Chương 155: Giao dịch, thu hoạch phong phú
Một đêm bình yên trôi qua...
Sáng hôm sau.
Mí mắt chậm rãi mở ra, đập vào mắt là quen thuộc trần gỗ.
Nguyễn Thái thẩn thờ ngây người một chút, nhìn xem trước mặt mông lung hình ảnh, không khỏi đưa tay gãi gãi đầu vài cái.
Bờ môi khẽ động, mấp máy một câu:
"Đã sáng rồi sao?"
Tiếp đó hắn liền nhịn không được há miệng ngáp dài một hơi.
"Oáp~ Một ngày mới đã đến."
Cúi đầu xuống nhìn xem trong ngực mình hai cái khả ái vật nhỏ.
Trên mặt lần nữa treo lên thường ngày nhàn nhạt nụ cười.
Đưa tay vuốt ve hai người mặt nhỏ vài cái, Nguyễn Thái mới ôn nhu xê dịch thân hình, chậm rãi đứng dậy.
Không nhanh không chậm đi ra boong thuyền, đón lấy tươi mát gió biển thổi tới cùng với ấm áp ánh nắng.
Nguyễn Thái thở nhẹ một hơi, thì thào:
"Ha~ Xem ra hôm nay lại là một ngày phong phú nữa đây."
"Đúng rồi, hôm nay là ngày giao dịch, cũng không biết tình trạng của hải ly thương nhân lúc này như thế nào, hi vọng nó còn tốt a."
"Không nghĩ, trước tiên vệ sinh, nấu cơm đã lại tính."
Nhẹ lắc đầu thu hồi suy nghĩ, Nguyễn Thái bắt đầu thường công việc.
Trước tiên vệ sinh, rửa mặt một phen tỉnh táo lại đã.
Soạt ~ soạt ~ phụt ~
Đem trong miệng nước biển phun ra, trộn lẫn với chút ít đen sẫm than củi, nhìn xem trên tay que gỗ, Nguyễn Thái nhẹ cau mày một chút.
"Chờ có nguyên liệu phải chế tạo một thanh mềm mại bàn chải mới được."
Mặc dù hắn đã sử dụng một chút thực vật kết hợp với que gỗ tạo thành một cái đơn sơ bàn chải.
Nhưng nói thật thì chất lượng chẳng ra làm sao cả, tác dụng thì có, nhưng rất ít, có còn hơn không.
Bất quá hắn chỉ suy nghĩ một hồi liền đem vấn đề này quăng ra sau đầu, rửa mặt xong xuôi liền vội vàng quay người đi vào phòng bếp.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Ùng ~ ục ~ ục ~
Sôi sùng sục tiếng nước không ngừng vang lên, kèm theo đó là ngạo ngạt hương khí bao phủ toàn bộ thuyền nhỏ.
Từng đợt thơm ngát mùi thơm từng chút, từng chút phiêu tán trong không khí, để cho đang tại ngủ ngon hai cái nhóc con cũng chịu không nổi mùi thơm dụ hoặc mà nhao nhao mở mắt ra.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ sau khi tỉnh giấc cũng không có mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ, ngược lại tinh thần vô cùng phấn chấn.
Hai mắt tỏa sáng, vui vẻ đi theo hương khí, chạy ra ngoài.
Laa~! (Mỹ thực!)
"Cũng không biết là món gì đây?"
Mang theo tâm tình chờ mong, hai người liền nhanh chóng đẩy ra cửa gỗ tiến vào phòng bếp.
Cách~
Nghe được sau lưng vang lên âm thanh, Nguyễn Thái buông xuống trên tay muôi gỗ, quay lại nhìn xem.
Chỉ thấy hai cái nhỏ nhắn, xinh xắn hình bóng đang long lanh mở ra mắt to, manh manh chờ mong nhìn hắn.
Nguyễn Thái cười nhạt, nhu hòa nói:
"Hai con mèo lười đã tỉnh rồi? Tốt, đừng nhìn, nhanh đi rửa mặt a, đồ ăn cũng nhanh chín rồi."
Laa~
Ah~
-----
Một cái nhẹ nhõm buổi sáng liền cứ thế trôi qua.
