“Thằng nhóc này cho rằng thực lực Vương
cảnh thì có thế bất khả chiến bại sao? Hắn kiêu ngạo đến mức muốn đi tiêu diệt Long Tượng Tông? Đúng là không biết trời cao đất rộng!”
“Vậy cũng tốt, bây giờ hắn tự đưa tới cửa, cũng đỡ phiền chúng ta phải ra tay!”
Mấy trưởng lão này đều chế nhạo hành động của Diệp Phàm, không một ai tin hẳn có thế đánh bại được Long Tượng Tông, một ngọn núi khống lồ như vậy!
“Chúng ta đi Long Tượng Tông!”
Phó Thiên nói thẳng.
Long Tượng Tông nằm ở một ngọn núi trong một khu rừng nguyên sinh của Long Quốc.
Khu rừng nguyên sinh này chưa được khai phá, do đó gần như không ai bước chân vào đây, và cũng không ai biết trong ngọn núi này có một tông cố xưa đã được truyền thừa mấy ngàn năm!
Về cơ bản, thế lực ấn thế đều sổng ấn cư ở những nơi ít có dấu vết con người.
Bọn họ chọn vị trí này không chỉ vì không muốn bị ai làm phiền, mà chủ yếu là vì những nơi như vậy thường chưa được khai phá, môi trường tu luyện tốt hơn nhiều so với thế tục. Đồng thời, những nơi như vậy cũng dễ dàng mọc ra các loại dược liệu quý hiếm, giúp nâng cao thực lực một
cách đáng kể!
Đây là lý do tại sao các thế lực ẩn thế lựa chọn sống ấn cư ở những nơi ít có dấu vết con người!
Sau vài giờ, nhóm Diệp Phàm cuối cùng cũng đến được ngọn núi sâu này.
“Những thế lực ẩn thế này thật sự ấn giấu rất sâu!”
Diệp Phàm hừ lạnh.
Nếu không có tin tình báo do Thất sư phụ cung cấp, hắn sẽ không bao giờ tìm được nơi này!
“Thiếu chủ, tại sao chúng ta lại có cảm giác như đang đi lòng vòng ở đây vậy? Không phải chúng ta mới đến nơi này sao?”
Nửa giờ sau, Viêm Khiếu đột nhiên nói.
Lúc này, đám người Diệp Phàm tập trung ánh mắt nhìn chung quanh.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bọn họ đi vào vùng núi sâu đã hơn nửa giờ, nhưng bây giờ dường như bọn họ lại quay về điếm xuất phát.
“Đúng vậy, ở đây vẫn còn dấu chân chúng ta để lại, đúng là chúng ta đã quay lại điếm xuất phát!”
Lão Mạc trầm giọng nói.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Đông Phương Hạo Thiên nhíu mày nhìn xung quanh.
“Mê Tung Trận!”
“Noi này được thiết lập Mê Tung Trận, để chúng ta cứ đi vòng vòng quanh đây!”
Diệp Phàm nói.
“Mê Tung Trận? chẳng lẽ là Long Tượng Tông làm?” Viêm Khiếu kinh ngạc hỏi.
“Long Tượng Tông là tông môn ẩn thế Thiên cấp, biết một số trận pháp là chuyện bình thường, nhưng trận pháp này chúng ta không hiếu, đúng là phiền phức!”
Lão Mạc trầm giọng nói.
“Chỉ là trận pháp thôi, có gì mà phiến phức?”
Diệp Phàm khinh thường nói, nheo mắt lại, dùng hai tay kết thành một ấn quyết thần bí, đột nhiên tung ra ngoài.
Một giây tiếp theo, Diệp Phàm liếc nhìn một cái cây trước mặt bên trái, trực tiếp đấm vào nó.
Rầm một tiếng, cái cây bị cú đấm của Diệp Phàm đánh gãy.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt!!!
Lúc này, cây cối và dây leo xung quanh bắt đầu di chuyển, tạo thành một con đường ngay trước mặt đám người Diệp Phàm.
Lão Mạc và những người khác nhìn thấy cảnh này, trong mắt bọn họ hiện lên sự kinh ngạc.
“Thiếu chủ, ngài…”
Viêm Khiếu và những người khác ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm, bọn họ không ngờ Diệp Phàm có thể phá vỡ Mê Tung Trận này một cách dễ dàng như vậy.
Tất nhiên bọn họ không biết Tam sư phụ của Diệp Phàm là chủ nhân của Quỷ Cốc, thông thạo các loại kỳ môn dị thuật, bao gồm cả thuật bày trận.
Từ nhỏ Diệp Phàm đã theo Tam sư phụ học đủ loại kỳ môn dị thuật, đối với trận pháp này hắn rất quen thuộc, Mê Tung Trận này thuộc loại trận pháp cấp thấp, không thể nào làm khó hắn được!
“Đi thôi!”
Diệp Phàm nói xong, bọn họ chạy như bay doc theo con đườnq này.