[BHTT] U Mê

Chương 70: Ngoài lạnh trong ấm




Ngoài lạnh trong ấm.

Qúy Hi đoán có lẽ buổi trưa hôm nay Kiều Chi Du còn có nhiều việc lên bận, ngay cả thời gian xem qua wechat cũng không có. Bởi vì cho đến lúc tan làm, nàng mới nhận được tin nhắn trả lời lại của Kiều Chi Du.

“ Đáng yêu, nhưng không đáng yêu bằng ngươi.”

Là trả lời lại tin nhắn hồi trưa nàng gửi qua mấy tầm hình con mèo mập dễ thương.

Ngay sau đó, Qúy Hi thấy thêm một tin nhắn mới Kiều Chi Du gửi đến: “ Buổi tối nay ta còn phải mở họp, không thể ăn cơm cùng nhau.”

Tuy có hơi mất mát, nhưng nàng vẫn có thể hiểu, vì trong khoảng thời gian này Kiều Chi Du đang rất bận, cộng thêm hiện tại công việc lại không được thuận lợi. Hơn nữa lại thêm vụ việc Vương Hằng chỉ đích danh Kiều Chi Du nói chuyện, hết chuyện này rồi đến chuyện khác, áp lực chồng chất lên đầu Kiều Chi Du.

Đêm nay cao tầng trong công ty mở họp, đoán không lầm là để thảo luận về vấn đề công việc đang không được thuận lợi này.

Qúy Hi trả lời lại: “ Ngươi bận làm việc đi, ta không sao.”

Chính là nàng rất đau lòng, vì gần đây Kiều Chi Du quá bận rộn.

Tiếp sau đó Kiều Chi Du lại gửi tới một tin: “ Muốn hẹn hò cùng bạn gái.”

Kèm theo một biểu cảm đáng yêu ngay sau đó, biểu cảm một con mèo đang ủy khuất.

Qúy Hi vô thức mà tươi cười, ai có thể nghĩ đến được, Kiều tổng ngày thường là một nữ vương chớ tới gần, thế vậy mà lúc nói chuyện yêu đương còn gửi biểu cảm đáng yêu kiểu như này.

Nhìn đến Kiều Chi Du nói muốn hẹn hò, tận sâu trong lòng Qúy Hi cũng rất muốn, tuy nàng nói sẽ không chủ động đi làm nũng với Kiều Chi Du, nhưng thật ra thì nàng đặc biệc rất thích ở một chỗ với Kiều Chi Du, hơn nữa, càng thân thiết càng dính nhau nàng càng thích.

Nàng cảm thấy chính mình đã thay đổi rồi, nếu là trước kia, nàng vẫn một mực không muốn đi thân cận với người khác, ngay cả Khương Niệm muốn khoắc lấy cánh tay, nàng cũng sẽ không cho mà kéo ra khoảng cách.

Mặc dù trong lòng đang rất muốn được đi hẹn hò, nhưng Qúy Hi vẫn nghiêm túc mà trả lời: “ Để khi nào có thời gian đi.”

Lại là một kiểu trả lời không hiểu phong tình, Kiều Chi Du ngồi trên ghế xoay xoay, cúi đầu nhìn điện thoại cười cười, tiếp tục đánh chữ lên: “ Để họp xong ta lại gọi cho ngươi.”

Qúy Hi hồi lại một chữ “ Ân.”. Nàng nắm chặt điện thoại, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh buổi chiều Vương Hằng dùng ánh mắt ái muội mà nhìn Kiều Chi Du, ánh mắt lúc đó đúng là chỉ còn thiếu mấy chữ “ thấy sắc nổi lòng tham” gắn ở trên mặt. Còn nói cái gì chỉ muốn gặp riêng Kiều Chi Du, không cần phải nói cũng biết là đang có ý đồ đen tối đối với Kiều Chi Du.

Từ công ty về đến nhà, đợi mãi cho đến khi nhận được cuộc gọi của Kiều Chi Du, trong lòng Qúy Hi vẫn luôn suy nghĩ đến mấy chuyện này.

“ Ta họp xong rồi.” Kiều Chi Du vừa về đến nhà, cả người mệt mỏi mà ngồi trên sô pha, chuyện đầu tiên nàng nghĩ tới chính là gọi điện cho Qúy Hi.

Qúy Hi dựa lưng vào đầu giường, thất thần đọc sách, “ Người về tới nhà rồi sao?”

Kiều Chi Du: “ Vừa về đến nhà.”

Qúy Hi nghe thấy âm thanh khàn khàn tràn đầy mệt mỏi của Kiều Chi Du, nàng liền hỏi: “ Hôm nay rất mệt sao?”

