Từ đó trở đi Lâm và Sơn bắt đầu nương tựa vào nhau mà sống. Ngày ngày Lâm đều ra ngoài tìm công việc thế nhưng những công việc cậu tìm được đều không làm được lâu. Đa phần là do cậu còn quá nhỏ, mới 12 tuổi nên không biết việc, thân hình thì gầy gò ốm yếu nên không làm được việc nặng. Thế nên cuộc sống của Sơn với Lâm thiếu thốn rất nhiều, hiếm lắm mới được một bữa no. Tuy vậy nhưng tình cảm hai người ngày càng gắn bó. Bé Sơn lúc nào cũng đòi ở bên anh Lâm không rời, có gì cũng chỉ muốn tâm sự với anh Lâm. Lâm cũng dần coi Sơn như em trai của mình mà chăm sóc. Nhưng mà càng về sau tình cảm của cậu không còn là của một người anh đối với em trai nữa, mà nó đã có thêm cái gọi là tình yêu.