Bất Hủ Thần Vương

Chương 356: Vạn Linh Thực Dịch, mã đáo thành công




Vạn Linh Thực Dịch, chủ tài là Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền.



Mà tài liệu phụ tá, thì có năm loại, phân biệt đối ứng thiên địa ngũ hành, năm tài liệu phụ tá này, cũng không phải là không thể thay thế, nhưng tốt nhất, tất nhiên là năm tài liệu ghi trong đan phương cổ.



Lạc Kim Phong Quả, đối ứng kim thuộc tính.



Ngọc Lộ Tỳ Phạm, đối ứng mộc thuộc tính.



Thủy Nguyệt Chi Hoa, đối ứng thủy thuộc tính.



Hàm Yên Xích Thụ Quả, đối ứng hỏa thuộc tính.



Thổ Linh Quy Vương Noãn, đối ứng thổ thuộc tính.



Năm tài liệu phụ tá này còn gọi là ngũ hòa, nếu như không có đủ năm dược liệu này, phải dùng dược liệu khác thay thế. Khi đó linh dịch sẽ suy yếu.



Nếu như thay thế, trừ khi là Đan sư phát huy vượt xa người thường, bằng không mà nói, dùng tài liệu phụ tá thay thế, luyện chế ra Vạn Linh Thực Dịch, linh lực sẽ giảm một thành.



Mà tài liệu phụ tá ngũ hòa này, được công nhận là năm linh dược thích hợp nhất. Việc này ở trong sáng tác của Vạn Dược Tôn, cũng nhiều lần đề cập tới.



Mà Đan Tiên Đông Điện cung cấp tài liệu phụ tá, đúng là năm loại thích hợp nhất này.



Về phần chủ tài Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền, đây là vĩnh hằng bất biến. Không có Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền này, Vạn Linh Thực Dịch đừng mong nhắc đến.



Cho dù là Vạn Dược Tôn, cũng từng thử qua thay thế chủ tài, kết quả luyện chế ra Vạn Linh Thực Dịch, quả thực có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung.



Ngay cả Vạn Dược Tôn cũng không có cách nào cải biến quy tắc, chủ tài của Vạn Linh Chân Dịch này, tự nhiên là không có khả năng thay thế được.



Ngón tay Nhậm Thương Khung cầm lên tài liệu phụ tá, ném vào bên trong Xuân Thu Đỉnh. Bộ dáng ném vào của Nhậm Thương Khung, giống như rất tùy ý, nhưng kỳ thật lại rất có quy luật, rất chú ý vị trí khi ném. Cho loại nào vào trước, loại nào vào sau, đều đã trải qua minh tưởng rất nhiều lần.



Năm tài liệu phụ tá đối ứng ngũ hành này, phải dựa theo trình tự ngũ hành tương sinh cho vào, do đó diễn biến ra tuần hoàn sinh sôi không ngừng.



Ngũ hành đã có thể tương sinh, cũng có thể tương khắc, nếu như không theo tương sinh hình thành tuần hoàn. Trình tự sai lầm, biến thành tương khắc, công hiệu của tài liệu phụ tá ngũ hành này, sẽ trung hoà lẫn nhau, hóa thành hư vô



Cho nên lúc này thủ pháp nhìn như tùy ý, kỳ thật đều thập phần chú ý.



Bên trong Ngũ hành, Mộc Hỏa Thổ Kim Thủy lần lượt tương sinh xúc tiến, cái này gọi là ngũ hành tương sinh, quy luật là Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc tuần hoàn liên tục, hình thành ngũ hành tương sinh.



Vạn Linh Thực Dịch, tại sao có thể thúc giục vạn vật sinh trưởng, vì cái gì có thể làm cho linh dược có sinh mệnh lực mạnh mẽ hơn, chính là vì ngũ hành tương sinh tuần hoàn này, diễn biến quy tắc thiên địa tương sinh, hình thành xu thế phát triển không ngừng.