Chỉ là một câu dò hỏi nhẹ nhàng, liền làm cho nàng rung động mãnh liệt. Kiều Chi Du xoay xoay cổ, nhắm mắt lại mà lẩm bẩm: “ Có chút mệt.”

Nghe thấy Kiều Chi Du nói mệt, Qúy Hi có một suy nghĩ mãnh liệt, thật muốn ở cạnh bên nàng lúc này, ôm nàng vào lòng an ủi. Có lẽ do nghĩ tới hình ảnh làm nũng của Kiều Chi Du đêm đó, nàng nói rất mệt, muốn mình ôm nàng.

Hai bên đều trầm mặc sau giây lát.

“ Qúy đáng yêu ~~” Kiều Chi Du nỉ non mà gọi, nàng cười thầm, như thế nào mà mình lại đi làm nũng với cái hũ nút đây.

“ Ân?” Qúy Hi đáp lại.

Kiều Chi Du: “ Ngày kia ngươi phải đi về quê sao?”

“ Ân, ngày kia phải đi rồi.”

Kiều Chi Du nghĩ nghĩ, nói: “ Vậy đêm mai chúng ta gặp mặt được không?”

“ Ngươi có thời gian sao?” Qúy Hi nhìn chằm chằm vào chữ chằng chịt trong sách, tâm tư đã bay xa không còn đặt ở đây, nàng nhớ tới Kiều Chi Du đã vài lần nói qua “ Muốn hẹn hò cùng bạn gái”, chần trừ một lát,nàng chủ động đề nghị: “ Chúng ta……. Đi hẹn hò?”

Kiều Chi Du nghe được Qúy Hi mãi mới nghẹn ra hai chữ “ Hẹn hò”, nàng nở nụ cười rạng rỡ, thật sự không hiểu sao thật muốn cười.

“ Ngươi có phải hay không rất muốn hẹn hò cùng bạn gái?” Cười đã xong Kiều Chi Du mới trả lời lại, sau đó còn dùng âm thanh thực nhẹ nhàng mà nói tiếp: “ Qúa nhạt _____”

Qúy Hi không còn lời gì để nói.

Thấy Qúy Hi trầm mặc, Kiều Chi Du cười cười tiếp tục truy hỏi, “ Có Nghĩ không?”

Qúy Hi thấy Kiều Chi Du lần nữa truy hỏi, ngón tay nàng nhẹ nhàng nhéo lấy ga niệm, yên lặng mà cười, sau đó thật sự mà đáp lại: “ …… có nghĩ.”

Nguyên lai khi cái hũ nút thừa nhận chính là cái dạng này sao, Kiều Chi Du hiện tại thật cui vẻ, ngay cả áp lực công tác cũng bị nàng vứt ra sau đầu, nàng ấu trĩ lười biếng mà chửi: “ Qúa nhạt, quá không lãng mạn.”

Qúy Hi: “……..”

Khi cả hai người đều yêu thích nhau, cho dù chỉ cùng nhau nói qua mấy câu nói nhàm chán, thì câu chuyện cũng trở lên thật thú vị.

“ Vậy đi, ngày kia tan làm, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm?” Qúy Hi hỏi.

“ Đêm mai ta còn có một bữa tiệc, đợi tới khi kết thúc ta đi tìm ngươi.”

Nghe đến bữa tiệc, Qúy Hi rất mẫn cảm, lập tức nghĩ tới chuyện buổi chiều, “ Dự tiệc cùng Vương tổng sao?”

“ Ngươi sao lại biết.”

Kiều Chi Du đã hỏi như vậy, liền không thể sai, Qúy Hi nói: “ Nghe được ở công ty.”

Kiều Chi Du giải thích: “ Hắn muốn cùng ta nói chuyện gia hạn hợp đồng, ta cũng nghĩ cũng cần tranh thủ một chút.”

“ Hắn vì sao chỉ muốn gặp mặt mỗi ngươi nói? Hắn chỉ muốn gặp một mình ngươi sao?” Qúy Hi không che giấu giọng nói lo lắng của mình: “ Ta ở trong công ty nghe được một ít chuyện của hắn, hắn đã nhiều lần quấy rối nhân viên nữ. Ngươi đừng cùng hắn gặp mặt riêng tư.”

Trong ngành tài chính lớn như vậy, Vương Hằng là loại người gì, Kiều Chi Du tự nhiên cũng từng nghe nói qua, nói muốn gặp một mình nàng, chẳng khác nào như chồn gặp gà chúc tết.

“ Sợ ta bị khi dễ sao?” Kiều Chi Du nghe thấy ngược lại còn nhẹ nhàng cười cười, nàng ôn nhu mà nói cho Qúy Hi, “ Ta có chừng mực, hơn nữa hắn cũng không dám khi dể ta, ngươi không cần phải lo lắng.”

