Bất Hủ Kiếm Thần

Chương 88: Ma Chỉ dị biến




Lâm Dịch phóng mắt nhìn lại, có vạn Ma tộc, hai mắt mỗi người đỏ hồng, đằng đằng sát khí chen chúc mà đến, một màn này quả thực rất là kinh người.



Những Ma tộc này dáng vẻ độc nhất vô nhị như lúc hắn hóa Ma, lại càng hung tàn cuồng bạo hơn nhiều.



Lâm Dịch cau mày, vốn hắn muốn rút người ra lùi lại, thế nhưng nhìn Ma tộc tầng tầng lớp lớp giống như biển màu đen, trong lòng đột nhiên hiện lên một suy nghĩ ở trong đầu.



- Ta không ngại thử xem thần thông thuật mới lĩnh ngộ này một chút, để xem rốt cuộc nó có mấy phần uy lực.



Các đại thế lực đỉnh tiêm đều có truyền thừa thần thông thuật. Nếu có tu sĩ có thể lĩnh ngộ được thần thông mà tổ tông truyền thừa xuống khi còn là Trúc Cơ kỳ thì tuyệt đối sẽ được tôn sùng là thiên tài bất thế, cũng sẽ được tông môn toàn lực bồi dưỡng.



Tự nghĩ ra thần thông, đó chuyện mà là tu sĩ Kim Đan, thậm chí là tu sĩ Nguyên Anh có khả năng chạm đến được.



Lâm Dịch chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, nhưng ở tuyệt cảnh sinh tử, bằng vào tư chất vô thượng đã tự nghĩ ra thần thông kinh thế, Niết Bàn Sinh tử luân, dẫn tới thiên địa rung động, dị tượng xuất hiện.



Nếu như việc này truyền đi, nhất định sẽ làm cho Hồng hoang khiếp sợ. Mặc dù là ở trong một thịnh thế phát triển mạnh như vậy, thời đại thiên tài xuất hiện lớp lớp thì cũng chưa từng nghe nói có thế lực nào lại có người ở Trúc Cơ kỳ đã có thể tự nghĩ ra được thần thông!



Quả thực Lâm Dịch rất hiếu kỳ, hắn tự nghĩ ra thần thông thuật lúc Trúc Cơ kỳ, rốt cuộc sẽ mạnh bao nhiêu.



Nghĩ đến đây, Lâm Dịch không chần chờ nữa, cũng không sợ hãi chút nào mà chạy vào trong biển Ma tộc.



Lâm Dịch chưa bao giờ tiếp xúc qua với Ma tộc, hắn không biết. Nếu như gặp phải loại tình huống Ma tộc như biển này, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh thì cũng chỉ có chạy trối chết mà thôi, cũng không dám ở lại quá lâu.



Tuy rằng phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là Ma tộc cấp thấp, dường như không đủ để gây ra sợ hãi. Thế nhưng cấp thấp Ma tộc không sợ sống chết, tre già măng mọc.



Cho dù ngươi giết tới tay mềm đi thì bọn họ cũng sẽ không lui bước, lúc ngươi muốn bứt ra lui lại thì đã muộn. Khi đó trong biển Ma tộc sẽ có một chút Ma tộc cao giai xen lẫn, thậm chí là Đại Ma tuyệt thế trong Ma tộc xuất hiện.



Mặc dù là Nguyên Anh thì cũng chỉ có đường ngã xuống mà thôi.



Thân thể của Lâm Dịch trải qua sinh tử nhị khí cọ rửa, đã cường đại hơn, trong lúc giơ tay nhấc chân đều như có lực lôi đình vạn quân, tu vi cũng vô thanh vô tức đột phá đến Trúc Cơ sơ kỳ, suýt nữa đã bước vào Trúc Cơ trung kỳ.



Lúc này, hắn nhẹ nhàng quát lên một tiếng:



- Niết Bàn Sinh tử luân!



Trong lòng hai bàn tay có thêm một đoàn sinh khí và tử khí, lòng bàn tay hợp lại, hiện ra một cái Đại ma bàn hai màu như tròn như vuông, tràn ngập từng trận uy áp, hình như có lực lượng ngàn cân, vô cùng huyền diệu.



Lâm Dịch lưng đeo Ô Sao trường kiếm, tay nâng Niết Bàn Sinh tử luân, đạp không mà đứng, thần uy lẫm liệt.



Niết Bàn Sinh tử luân nhanh chóng xoay tròn, bao phủ Ma tộc đang vọt tới ở xung quanh, trong lúc Sinh tử luân vận chuyển, rất nhiều Ma tộc trực tiếp bị trấn áp thành tro tàn, không có một chút lực lượng phản kháng nào cả.