Ánh mắt Nhậm Thương Khung bình tĩnh, thúc dục đan hỏa, lòng bàn tay bắn ra một ngọn lửa màu vàng kim óng ánh. Đây là hắn dùng Thần Thông khí phủ ngưng tụ ra đan hỏa, bao hàm tinh hoa của Bất Hủ Đế Khí bên trong.



Cho nên, mặc dù hắn bây giờ là Thần Thông Cảnh đệ nhất trọng, nhưng uy thế của đan hỏa, lại có thể so với Thần Thông Cảnh hậu kỳ đệ ngũ trọng, thậm chí là đệ lục trọng cường giả.



Xuân Thu Đỉnh bị đoàn đan hỏa màu vàng kim óng ánh vây quanh, ngọn lửa huyễn hóa các loại hình dạng ra bốn phía, ngọn lửa len lõi vào Đan Đỉnh, giống như tinh linh chi hỏa đang rục rịch.



Thủ quyết dẫn động, đan hỏa giống như cánh hoa sen, hướng tứ phương tản ra. Tay trái Nhậm Thương Khung hư không một trảo, đem cái hủ đựng Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền đưa tới trên Xuân Thu Đỉnh.



Dùng Thần Thông điều khiển hũ này, chậm rãi đổ xuống. Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền nồng đậm, tản ra linh lực như sương mù mờ mịt, giống như Ngân Hà Cửu Thiên, từ từ chảy vào Xuân Thu Đỉnh.



Khi Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền chảy hết vào bên trong Xuân Thu Đỉnh, đan hỏa của Nhậm Thương Khung lần nữa bộc phát, ngọn lửa tản ra bốn phương lúc trước, giống như cánh hoa khép lại, bao quanh toàn bộ đan đỉnh. Ngọn lửa kia nhìn từ bề ngoài, thập phần bóng loáng, giống như gương soi, lộ ra lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, động lòng người cực kỳ.



Nhậm Thương Khung so với những Đan sư khác, ưu thế vẫn phải có. Dù sao, Bất Hủ Đế Khí của hắn, là ưu thế lớn nhất.




Bằng vào điểm ưu thế này, nếu như hắn có thể ở trong thực tiễn không ngừng phát triển, có một ngày, siêu việt qua Vạn Dược Tôn là chuyện có thể.



Dù sao, hắn hiện tại thiếu nhất, chính là thao tác thực tế, đây là nhược điểm của tuổi trẻ, ngày nào đó hắn có thể đem hỏa hầu nắm giữ đến tình trạng hạ bút thành văn, cái kia chính là đại sư chính thức, thậm chí sẽ siêu việt qua Vạn Dược Tôn! Trở thành nhân gian Đan Tiên!



Ánh mắt Nhậm Thương Khung, thập phần chuyên chú, không thể không nói, sau khi hắn trọng sinh, cộng thêm thân kinh bách chiến, tố chất tâm lý đã đề cao hơn rất nhiều.



Mặc dù biết lần thứ nhất luyện chế Vạn Linh Thực Dịch, hi vọng thành công chỉ có sáu bảy thành, nhưng mà, ít nhất ở trong lòng, hắn không có bất kỳ e ngại.



Tuổi trẻ không có cực hạn, tuổi trẻ không có thất bại. Chỉ cần đem hết toàn lực, dám đánh dám liều, không có tâm lý khuất phục, ngay cả khi thua, hắn cũng không tiếc nuối.



Luyện chế Vạn Linh Thực Dịch này, là muốn lấy ra tinh hoa của Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền, sau đó không ngừng tinh luyện.



Tinh luyện, ở bên trong luyện đan, là khâu phức tạp nhất, hao phí thời gian cùng tinh lực nhất, luyện chế linh dịch, so với luyện chế đan dược, tinh lực hao phí hơn rất nhiều.