Kiều Chi Du nói những lời này cũng không phải là giả, nàng tuy không chịu nhờ tới sự giúp đỡ của Kiều gia, nhưng ở bên ngoài, vẫn còn treo lấy danh xưng đại tiểu thư Kiều gia. Người bình thường, thật không ai dám làm gì nàng.

Tuy nói như vậy, nhưng Qúy Hi vẫn không thể hết bất an, biết rõ đối phương là người không đàng hoàng, đã vậy còn mang theo ý đồ đen tối, còn nói muốn gặp riêng. Nói nàng như nào mà an tâm cho được.

“ Hắn muốn hẹn ngươi ăn cơm sao? Đến lúc đó ta đến đón ngươi.”

“ Ta đi một mình không sao cả, ngươi không cần phải tự mình đến đón.”

“ Ta đi đón ngươi.” Qúy Hi không cho phản bác nói ra bốn chữ chắc như đinh, quyết không cho thương lượng.

Kiều Chi Du không nói được Qúy Hi, đành phải nói cho nàng biết địa chỉ, là một tiệm cơm xa hoa, Qúy Hi biết nhà hàng này ở đâu, trước kia nàng đã cùng cấp trên hẹn gặp đối tác ở đây, đã đi đến một lần, có ấn tượng.

*

7 giờ tối, đúng hẹn Kiều Chi Du đi đến nhà ăn, trừ bỏ phục ra, thì trong nhà hàng không có một bóng người, nhìn là biết, có lẽ Vương Hằng đã bao trọn nhà hàng này đêm nay.

Kiều Chi Du vừa mới đi vào, một bó hoa hồng lớn đỏ rực xinh đẹp được đưa đến trước mặt, khuôn mặt nàng bình tĩnh không lạnh không nóng, lạnh nhạt cười cười: “ Cảm ơn Vương Tổng, hoa này rất đẹp.”

“ Nào có đẹp bằng Kiều tổng, người thích là được.” Vương Hằng nhiệt tình tươi cười nói.

Trên bàn cơm còn đang đặt một bộ vòng cổ kim cương sa hoa, kèm thêm ánh sáng chiếu xuống, thực chói mắt. Nhìn là biết món đồ có giá trị sa xỉ rất lớn.

Vương Hằng: “ Đây là quà gặp mặt nho nhỏ.”

Kiều Chi Du liếc mắt nhìn, đem hộp quà đẩy đến trước mặt đối phương, “ Vương tổng, món quà gặp mặt này quý giá quá, ta không dám nhận.”

“ Là quá quý trọng hay là coi thường? Coi như là ta nợ ngươi một món quà gặp mặt, vậy lần sau người cùng ta đi chọn đi.”

Kiều Chi Du không muốn quanh co lòng vòng, nói thẳng ra, nàng cũng rất ghê tởm nam nhân trước mắt này, làm ra loại chuyện quấy rối phụ nữ không phải một hai lần, nếu không phải là liên quan đến công việc, nàng cũng không nghĩ sẽ nói nhiều với hắn nhiều hơn một chữ.

“ Vương tổng tối nay ta chủ yếu đến đây nói chuyện công việc.” Kiều Chi Du bên ngoài thì cười nhưng bên trong không cười.

“ Trước tiên kết giao bạn bè, phía sau thì chuyện gì cũng có thể giải quyết.”

“ Chỉ cần còn hợp tác, mọi người đều là bạn bè. Vương Tổng cùng ZY hợp tác nhiều năm như vậy, đã sớm là bạn bè thân thiết, chúng ta đối với thực lực của Vương tổng đã rất rõ ràng, vậy vì lý do gì mà cần phải vòng vo?”

“ Đừng lên nói đến chuyện công việc nữa, nhìn Kiều tổng như vậy, thế nhưng lại là người không hiểu phong tình. Ăn cơm trước đi.” Vương Hằng nói gần nói xa, một bên là nói, nhưng một bên lại đánh giá dáng người khuôn mặt xinh đẹp của Kiều Chi Du.

Khổng hổ là người nổi tiếng háo sắc, Kiều Chi Du lấy văn kiện chuẩn bị tốt ra, đi thẳng vào vấn đề, “ Đây là hợp đồng mới, dựa trên ý kiến của ngươi, chúng ta đã làm một bản sửa lại, chủ yếu là việc chia hoa hồng mới.”

Vương Hằng xua tay: “ Ngươi không thấy mất hứng sao? Đây là ăn cơm sao có thể nói chuyện công việc được? Tới đây nào, cụng ly.”

“ Xin lỗi, ta hôm nay lái xe tới, hơn nữa dạ dày không được khỏe, không uống được rượu.”

