mất giây chuyền, biết lúc nào thì nên ra
tay.
Hắn vừa xuất hiện, Nhĩ Thử Đại Đế cũng gấp gáp bay ra.
“Còn có ta!”
Vị Thử Tộc Đại Đế này rất tinh khôn, mới vừa ngã về bên phía Thành Ca thì đã
vội vã phải lập một công trước, lót đường cho tương lai của Thử Tộc sau khi
tình hình của Yêu giới thay đổi.
Khi thấy hai người bọn họ vừa đi ra thì Khổng Tước và Cửu Vĩ ở phía đối diện
cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
So sánh thực lực thì thật sự không thể khác xa được hơn nữa.
Nhưng mà còn chưa chờ cho bọn họ kịp nghĩ ra cách, ngược lại Thành Ca đã
suy nghĩ trước cho bọn họ.
Hắn quay đầu lại với vẻ vô cùng không hài lòng, liếc nhìn lão Thanh Long và
Nhĩ Thử Đại Đế một cái.
“Hai người các ngươi đừng có gây thêm phiền phức, nơi này giao cho ta là được
rồi.”