Nhất là Vạn Linh Thực Dịch, tinh luyện đến cuối cùng, còn lại đều là tinh hoa. Phải đem tất cả tạp chất tinh luyện không còn, hơn nữa còn phải bài xuất chúng ra ngoài.



Cuối cùng chỉ còn lại tinh hoa, đó chính là Vạn Linh Thực Dịch!



Nhiều chủ tài cùng tài liệu phụ tá như vậy, đến cuối cùng chỉ có thể cô đọng một giọt Vạn Linh Thực Dịch, độ khó của nó không nghĩ cũng biết.



Vô tận đan hỏa bao quanh Xuân Thu Đỉnh



Thời gian không ngừng trôi qua, luyện chế Vạn Linh Thực Dịch này, xác thực cực kỳ hao tổn tinh thần. Như thế tiếp tục không ngừng, đan hỏa cuồn cuộn không dứt, phải liên tục từ ba đến năm ngày.



Nếu không phải Nhậm Thương Khung có nội tình dày, công pháp siêu cường, dùng tu vi Thần Thông Cảnh đệ trọng nhất trọng của hắn, muốn duy trì ba đến năm ngày, hiển nhiên là nói chuyện hoang đường.




Cũng may, Bất Hủ Đế Khí sinh sôi không ngừng.



Ba ngày trôi qua, Nhậm Thương Khung cũng không sút tinh thần. Đan hỏa không ngừng được hắn khống chế, càng lúc càng trôi chảy, càng phát ra tự nhiên.



Rốt cục, bốn phía Xuân Thu Đỉnh, ngọn lửa như cánh hoa sen, chậm rãi mở ra bốn phía, giống như Hỏa Liên Hoa thánh khiết nở rộ.



Không bao lâu, phía trên Xuân Thu Đỉnh, sương mù mờ mịt từ trong đỉnh lượn lờ bay ra.



Thẳng đến khi sương mù tan hết, ngọn lửa bốn phía Xuân Thu Đỉnh, mới chậm rãi tán đi. Trong Xuân Thu Đỉnh, giọt Vạn Linh Thực Dịch nằm ở trung tâm đỉnh, giống như ngọc lộ nõn nà.



Nhậm Thương Khung lấy giọt Vạn Linh Thực Dịch này ra, tinh tế xem xét, cũng chỉ có tám thành tám đến tám thành chín mà thôi, nói cách khác, cách chín thành còn kém một bước.



Mặc dù là một bước, nhưng là cách biệt một trời một vực.



Nhậm Thương Khung vỗ trán khẽ thở dài:



- Quả nhiên không hổ là thượng cổ đan phương, ta lúc luyện chế có hơi chút phân tâm, liền ảnh hưởng đến phẩm chất của Vạn Linh Thực Dịch này. Xem ra, định lực của ta vẫn chưa đủ.



Nhậm Thương Khung nhớ rõ, hắn ở trong ba ngày luyện chế này, bỗng nhiên phân tâm hai lần. Nhưng phân tâm này cũng chỉ là sự tình trong nháy mắt.



Không nghĩ tới, hơi chút phân tâm, đan hỏa ngừng trệ, liền ảnh hưởng đến Vạn Linh Thực Dịch!



Đã tìm được chỗ mấu chốt, Nhậm Thương Khung lại không uể oải.



Khoanh chân mà ngồi, đem tạp niệm trong nội tâm chậm rãi bài trừ. Đợi đến khi tâm bình khí hòa, lúc này mới mở mắt ra. Khống chế cảm xúc, những ý niệm thượng vàng hạ cám trong đầu, tự nhiên cũng tan thành mây khói.




Nhậm Thương Khung trở lại bên cạnh Đan Đỉnh, lại lần nữa thúc dục đan hỏa.



Vèo!



Ngọn lửa nhảy lên trên Đan Đỉnh, tay Nhậm Thương Khung lấy lên tài liệu phụ tá, lần nữa bắt đầu quá trình luyện chế.