Sau khi ăn uống no nê một trận, Nguyễn Thái liền mang theo hai cái nhóc con đi tới boong thuyền thoải mái nằm xuống.
Hưởng thụ lấy mát mẻ gió nhẹ cùng chập chùng sóng nước.
Đây mới là sinh hoạt a~
Ăn, ngủ, chơi, biết bao sung sướng?
Loé ~ loé ~
Đang tại hắn mãn nguyện hưởng thụ lấy thời gian tiêu thực thời điểm, cầm trên tay [Đá Giao Dịch] đột nhiên lập lòe sáng lên.
Nhìn thấy trên tay đen xì tảng đá không ngừng chớp nháy lấp lóe, Nguyễn Thái kinh hỉ bật dậy.
"Cmn! Quá tốt rồi, hải ly thương nhân còn sống!"
Nghe được Nguyễn Thái kinh hỉ âm thanh, rắn nhỏ tò mò hỏi:
Laa~ ? (Hôm nay là ngày giao dịch sao?)
Nguyễn thái gật gật đầu, chậc lưỡi nói:
"Đúng vậy a, chậc, cũng gần hai tháng rồi mới có thể lần nữa kết nối lại, hi vọng lần này đừng giống như lần trước, chưa bắt đầu liền kết thúc a."
Đối với hải ly thương nhân cùng với ngày giao dịch, hắn đều một mười một chín đều nói rõ cho hai người.
Chỉ có điều hai cái nhóc con chưa từng nhìn thấy, cộng thêm bởi vì lần trước hải ly thương nhân đột nhiên xảy ra chuyện, cũng không có giao dịch cái gì liền kết thúc.
Cho nên hai cái nhóc con đối với ngày giao dịch này hiếu kỳ không thôi.
Khả Lỵ nhu nhu chờ mong:
"Hai tháng thời gian~ Hẳn là có rất nhiều đồ tốt a? Cũng không biết có hạt giống thực vật không?"
Nhẹ xoa Khả Lỵ mềm mại kim sắc tóc vàng, Nguyễn Thái nhẹ nói:
"Yên tâm, hàng hóa của Grimm rất nhiều, chắc chắn có rất nhiều hạt giống."
Nói thật thì hàng hóa của hải ly thương nhân thật đúng là rất nhiều, thức ăn, nước uống, nguyên liệu, khoáng sản... Cái gì cũng có, hơn nữa còn rất toàn diện.
Đáng tiếc đồ vật của mấy lần giao dịch trước đều đối với hắn vô dụng, lại thêm tài nguyên trên tay cạn kiệt, cho nên hắn chỉ có mua đi một chút đồ vật liền kết thúc giao dịch.
Bất quá lần này thì khác, lần này có hai cái nhóc con ở bên cạnh mua sắm, lại thêm tài nguyên trên tay của hắn lần nữa bị lấp đầy ấp, có thể nói là vô cùng dồi dào.
Không mua nhiều đồ vật một chút, vậy thì quá đáng tiếc rồi.
Đồng thời Nguyễn Thái cũng đối với lần giao dịch này chờ mong không thôi.
Thời gian trôi qua dài như vậy, hẳn là Grimm có thể thu thập được một chút đồ tốt a?
Hắn cũng không dài dòng nữa, nhanh chóng đem [Đá Giao Dịch] kích hoạt lên.
Theo lam quang bao phủ toàn bộ tảng đá, một cái lam sắc, danh sách giao diện xuất hiện trước mặt ba nhiều.
Muôn màu, muôn sắc đồ vật để cho ba người vui mẻ mở to mắt nhìn xem.
Rắn nhỏ cùng Khả Lỵ kinh hỉ kêu lên:
Laa~! (Oa~ Đồ vật thật nhiều!)
"Ah~! Thật nhiều thực vật cùng hạt giống!"
Nhìn xem trước mặt masy chục tấm danh sắc, Nguyễn Thái cũng nhịn không được líu một phen.
Giống như hai cái nhóc con nói vậy.
Đồ vật thật đúng là cmn nhiều!
