[BHTT] Khẩu Thị Tâm Phi

Chương 90




Trương Nhất Linh, một người thành công trong sự mềm lòng nhưng lại thất bại trong sự mềm lòng.

Đôi khi, cô thực sự không nhớ mình đã yêu Tống Liu như thế nào.

Ngay từ đầu, cô thực sự nhìn cô gái xinh đẹp, gầy gò đáng thương đứng một mình bên cạnh chiếc xe bị va chạm, cô nhìn sang bắt gặp đôi mắt xanh đen của nàng, chứa nỗi bi thương không tả. Nó làm đau lòng người ta, cô luôn là người mềm lòng, cô không thể nhìn thấy người khác như thế này.

Cho nên cô đã can thiệp vào chuyện này, đưa Tống Liu đến bệnh viện để thanh toán chi phí chữa bệnh. Cuối cùng, cô nghĩ mình đã giải quyết ổn thỏa có thể cho qua, không ngờ Tống Liu không còn người thân nào khác.

Cô còn nghĩ cô gái được cho là phải học giỏi ở trường để vào đại học rồi bỏ học để làm bồi bàn trong nhà hàng và bị bắt nạt.

Cô cảm thấy mềm lòng trở lại, đưa Tống Liu về Trương gia, nuôi nấng nàng và sống với nàng.

Ban đầu cô thích Tống Liu vì vẻ đẹp, thông minh và dịu dàng của nàng.

Tống Liu không chỉ là ảnh hậu như đồn đại, nàng là một học sinh cấp 3. Nàng thông minh, hiểu biết, nấu ăn ngon, nghiêm khắc và kỷ luật, cả Trương gia đều rất thích nàng.

Trong mắt người khác, Tống Liu rất lạnh lùng, nhưng trong thế giới của cô, nàng thực sự rất dịu dàng.

Ai sẽ không thích nàng?

Chỉ cần Tống Liu xuất hiện, nàng có thể khiến bất cứ ai thích mình.

Nhưng sau đó, cô phát hiện ra tất cả những điều này chỉ là một trò lừa đảo.

Tai nạn xe hơi năm đó là giả, Tống iu giả mạo thân phận, chính là Dung Tử Dương muốn tính mạng của Dung Nhã Thi nên để nàng đến gần Trương gia.

Sau đó cô mới nhận ra mình yêu Tống Liu đến nhường nào.

Cả cuộc đời cô chỉ có bóng dáng của Tống Liu, nếu không có nàng, cuộc đời cô sẽ trống rỗng.

Yêu bao nhiêu sẽ kéo theo bấy nhiêu hận và đau.

Sau đó, cả ngày lẫn đêm, cô không thể ngủ được.

Cô đã đích thân nói với Tống Liu rằng cô không muốn yêu nàng nữa, đó là sự chia tay trong hòa bình, là sự xác định thấu đáo nhất.

Sau đó, Tống Liu chết.



Cái chết của nàng như một cái tát vào mặt, cô tuyệt vọng hơn nửa năm trời, gần như lật tung toàn bộ thành phố B. Dù ở xa đến đâu, cô cũng có thể trực tiếp đến tìm nàng nhưng trái tim không đủ nghị lực.

Cô nghe thấy tiếng nổ bằng chính tai mình, cuộc gọi không thể liên lạc được nữa đồng nghĩa với một cái kết mà cô không thể chấp nhận được.

Cô yêu nàng, hận nàng và trách móc nàng.

Cô có thể chấp nhận việc Tống Liu đã ra đi, đi đến một nơi xa, không quay lại cũng không sao, chỉ cần cô biết cuộc sống của mình vẫn bình yên, suôn sẻ.

Nhưng cô không thể chấp nhận cái chết của nàng

Cảm xúc của cô dành cho nàng không còn có thể chỉ đơn giản là yêu hay hận.

Lúc này, cô lại nhận ra nếu Tống Liu chết thì trong đời cô sẽ không bao giờ quên được nàng.

Ngày và đêm, từng phút từng giây, cô sẽ không bao giờ quên nàng.

Một năm sau khi cô tưởng nàng đã chết, cô gặp lại nàng trong đám tang của Lưu Nguyệt.

Cô sẽ không thừa nhận sai lầm của mình, đó phải là Tống Liu, nàng chưa chết.

Khoảnh khắc đó, niềm vui đi kèm với sự đau đớn không thể tránh khỏi. Cô không thể biết được trong lòng mình như thế nào, có lẽ mùi vị đó quá phức tạp, cô như chết lặng tại chỗ, không thể tin được.

Nhưng cô vẫn còn may mắn.

May mắn là nàng chưa chết, nàng vẫn còn tồn tại.