Niết Bàn Sinh tử luân, thần thông thuật, nháy mắt đã giết Ma tộc cấp thấp.



Ma tộc cuộn trào mãnh liệt, Sinh tử luân nghiền ép đi qua, không có một người nào có thể chạy trốn, toàn bộ đều bị mất mạng tại chỗ.




Trong mắt Lâm Dịch dần dần hiện lên một chút màu đỏ, thế nhưng hắn cũng không ý thức được chuyện này.



Sau khi mỗi một Ma tộc chết đi, hóa thành tro tàn ở Lâm Dịch dưới chân của, thế nhưng vẫn có một luồng ma khí dùng mắt thường khó có thể phân biệt được từ trong tro tàn bay ra, nhanh chóng chui vào trong thân thể của Lâm Dịch.



Lâm Dịch giết rất cao hứng, Niết Bàn Sinh tử luân dùng rất tiện tay, cho nên cũng không chú ý tới những ma khí này.



Theo thời gian trôi qua, Lâm Dịch dần dần cảm giác được một chút bất an.



Đối mặt với Ma tộc vô tận cuộn trào mãnh liệt, Lâm Dịch đã tiêu hao quá mức. Khí tức cũng biến thành bất ổn, Niết Bàn Sinh tử luân đã đạt tới trạng thái gần như báo hỏng.



Nhưng trong đầu của hắn vẫn tràn ngập sát lục, tràn ngập hủy diệt và điên cuồng, muốn liều chết với đám Ma tộc trước mắt.



Lâm Dịch bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, Sinh tử luân trong tay đột nhiên gặp trở ngại, bị một cỗ lực lượng cường đại lao tới đánh nát.



Cả người Lâm Dịch chấn động, trong nháy mắt liếc mắt nhìn một cái.



Đó là một tên Ma tộc cao giai, đầu có hai sừng, có bốn cánh tay, lúc này hắn dùng hai quyền đánh nát Niết Bàn Sinh tử luân, trên mặt lại dần dần hiện ra vẻ thống khổ.



Lâm Dịch cau mày, thần thức đảo qua vùng đan điền, trong lòng kinh hãi, sắc mặt trầm xuống, trực tiếp đi về phía xa xa.




Ma hải ở vùng đan điền đã xảy ra dị biến, Lâm Dịch nhìn thoáng qua, thầm hô một tiếng không ổn.



Vũng nước màu lam đen vốn chỉ lớn bằng nắm tay, nhưng lúc nãy liên tục có ma khí tràn vào trong cơ thể, dung nhập vào trong vũng nước này.



Lúc này trong đan điền đã biến thành một cái vũng nước lớn bằng chậu rửa mặt, mà vũng nước màu đen này hấp thu ma khí chung quanh, vẫn đang chậm rãi bành trướng.



Sắc mặt của Lâm Dịch âm tình bất định, mạnh mẽ ổn định tâm thần lại. Ma tộc mênh mông như biển, phô thiên cái địa kéo tới, không nhìn thấy được lối ra đâu cả.



Lâm Dịch dùng hai tay nâng Niết Bàn Sinh tử luân lên, trực tiếp ném tới phía trước.



Sinh tử luân đi qua đâu lập tức nghiền ép đông đảo Ma tộc, mạnh mẽ tạo ra một cái lối đi rất hẹp.



Tuyệt đối không thể dừng lại ở đây, Lâm Dịch không chần chờ nữa, trực tiếp vận chuyển tinh thần lực, bước ra bộ pháp thần bí, theo thông đạo mà Niết Bàn Sinh tử luân tạo ra, chạy trốn về phía trước.



Thân thể mới vừa vượt ra được mấy trượng thì trước mặt hắn xuất hiện vài đầu Ma tộc cao to, đầu có hai sừng, phía sau có cái đuôi xương lóe lên hàn quang, sát ý bức người.



Lâm Dịch không kịp phản ứng nữa, trực tiếp đụng vào mấy Ma tộc này, lòng bàn tay trái nâng Niết Bàn Sinh tử luân, tay phải rút ra Ô Sao trường kiếm ở trên lưng, chém tới chỗ mấy Ma tộc cao giai này.



- Phanh! Phanh! Phanh!



Liên tục có vài tiếng trầm muộn vang lên, cả người Lâm Dịch chấn động, miệng phun ra máu tươi.