“ Kiều tổng, ta thấy ngươi là không muốn nể mặt ta.” Vương Hằng cầm ly rượu lên, cảm thán mà cười, “ Ta chính là rất để ý ngươi, không chỉ vì ngươi xinh đẹp, còn là người rất có năng lực. Ta có thể làm cho năng lực của ngươi phát huy tối đa.”

Ở trên thương trường nhiều năm như vậy, có loại người nào mà nàng chưa gặp qua, có phải thực sự muốn hợp tác hay không, Kiều Chi Du chỉ cần nói qua vài câu là có thể hiểu.

Đã nói rõ ra như vậy rồi còn gì thú vị nữa, Kiều Chi Du mỉm cười, “ Vương tổng, ta là người thực tế, ta có thể hiểu là, có hay không ngươi đang muốn theo đuổi ta sao?”

Vừa chuyển sang đề tài khác, hơn nữa Kiều Chi Du còn cười quyến rũ như thế, tinh thần Vưởng Hẳng nháy mắt liền phấn khích lên, “ Ta rất thích người thực tế, đúng là ta muốn theo đuổi ngươi, ngươi có thể cho ta cơ hội không? Chính là cơ hội ở bên nhau.”

Nói bóng gió cái gì, cái này cũng rõ ràng quá đi.

Kiều Chi Du cười nhàn nhạt, chậm rãi nói: “ Vẫn là xin lỗi. Ta đã có người yêu rồi, không thể cho Vương tổng cơ hội được.”

Vương Hằng an tĩnh lại trong chốc lát, khẩu khí rất lớn mà nói: “ Ta cho rằng ngươi thích hợp với người có quyền lực lớn.”

Kiều Chi Du không tỏ ra ý kiến gì, mỉm cười trực tiếp đứng dậy, “ Vương tổng, ta còn có việc bận xin phép đi trước, hợp đồng ta đã đưa ngươi từ từ mà xem cho kỹ.”

“ Chuyện khác ta không nói nhiều, ta chỉ nói với ngươi một câu, không ký thì khẳng định người tổn thất là ngài, mà không phải chúng ta. Hẹn gặp lại.” Kiều Chi Du nói xong thong dong mà rời đi.

Đối phó với loại người như Vương Hằng, nếu mà xuống nước một bước sẽ làm cho đối phương càng được nước làm tới, nếu hắn đã quyết tâm không muốn gia hạn hợp đồng, thì cho có nói như thế nào thì cũng không có tác dụng, nếu là nói đây là một cuộc chiến. Kiều Chi Du nguyện ý đánh cược một phen, lấy lui làm tiến.

Ra khỏi nhà hàng, đi lang thang trên vỉa hè không có mục đích, Kiều Chi Du không lập tức gọi điện thoại cho Qúy Hi, nàng lấy bật lửa ra châm lên một điếu thuốc, nghiền nghẫm mà hút.

Để tâm trạng bình tĩnh lại, nàng không nghĩ sẽ mang cảm xúc trong công việc vào đời sống cá nhân.

Áp lực vẫn còn rất lớn, người ngoài càng đồn thổi nàng là thần bao nhiêu, thì áp lực nàng phải gánh chịu càng lớn, giống như lần này, mọi người trong công ty đều nghĩ nàng sẽ thu phục được Vương Hằng dễ như trở bàn tay. Mọi người đều khẳng định nàng nhất định sẽ thành công.

Kiều Chi Du một nhấp lại nhấp, hút sâu hết ngụm thuốc này đến ngụm thuốc khác, nàng chậm rãi mà nhả ra làn khói trắng trong màn đêm, lưu lại mùi hương thuốc lá nhàn nhạt trong không khí.

Điện thoại vang lên một hồi chuông.

Kiều Chi Du ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, một tay cầm lấy điện thoại lên xem.

Hũ nút: “ Nói xong rồi sao?”

Kiều Chi Du cúi đầu cười, đáp lại một câu: “ Xong rồi, ngươi đến đón ta đi.”

Muốn được nhìn thấy nàng.

Rất muốn.

Nói xong, Kiều Chi Du lại tiếp tục hút tiếp nửa điếu thuốc còn lại, vừa mới đặt thuốc lên miệng. Nàng liền nghe được bên cạnh vang lên một giọng nói quen thuộc.

“ Chi Du.”

Kiều Chi Du nghiêng người nhìn lại, một thân ảnh cao gầy đơn độc, là Qúy Hi đang đứng đó cách đấy không xa, đang chậm rãi đi về phía nàng, càng ngày càng bước gần đến.

Gọi Kiều tổng thì quá xa lạ, Qúy Hi vừa rồi do dự mãi mới hạ quyết tâm xuống, gọi tên của nàng. Cũng kỳ lạ quá, chỉ là gọi tên của nàng thôi, sao lại có cảm giác tim đập nhanh _______