Mối quan hệ an toàn nhất trên thế giới là gì?

Họ không làm phiền nhau, nhưng cả hai đều biết đối phương vẫn sống tốt.

Vốn dĩ cô đã nghĩ như vậy, ngay cả khi Tống Liu từ từ xâm chiếm cuộc sống của cô và chiếm mọi khoảng trống nhỏ trong cuộc sống của cô.

Cô có thể từ từ chấp nhận sự xâm nhập của nàng, có thể khôi phục cuộc sống của mình về trạng thái không có gì xảy ra.

Nhưng Tống Liu dường như không nghĩ vậy.

Bị nàng cưỡng bức, mặc dù nàng không thực sự làm tổn thương cô, nhưng ở một mức độ nhất định, nàng đang phục vụ cô.

Khi cảm giác suиɠ sướиɠ tràn ngập trong cô, cô thậm chí còn nghĩ cô thực sự có thể để Tống Liu làm chuyện này với mình.

Tống Liu đã lập một kế hoạch cẩn thận như vậy, từng bước dụ cô vào bẫy. Sau đó nàng cẩn thận giăng lưới, nhưng không hề muốn làm tổn thương cô.

Ngay cả cái gọi là cưỡng bước cũng giống như từng bước một. Bình tĩnh lái xe đến đón cô, khi lên xe của nàng, mọi điểm đều cực kỳ chuẩn xác.

Những chuyện phi lý đó cũng có thể cảm nhận được cảm xúc của Tống Liu.

Điều này khiến cô suy nghĩ Tống Liu đang nghĩ gì?

Kế hoạch đó có phải do nàng vạch ra không? Và Tề Cảnh? Tề Cảnh đóng vai trò gì trong chuyện này?

Trương Nhất Linh nghĩ một chút, chợt nhớ đến những lời Tống Liu đã nói trước khi cưỡng bức cô.

Cô lấy chiếc túi thường dùng nhất của mình, tìm thấy một cái máy nghe lén nhỏ bên trong.

Nếu chiếc máy này luôn ở trong túi xách của cô thì ngay từ đầu Tống Liu đã biết cô và Tề Cảnh đang diễn kịch. Cái gọi là nụ hôn giữa cô và Tề Cảnh trong xe chẳng qua là gì, thì tại sao Tống Liu lại tức giận vào thời điểm đó?

Thà rằng đó là tức giận hơn là nói đó là một trò bịp bợm.



Ngược lại, bản thân cô cho rằng đó chỉ là một lời dụ dỗ.

Cuối cùng, cô rơi vào cái bẫy mà nàng sắp đặt cho cô, mối quan hệ bình yên mong manh không còn nữa, cô mất cả thân xác.

Tống Liu buộc cô phải chấp nhận tất cả những điều này một cách nhẹ nhàng.

Hai người sẽ vướng bận suốt đời.

Tống Liu tự tin đến mức nàng đã vạch ra chính xác từng bước vào phần kết này.

Thực sự khó chịu.

·

Cô từ giận chuyển thành tức giận, lúc này việc cấp bách nhất chính là hỏi Tề Cảnh chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên, Tề Cảnh luôn hẹn gặp cô, bây giờ cho biết anh rất bận không có thời gian đi ăn cùng nhau.

Trương Nhất Linh: "..."

Đàn ông hay thay đổi, mọi thứ thay đổi ngay khi mối quan hệ thay đổi. Ai là người phàn nàn một thời gian trước không thể hẹn hò với cô?

Hội nghị phim mới sẽ bắt đầu vào Chủ nhật tuần này, mọi người sẽ tham gia vào đoàn vào thứ 2. Mọi thứ vẫn chưa được tính toán hết, quá trình quay phim "Trách nhiệm" sẽ bắt đầu.

  Trương Nhất Linh không muốn gặp Tống Liu, nhưng cô đã bị ép gặp nàng.

Ban đầu cô đang làm việc ở Linh Long, nhưng Trương Nhân đã đưa cô từ văn phòng ra xe, Tống Liu ngồi trước xe quay đầu lại cười với cô.

Trương Nhất Linh: "..."

Được rồi, cô đã nghĩ ra, tất cả mọi người ngoại trừ cô, đều muốn tắm rửa cho cô rồi đóng gói gửi trực tiếp đến giường của Tống Liu, để đỡ phiền phức cho hai người.

Linh Long tạm thời do Trương Nhân đảm nhiệm. Trương Nhân nói "Chị, chị có thể đi với Tống Liu thoải mái, em sẽ chăm sóc Linh Long cho chị".

Trương Nhất Linh không có gì để nói.

