Hôm nay Lâm Tử Mạch vẫn cảm thấy trong lòng không yên, luôn cảm thấy như sắp có chuyện gì xảy ra. Đối với cô hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì đúng vào ngày này của bảy năm trước, lần đầu tiên cô nhìn thấy Âu Dương Thành, hơn nữa lại yêu thương anh, thế nên vào ngày này hàng năm, cô đều một mình kỷ niệm.Hai năm trước, cô đã đến núi Lư Sơn, nơi hai người gặp nhau, nghỉ ngơi cả ngày, không làm gì hết, mà chỉ lẳng lặng ngồi, lắng nghe âm thanh của núi, một mình tưởng niệm. Sau đó, cô đến Nam Kinh, nơi hai người đang sống, cô liền chọn đến bên hồ Huyền Vũ. Bởi vì bọn họ thật sự đến với nhau, cũng là tình cờ gặp được ở nơi này. Có điều, bảy năm qua, cứ vào ngày này hàng năm, đều là cô một mình vượt qua. Bởi vì, ngày này, đối với Âu Dương Thành dường như cũng là một ngày đặc biệt. Không biết anh có chuyện gì vào ngày này, mà hàng năm, anh đều đến nhà ở Minh Thành Cảnh Uyển, một mình vượt qua. Thậm chí anh có thể mang theo Tiểu Cáp, tuy nhiên, lại không thể mang cô theo. Thế mà năm nay, anh lại nói với cô: “Buổi tối chờ anh cùng ăn cơm, anh muốn cho em gặp một người, có chuyện sẽ nói với em
data-ad-slot="8346126209">