Tâm thần quy, hình thần thể.



Nhậm Thương Khung lần này, là triệt để buông lỏng, tâm thần không hề có bất kỳ tạp niệm, mà là hết sức chăm chú, vùi đầu vào luyện chế.



Ngũ hành phụ tá linh dược, dưới sự tinh luyện của đan hỏa, rốt cục tạo thành ngũ hành tuần hoàn. Nhậm Thương Khung lần nữa đem Chân Linh Thạch Nhũ Tuyền cho vào trong đan đỉnh



Ba ngày, lại ba ngày đi qua. Hỏa hầu lần nữa đạt đến xu thế đan thành.



Thủ pháp Nhậm Thương Khung thập phần thành thạo, đem ngọn lửa khống chế, chậm rãi tản ra. Phía trên Đan Đỉnh lại lần nữa dâng lên sương mù lượn lờ.



Vạn Linh Thực Dịch, giọt thứ hai hiện ra trước mắt Nhậm Thương Khung.



Lần này, Vạn Linh Thực Dịch bất kể là bên ngoài, hay là nội hàm, vừa xem liền thấy có khí chất bất đồng.



Lần thứ hai luyện chế Vạn Linh Thực Dịch này, cùng lần trước so sánh, có khác nhau rất lớn. Mặc dù là linh dịch, nhưng giống như ngọc lộ trân châu, cơ hồ tiếp cận trạng thái cố định.



Giọt Vạn Linh Thực Dịch này, rõ ràng lớn hơn giọt trước ba thành. Mà ở phương diện màu sắc, cũng rực rỡ hơn rất nhiều.



Nhất là linh lực của nó phát ra, thì hơn xa nhiều lần.



Nhậm Thương Khung làm một ít khảo nghiệm, trong lòng đại hỉ, thành công!



Chín thành hai!



Giọt linh dịch này, lại vượt khỏi yêu cầu của khảo hạch! Khảo hạch này, Vạn Linh Thực Dịch chỉ cần đạt tới chín thành, là vượt qua kiểm tra!



Mà hắn, lần thứ hai luyện chế, đã luyện chế ra chín thành hai! Không thể không nói, tuy thủ pháp cùng hỏa hầu nắm giữ còn không coi là hoàn mỹ, nhưng lần này luyện chế, không hề nghi ngờ là thành công.



Tuy nhiên, hắn cũng đã tính trước, có Vạn Dược Tôn tiền bối truyền thừa tâm đắc, cùng Xuân Thu Đỉnh trợ giúp, thành công là việc nên có!



Hắn kiếp trước mười tám tuổi, còn là một thanh niên công danh không có, bị người xem thường, bị gia tộc biên giới hóa?



Mà hôm nay...



Trong nội tâm Nhậm Thương Khung bành trướng, than thở không thôi:



- Vận mệnh, thật đúng là thần kỳ. Nhưng vô luận như thế nào, lần trọng sinh này, đã dạy cho ta đạo lý, bất luận thời điểm nào, cũng phải nắm giữ vận mệnh ở trong tay mình. Chỉ có thực lực, mới là vương đạo.



Bỗng nhiên trong lúc đó, tâm thức Nhậm Thương Khung buông lỏng hơn rất nhiều. Cho dù là Yêu tộc xâm lấn, phảng phất cũng là việc dễ dàng hơn rất nhiều.



Chỉ cần có thực lực, có phách lực, mặc dù là Yêu tộc xâm lấn, thì tính sao?



- Lần này, chỉ cần vận mệnh một mực nắm giữ ở trong tay mình, Yêu tộc xâm lấn, thì sợ gì? Tông môn buông bỏ Vân La thành thì sao? Cho dù là trời đất sập đổ, thì có sợ gì?



Ý chí Nhậm Thương Khung lúc này bành trướng vô hạn!