Mặc dù cô điều hành Linh Long, nhưng cô không để lộ mặt nhiều, ngay cả những người mới đến Linh Long cũng không biết cô là ai.

Cô gia nhập công ty với tư cách là đại diện của Tống Liu. Sau khi nhìn nàng gặp gỡ với người ngoài, nàng hầu như không cười. Ngoại trừ cô, nàng dường như thờ ơ với người ngoài.

Khi Tống Liu quay phim vào các ngày trong tuần, Trương Nhất Linh sẽ theo nàng. Cô thực sự đã là đại diện cho nàng trong một thời gian, cô là đại diện dành riêng cho một mình Tống Liu.

Dù sau này bận rộn công việc, cô cũng không còn có thể sắp xếp hành trình của nàng một cách nghiêm túc. Tống Liu cũng không cần người đại diện nữa, ngoài một trợ lý cố định, nàng không cần ai bên cạnh.

Quay được nửa chặng đường, Trương Nhất Linh đề nghị muốn quay lại công ty nhưng Tống Liu không đồng ý.

Cô thực sự không có gì để làm ở đây.

Cô thỉnh thoảng theo dõi diễn xuất của nàng trong đoàn, thỉnh thoảng điều hành Linh Long từ xa, hy vọng Trương Nhân sẽ không gây rối với Lâm Chí Tuấn trong văn phòng của cô một lần nữa.

Cô đều biết hết, đừng tưởng cô thật sự không biết.

Một ngày nọ, cô đang ở trên phim trường, nhận được một cuộc gọi.

Đó là người mà cô không biết nhiều.

Dung Phỉ.



Dung Phỉ hiện là trợ lý của Tống Liu, cô dường như đã đóng một vai trò nào đó trong những việc năm đó.

Dung Phỉ biết điều gì đó và cố gắng giải thích cho cô.

Dung Phỉ nói với cô, "Tống Liu lớn lên trong tổ chức. Em ấy thờ ơ với người ngoài. Ngoại trừ cô, em ấy thực sự không quan tâm nhiều đến bất kỳ ai khác."

"Em ấy đã bị tẩy não trong tổ chức. Tất nhiên, cô có thể không biết chúng ta là tổ chức nào. Cô cứ tưởng tượng bữa tiệc tây đen Ý trong phim. Nó gần như vậy. "

"Theo tôi biết, Tống Liu đã có hai lần tẩy não. Thế giới tâm hồn của em ấy không ổn định. Tôi luôn nghĩ một ngày nào đó em ấy sẽ bị điên, kiểu điên theo đúng nghĩa."

"Tôi từng muốn thuyết phục em ấy đi khám bệnh, nhưng em ấy không chịu nghe và nói em ấy vẫn ổn."

"Nhưng em ấy thực sự không ổn chút nào. Tuy những năm gần đây ổn định, nhưng tôi thực sự không thể đảm bảo."

"Em ấy có chuyện, tôi muốn nói cho cô biết em ấy là người như thế nào. Cô cũng nên biết em ấy đã từng làm gì. Em ấy rất chu đáo và có nghĩa khí, khi không nhịn được sẽ dùng cách rất cứng rắn để đối xử với cô..... Loại phương thức cứng rắn này không phải chỉ có ép buộc cô, cô có thể hiểu được. "

"Bởi vì em ấy rất yêu cô".

Dung Phỉ lại nói: "Nói mới nhớ, bệnh tình của cô thế nào?"

Trương Nhất Linh yên lặng lắng nghe, cuối cùng nói: "Tốt hơn nhiều rồi, tôi có thể nhớ được."

Khi những ký ức đó sẽ không còn làm tổn thương cô, khiến cô trằn trọc, thao thức trong đêm, cô sẽ không còn cảm thấy đau lòng vì cái chết của Tống Liu.

Những ký ức đó tự nhiên hiện về trong tâm trí.

Dung Phỉ thở dài nói: "Đừng nói với em ấy tôi đã nói với cô chuyện này rồi, nếu không em ấy có thể cắt lưỡi tôi a".

"Hai người, rõ ràng là cả hai đều bị bệnh. Nếu làm thành đôi có thể chữa lành vết thương cho nhau là bệnh khỏi thôi."

Hai người rõ ràng là hành hạ lẫn nhau, nhưng cả hai đều là liều thuốc cho nhau, nếu bỏ đi thì thật sự không thể sống nổi.

Trương Nhất Linh chợt nhớ ra điều gì đó, nói: "Tôi muốn hỏi cô một chuyện."

Dung Phỉ nói: "Chuyện gì?."

Trương Nhất Linh nói: "Tề Cảnh và Tống Liu gặp nhau khi nào?"