Niết Bàn Sinh tử luân tan vỡ, cũng không tạo thành thương tổn trí mạng đối với những Ma tộc cao giai trước mắt này, Ô Sao trường kiếm đánh vào đầu vai của một Ma tộc, lại khó có thể tiến thêm nữa, bị xương vai và máu thịt của Ma tộc giữ lại.



Thân thể của những Ma tộc cao giai này vô cùng cứng cỏi, Ma tộc cao giai này bị Ô Sao trường kiếm bắn trúng, bộc phát ra một tiếng thét chói tai, cái đuôi xương hất một cái, đâm tới đầu của Lâm Dịch.



Sinh tử luân trên tay trái của Lâm Dịch bị vỡ nát, không kịp lần nữa ngưng tụ ra. Tay phải lại không nỡ buông Ô Sao trường kiếm, mà bên cạnh hắn lại có thêm vài Ma tộc cao giai, hai mắt đỏ hồng, đánh tới phía hắn.



Tình huống rất nguy cơ, không cho phép hắn chần chờ.



Trong lòng Lâm Dịch thầm mắng một tiếng, tay trái nắm lại, đánh về phía Ma tộc, khí huyết màu xanh lam trên cả người quay cuồng, Bất Diệt kiếm thể phóng ra ánh sáng, trong cơ thể có tiếng kiếm minh không ngừng vang lên.



Đúng lúc này, đoạn kiếm thần bí trên đan điền nhè nhẹ run lên một chút, biên độ rất nhỏ, nhưng Lâm Dịch lại cảm nhận được rất rõ ràng.



Cùng lúc đó, Lâm Dịch đã biết, ở chỗ sâu trong Tịch Tĩnh cốc có một món đồ, có thể khiến cho đoạn kiếm thần bí rung động, rất có thể chính là một cái mảnh nhỏ của đoạn kiếm này.



Lúc trong đầu đang có vô số suy nghĩ thì một Ma tộc cấp thấp đã đụng vào trên nắm tay màu lam của Lâm Dịch, trong nháy mắt đã bị kiếm khí màu lam trên nắm tay trùng kích tới mức bị đập tan.



Nhưng nắm tay của Lâm Dịch của chưa được thu lại, ngay sau đó lại bị một đầu Ma tộc cao giai vươn ma trảo sắc bén ra, nắm lấy tay hắn, lại chợt tiến lên.



Lúc này hai chân của Lâm Dịch đau đớn, hắn cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào trên mặt đất đã xuất hiện một đám Ma tộc cao giai.



Bọn họ đâm cái đuôi xương sau lưng vào bắp đùi của Lâm Dịch, từng cỗ tinh khí linh vận đang chậm rãi theo cái đuôi xương truyền ra ngoài cơ thể.



Trong lúc Lâm Dịch công phu, hai tay hai chân đều bị quản chế, Ma tộc cao giai đếm không hết đánh tới, vô số cái đuôi xương mang theo ánh sáng mờ ảo đâm vào thân thể của Lâm Dịch.



Giống như một đám rắn rối loạn, từng đạo tinh khí theo cái đuôi xương truyền đi về phía các Ma tộc cao giai.



Lâm Dịch ngửa mặt lên trời rống lên thê lương, lại không có cách nào khống chế được cục diện trước mắt.



Trong chốc lát, máu thịt của Lâm Dịch dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khô quắt. Nếu cứ tiếp tục, Lâm Dịch sẽ bị đông đảo Ma tộc hút thành một cái thây khô.



Bỗng nhiên, Ma chỉ màu đen ẩn nấp trong vũng nước màu đen lam ở trong vùng đan điền trồi lên, bộc phát ra một trận run rẩy kịch liệt, dường như cực kỳ hưng phấn, điên cuồng xoay tròn ở trong vũng nước đan điền.



Trong đan điền của Lâm Dịch, trải qua ma khí dung nhập, vũng nước này đã lớn bằng một cái chậu rửa mặt.



Lúc này Ma chỉ đang không ngừng điên cuồng xoay tròn ở trong vũng nước, kéo dòng nước, chỉ khoảng nửa khắc, trong đan điền Lâm Dịch đã tạo thành một cái vòng nước xoáy đang kịch liệt xoay tròn.



Ở giữa vũng nước xoáy là một cái hố sâu, trung tâm chính là Ma chỉ đang run rẩy xoay tròn.



Vốn Ma chỉ chỉ còn lại có xương ngón tay khô màu đen, nhưng lúc này, máu thịt của nó dần dần trở nên đầy đặn, ma khí ngập trời, tản ra cảm giác vui sướng.