Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 1251: Không có nhiều thời gian




Bùm bùm bùm!

Rất nhanh, từng đợt âm thanh ầm ầm từ trong cơ. thể của đám người Đông Phương Hạo Thiên truyền đến, trong cơ thể mỗi người bọn họ đều trải qua sự tẩy rửa của tiên khí chứa trong cây thuốc tiên, khi tất cả kinh mạch và xương cốt bị gãy đều được chữa lành, ngay cả Trúc Cơ bị phá hủy cũng khôi phục lại như xưa.

Trong chớp mắt, sức mạnh của đám người Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại và Tân Chính bắt đầu tăng vọt, tất cả đều đạt tới cảnh giới Kim Đan với khí thế áp đảo.

Thậm chí Hiên Viên Bất Bại có thực lực mạnh nhất, nhờ vào huyết mạch của tổ tiên mà thực lực của ông ta cũng tăng vọt đến cảnh giới Nguyên Anh, có thể nói là tiến bộ nhanh chóng!

Vù vù vù!

Lúc này, Hiên Viên Kiếm, Thái A Kiếm, Xích Tiêu Kiếm, v.v. do đám người của Hiên Viên Bất Bại điều khiển đều lơ lửng trước mặt bọn họ, xuất hiện từng đợt tiếng kiếm ngân vang, từng lường kiếm khí lần lượt phóng lên cao, toát ra sức mạnh đáng sợ!

Khi sức mạnh của họ tăng vọt lên, sức mạnh của những thanh kiếm nổi tiếng này đều được giải phóng ra.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Giây tiếp theo, bọn họ mở mắt ra, từng người nhảy lên và nằm lấy thanh kiếm chém về phía khoảng không.

Rầm rầm rầm!

Khi đám người Hiên Viên Bất Bại, Tân Chính, Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu vung kiếm chém ra, hư không nổ tung và một hố đen xuất hiện.

"Không tệ!"

Diệp Phàm nhìn thấy cảnh tượng này, gật đầu.

Tiếp theo, tất cả bọn họ đều rời khỏi đây.

Nhưng sau khi đám người Diệp Phàm rời đi, trong hố sâu của điện Bồng Lai lại phát ra ánh hào quang, trong ánh sáng đó có một bóng người mờ nhạt, vẫn đang run rẩy, hiển nhiên còn chưa chết!

Sau đó, đám người Diệp Phàm trực tiếp rời khỏi đảo Bồng Lai, chuẩn bị trở về Long Quốc!

Mấy giờ sau, đám người Diệp Phàm đã trở lại Thiên Hải của Long Quốc.

Diệp Phàm còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nhận được tức Quốc chủ gọi hắn vào gặp!

"Quốc chủ muốn gặp tôi?"

Diệp Phàm có chút kinh ngạc.

"Tại sao Quốc chủ lại đột nhiên muốn gặp con?”

Long Ngạo tò mò hỏi

"Không biết, để con đến Đế Đô xem thử!"

Diệp Phàm nói thẳng.

Sau đó, Diệp Phàm trực tiếp chạy tới Đế Đô!

Khi hắn đến Đế Đô thì có người đặc biệt đến đón và đưa hắn vào hoàng cung!

Đế Độ, hoàng cung -

Khi Diệp Phàm bước vào hoàng cung, lông mày hẳn hơi nhíu lại

Không biết vì sao, khi Diệp Phàm vừa vào hoàng cung liền có một dự cảm không tốt!

Loại dự cảm này rất mạnh mẽ, dường như sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra!

Hơn nữa hẳn cũng phát hiện trong hoàng cung rất yên tĩnh, ngay cả lính gác cũng không có!

Đây là nơi quan trọng của hoàng cung, sao lại không có người canh gác?

Sắc mặt Diệp Phàm khựng lại, hẳn đoán có lẽ. trong cung đã xảy ra chuyện gì đó.

