“Ta khi thì muốn ngưới mặc quần áo, khi thì vừa muốn ngươi không mặc quần áo.” Tô Đình khe khẽ liếm láp thùy tai khả ái của nàng, dùng hạ thân lửa nóng hướng hai cái chân ngọc chà xát, “Nhưng nó chỉ muốn ngươi không mặc tiết khố...”
Tô Anh Lạc thò tay cầm lấy cự vật lớn lên cứng rắn, vô tình hay cố ý ve vuốt, chọc cho Tô Đình thở phì phò rên rỉ một tiếng.
“Thực sự là cái đồ tà ác, bẻ gảy mới tốt.” Tô Anh Lạc nắm tay bỗng nhiên chặt lại, làm bộ muốn đem nó tách đoạn.
“Bẻ gảy ai tới thỏa mãn ngươi?” Tô Đình cười xấu xa, sau đó hơi nheo lại mắt, “Có đúng hay không muốn đi tìm Triệu Ly Chi?”
Tô Anh Lạc cắn môi của hắn, cười duyên nói: “Ca ca độc chiếm dục thật mạnh, thật yêu, thật ghen...”
Tô Đình cắn ngược lại nàng, “Chỉ cần vừa nghĩ tới lỗ nhỏ cho phép nam nhân khác đi vào, ta liền đố kị phát cuồng.”
“Ta đây nếu để cho nam nhân khác tiến vào, ca ca sẽ làm sao đây?” Tô Anh Lạc cố ý đùa hắn.
Tô Đình rên một tiếng, nói: “Kia ca ca liền mỗi ngày cho cái miệng nhỏ đói khát phía dưới của ngươi ăn no, để cho ngươi đối với nam nhân khác không còn có bất luận cái gì dục vọng.”
“Ta liền thích ca ca nam nhân bá đạo như vậy...” Tô Anh Lạc chủ động vươn lưỡi khẽ liếm môi mỏng Tô Đình, một tay lại đang không ngừng ve vuốt hắn.
Tô Đình không nhịn được nàng quyến rũ như vậy, ngậm vào cái lưỡi thơm tho tham lam mút vào. Con ngươi tràn đầy tình dục vẻ càng ngày càng đậm thì hắn đè lại tay nàng, nói giọng khàn khàn: “Lạc Lạc, đi vào phòng ngươi, ta nghĩ ngươi.”
“Không... Không đi phòng ta, liền ở ngay đây.” Tô Anh Lạc ngượng ngùng chôn đầu trong ngực hắn, “Ta muốn làm với ngươi trên giường chị dâu.”
Tô Đình lăng sửng sốt sau đó lập tức liền cự tuyệt, “Không được, chị dâu ngươi lúc nào cũng có thể trở về, Lạc Lạc, đừng bướng bỉnh.”
“Nàng và nữ nhân kia ở trong sương phòng trò chuyện rất vui vẻ, một chốc cũng chưa về. Ca ca, ôm ta lên giường, ta mở hai chân lộ ra cho ngươi thao...” Tô Anh Lạc dục mắt mê ly, môi đỏ mọng khẽ nhếch, nói ngôn ngữ xấu xa.
Tô Đình yêu cực kỳ dáng dấp phóng đãng như vậy của nàng, lập tức bất chấp tất cả, đưa nàng ôm ngang lên, bước nhanh đến hướng giường lớn khắc hoa văn đi đến.
Tô Anh Lạc lúc này nằm ở trên giường vốn chỉ thuộc về Chu Tuệ, một loại khoái ý liền ở trong lòng bốc lên, bành trướng.
“Tiểu yêu, chiếm vị trí chị dâu ngươi có đúng hay không cảm thấy đặc biệt kích thích?” Tô Đình sao lại chẳng biết nàng nhỏ mọn, hắn vội vàng đem hai người cởi sạch, từ phía sau lưng đưa nàng ôm vào trong ngực, một tay đùa nụ hoa trên đóa hoa mềm mại, tay kia lại mò tiểu đậu đậu nhạy cảm trong khe, miệng kề sát tới bên tai nàng nhẹ nhàng thổi khí.
“Ngô... Ca ca, rất thích ngươi làm như vậy... Thoải mái đã chết...” Khoái cảm tê dại trong nháy mắt lan tràn toàn thân, Tô Anh Lạc rên rỉ, khó nhịn mà giãy dụa thân thể mềm mại.
Bị muội muội chỉa mông vào mà cọ, Tô Đình thở gấp, ngón tay thon dài nặng nề mà gảy tiểu đậu đậu đã sung huyết, “Thích bị thân ca ca đùa bỡn, chẳng biết cảm thấy thẹn!”
“Là thân ca ca thao ta, ta thích bị thân ca ca đùa bỡn, a...” Bén nhọn kích thích kéo tới, Tô Anh Lạc thoải mái, thanh âm đều run.
Tô Đình nghe nàng nói lời dâm đãng, cự vật hưng phấn tựa hồ lại phồng lớn hơn một vòng, “Thực sự là cái tao hóa, nước đều chảy tới trên giường, chị dâu ngươi phát hiện làm sao bây giờ?”