Báu Vật

Chương 3




Kể từ ngày diễn ra kì thi Cao Khảo đến nay cũng đã được gần 3 tháng. Sau khoảng một tuần khi các thí sinh nhận kết quả xong trường Đại học Thanh Hoa liền cử người đến mời nhân tài về trường cùng cạnh tranh với các trường Đại học khác.

"Tinh Lam mau lên, cậu còn chậm nữa là sẽ muộn đấy." Hàn Ân đứng giữa phòng không ngừng lớn giọng gọi vào bên trong phòng vệ sinh. Bên cạnh y là hai người khác đang không ngừng lắc đầu ngao ngán trước khung cảnh trước mắt.

Hôm nay là ngày 27/8, sẽ diễn ra cuộc gặp mặt các sinh viên năm nhất ấy vậy mà Hạ Tinh Lam lại có thể ngủ quên được cơ đấy.

Bị các bạn cùng phòng dục nhiều quá bản thân đã loạn nay còn loạn hơn,cuối cùng sau gần 10 phút Hạ Tinh Lam đã chải chuốt xong "Aa tớ xong rổi đây. Mau đi thôi."

"Cậu đấy, ai bảo hôm qua thức muộn chơi game làm gì." Hàn Ân vẫn không nhịn được mà càm ràm thêm vài câu. Vì biết bản thân mình làm sai nên khi nghe lời càm ràm của y thì cậu cũng chỉ im lặng vâng vâng dạ dạ mà nhận lỗi.

Ngày mà các sinh viên năm nhất đến làm thủ tục nhập học và nhận phòng ký túc xá đã diễn ra vào ngày 20/8, tính đến giờ đã được một tuần rồi. Hạ Tinh Lam được xếp vào chung phòng với ba người bạn ở chuyên ngành khác. Trong đó gồm Hàn Ân (O) chuyên ngành lịch sử, Lưu Tuệ Lâm (B) chuyên ngành kinh tế, và Nguyễn Triết Giang (B) chuyên ngành tâm lý học. Bốn con người không cùng chung một chuyên ngành được xếp chung phòng với nhau tưởng chừng như không hoà hợp nhưng ai ngờ đâu bọn họ vừa gặp là thân, liền xưng anh xưng em ôm ấp thân thiết.

Ký túc xá của trường gồm có 2 toà, một toà dành cho các Alpha, một toà là dành cho các Omega, nhưng tất nhiên nam nữ sẽ ở khác phòng và khác tầng. Còn các Beta do có khả năng kháng lại pheromone nên sẽ được xếp trộn lẫn sống trong hai toà, và tất nhiên là việc này nhưng Beta đều không từ chối và không cảm thấy khó chịu.

Ở trong nhóm 4 người này thì có lẽ Hạ Tinh Lam chính là tiểu O có chiều cao khiêm tốn nhất rồi, ai đời nào thiếu niên 18 tuổi mà cao có 1m56 như cậu không cơ chứ. Ngay cả Hàn Ân cũng là O mà còn cao tận 1m68 kia kìa. Còn Lưu Tuệ Lâm và Nguyễn Triết Giang thì thôi rồi, hai người đều là Beta nên cao tận 1m78 - 1m82 cơ. Cả bốn đi cạnh nhau liền có sự chênh lệnh không hề nhẹ luôn.

"Uầy.. đông vậy." Đứng dưới sân trường rộng lớn hoà mình vào hàng người trước mắt Nguyễn Triết Giang không nhịn được mà cảm thán một câu.

Thấy bạn mình nói vậy Lưu Tuệ Lâm cũng hướng mắt nhìn xung quanh rồi mau chóng đáp lại lời của y "Tin được không, chúng ta đã vượt qua hàng nghìn thí sinh và giờ đã trở thành sinh viên của Thanh Hoa rồi này."

"Heheh, Thanh Hoa có khác, toàn các mĩ nhân sinh đẹp-- ối, mĩ nữ~" Nhìn thấy gái đẹp Nguyễn Triết Giang liền bộc lộ bản tính con người thật, y mau chóng tách nhóm chạy sang tia các bạn học xinh đẹp.

Hạ Tinh Lam, Hàn Ân và cả Lưu Tuệ Lâm chứng kiến cảnh này không hẹn mà cùng nhau thở dài.

"Triết Giang mê phái đẹp thật." Cậu nhìn người bạn của mình dần hoà vào đám đông đến khi không thấy bóng dáng đâu nữa mới quay sang cùng hai người kia.

Đứng thêm khoảng tầm 5 phút các giáo sư liền bước ra và đứng trên bục phát biểu, phía sau bục là một nhóm sinh viên khoá trước vừa nhìn liền có thể nhận ra bọn họ chính là những học sinh ngoan của trường và là học sinh cưng của các thầy cô.



Tiếp sau đó lần lượt từng người đứng ra phát biểu chào mừng những sinh viên mới của trường và giới thiệu sơ qua thêm về truyền thống của trường.

Cuộc gặp mặt tập trung diễn ra cũng không lâu lắm, chỉ mất có khoảng tầm 20 phút là xong, sau khi tập trung dưới sân trường xong mọi người sẽ lại trở về kí túc xá của mình để chuẩn bị đồ dùng tiếp.

"Èo.. tưởng lâu ai ngờ mới có 20 phút." Lưu Tuệ Lâm nhìn đồng hồ xong không nhịn được mà lên tiếng than thở. Y vừa dứt lời đằng sau liền có tiếng hét của một nhóm nữ sinh vang lên, tiếp sau đấy là một trận khá hỗn loạn xảy ra.

"Aa, tránh ra.. mau tránh xa tôi ra."

"Đừng ha.. tôi là A đấy, mau để tôi đi truớc đi."

Sân trường sau khi thấy một bạn O trội đến kì phát tình liền trở nên hỗn loạn, nhất là với các A. Những người thuộc nhóm B liền nhanh chóng chạy đến hỗ trợ, còn nhóm O thì tìm kiếm thuốc, một số A thì bị ảnh hưởng của pheromone nên phân nửa đã sắp không còn làm chủ được bản thân nữa rồi.

"Aa-- mau thả tớ ra." Hạ Tinh Lam chứng kiến cảnh vừa rồi vẫn còn chưa hoàn hồn lại liền đã bị một bạn A không kiềm chế nổi mà dở trò. Sức mạnh của O vốn không địch lại A, mà hơn nữa đối phương hiện tại đại đang bị ảnh hưởng của pheromone nên việc cậu có thể chống lại gã chỉ bằng con số không.

"Lam." Lưu Tuệ Lâm thấy bạn mình bị gã A nhắm đến liền không ngần ngại mà ra tay đánh người, tiếp đấy là Hàn Ân đổ thẳng chai nước lọc trên tay xuống đầu gã "Tỉnh tạo lại đi."

Rất nhanh những người trong bên y tế của trường liền xuất hiện, một số sinh viên năm trước cũng đến hỗ trợ giải quyết tình hình.

"Bạn học, không sao chứ?"

"Ức... Không--"

"Này, bạn học, mau tỉnh lại."

Hạ Tinh Lam vừa chịu một cảnh tượng mà trước nay bản thân chưa từng trải qua liền mau chóng nước mắt rồi ngất lăn ra. Khung cảnh này lại một lần nữa doạ sợ mọi người xung quanh.