Rất nhanh, Diệp Phàm đã di tới bên ngoài cung điện, trực tiếp hét lên: "Quốc chủ ở đâu?”

Xoẹt!

Cửa chính của đại sảnh mở ra, Quốc chủ của Long Quốc đi ra, nhưng lúc này hai mắt ông ta trống rỗng, sắc mặt đờ đẫn, giống như một con rối vô hồn!

Mà đẳng sau Quốc chủ còn có một người đang. đứng, đó là Long Đào, tộc trưởng của Long Tộc!

"Là ông!"

Diệp Phàm nhìn Long Đào, ánh mắt hẳn đanh lại và quát lạnh: "Ông đã làm gì với Quốc chủ?”

“Không có việc gì, hiện tại ông ta đã là con rối rong tay tôi, vốn dĩ tôi vốn muốn khuyên ông ta ra tay với cậu, nhưng không ngờ tên này lại cứng đầu, thà chết cũng không chịu, nên tôi chỉ có thể biến ông ta thành một con rối nghe theo lời tôi sai khiến!"

Long Đào hừ lạnh một tiếng.

Xoẹt!

Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, trong mắt mang theo sát ý nhìn chấm chăm Long Đào, lạnh lùng quát: "Ông thật to gan, dám làm hại Quốc chủ!"

"Hộ quốc thần tướng, đừng nói nhảm nữa. Hiện tại tôi đã nấm quyền kiểm soát các căn cứ quân sự lớn ở Long Quốc, đồng thời tôi đã ra lệnh, trong nửa giờ nữa, hàng nghìn tên lửa sẽ được phóng ra từ những căn cứ quân sự đó, nhắm vào toàn bộ các thành phố lớn ở Long Quốc!”

“Nếu như cậu không muốn toàn bộ Long Quốc bị chôn vùi cùng cậu, thì hãy ngoan ngoãn tự hủy bỏ tu vi của mình đi!"

Long Đào nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.

Nghe vậy, trong mắt Diệp Phàm hiện lên sự tức giận, phẫn nộ hét lên: "Ông thật sự bị điên rồi!"

"Hừ, tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa, cậu không có nhiều thời gian, cậu lựa chọn để hàng tỉ người trong toàn bộ Long Quốc chôn cùng với cậu, hay tự hủy bỏ tu vị, cậu tự chọn đi!"

Long Đào hét lên với vẻ mặt lạnh lùng.

"Long Đào, không ngờ đã lâu không gặp ông lại sa đọa thành bộ dạng như vậy, thực sự làm hoen ố toàn bộ Long tộc!

Lúc này, bóng dáng Long Ngạo xuất hiện ở đây, nhìn Long Đào, lạnh lùng hét lên.

Lập tức, ba vị sư phụ khác của Diệp Phàm đều đi tới, sắc mặt lạnh lùng nhìn chăm chằm Long Đào.

"Long Ngạo, ông cũng tới!"

"Đúng lúc, hôm nay hãy cùng nhau giải quyết mối hận thù giữa chúng ta!"

Long Đào nhìn Long Ngạo, lạnh lùng hét lên.

"Long Đào, năm đó nếu không phải vì nể mặt lão tộc trưởng, ông cho rằng ông có thế giữ được một mạng từ tay tôi, còn có thế ngồi lên vị trí tộc trưởng của tộc Hộ Long sao?"

Long Ngạo khinh thường nói.

Những lời này khiến sắc mặt Long Đào tối sầm, trong mắt tràn đầy sự tức giận, ông ta hét lên: "Long Ngạo, đừng quá kiêu ngạo, hôm nay ông và đệ tử của ông đều phải chết!"

“Thật sao? Ai đã cho ông dũng khí để nói ra điều này?"

Lúc này Long Ngạo trực tiếp đi về phía Long Đào, khinh thường nói

"Đại nhân, đã đến lúc ngài phải ra tay rồi!

Đột nhiên, Long Đào hét lớn.