Hơn nữa còn có thật nhiều đồ tốt!
Cũng may, cảnh tượng gì hắn chưa từng gặp qua?
Hơi hơi chớp mắt vài cái, Nguyễn Thái mới lấy lại tinh thần, đưa mắt xuống nhìn xem Grimm gửi tới tin nhắn.
"Hắc hắc~ Bằng hữu của ta, Thái, không biết hàng hóa lần này như thế nào? Hài lòng không?"
Chỉ từ vài dòng câu từ cũng có thể nhìn thấy hải ly thương nhân tự tin cùng kiêu ngạo.
Bất quá nó đúng là có phần này kiêu ngạo.
Nói thật thì con hải ly này thật cmn biết thu thập đồ vật.
Tài nguyên trên tay hắn đều không phong phú bằng nó, đủ để thấy thực lực của nó.
Nguyễn Thái nhếch miệng lên, cười đáp:
"Được a Grimm, thế mà lại có nhiều đồ tốt như vậy, hắc hắc, ngươi yên tâm, lần này ta chắc chân sẽ mua rất nhiều đồ, bảo đảm ngươi kiếm đầy bồn đầy bát."
Mà trải qua vài tháng lịch duyệt nhân sinh, ngây ngô hải ly thương nhân đã trưởng thành hơn không ít.
Cũng không có giống như lần đầu mới gặp mặt với hắn, do do dự dự, không biết nói gì.
Nhìn thấy Nguyễn Thái đáp lại, hải ly thương nhân hữu hảo nhắn một câu:
"Như vậy, giao dịch vui vẻ, bằng hữu của ta."
"Giao dịch vui vẻ."
Trao đổi kết thúc, Nguyễn Thái lúc này mới đem tầm mắt dời lên.
Nhìn xem hai cái nhóc con hưng phấn không ngừng chọn chọn, lựa lựa đồ vật.
Nguyễn Thái không nói cái gì, chỉ hào khí vung tay lên.
Mua!
Hạt giống thực vật, mua!
A, vậy mà lại có thịt chuột hương!
Mua!
Cái gì, [Lọng Thiết]!
Một khối lớn như vậy nặng chừng 3-4 tấn a!
Mua! Phải mua!
Về sau có thể dùng nó chế tạo mỏ neo rồi.
Theo ba người không ngừng lật qua từng trang, nhiều màu nhiều sắc đồ vật.
Từng đống đồ vật cũng đều bị bọn hắn mua vào tay hết.
Đừng nói hữu dụng hay không hữu dụng, chỉ cần hợp mắt, hai cái nhóc con yêu thích, hắn đều không ngoại lệ, toàn bộ mua tới tay.
Thậm chí còn có một chút đồ vật để cho hắn thèm thuồng không thôi.
Chẳng hạn như cái [Lỉ Thủy] này này, bề ngoài nhìn giống như một đống vàng ông chất lỏng, nhưng công dụng vô cùng cường đại.
Nó có thể khiến cho đồ vật bôi lên một tầng mỏng dung dịch, khiến cho đồ vật bị bôi lên cứng rắn thêm một chút, hơn nữa chờ dung dịch khô đi, tăng cường sẽ là vĩnh cửu!
Đương nhiên không chỉ [Lỉ Thủy] hắn còn kinh hỉ mua được hai cái đồ vânt vô cùng thực dụng, có thể tăng cường thực lực, phụ trợ rèn luyện.
Cái thứ nhất là một con sâu nước, tên là [Kỳ Hiểm Mọt Biển] công dụng là sau khi ăn có thể ngắn hạn cảm ứng được xung quanh bảo vật.
Về phần có nguy hiểm hay không, haha, thử xem liền biết.
Bất quá đây chỉ là khai vị, đồ vật quan trọng là phải nói đến cái thứ hai.
[Cát Thủy Tinh]
Tên mặc dù không giống như con sâu biển ở trên đặc biệt gì mấy.
Nhưng công dụng của nó cường đại hơn gấp mấy lần.
Mặc dù nhìn xem tên thì có thể tưởng tượng nó giống như thủy tinh, nhưng thật ra nó là một loại trái cây, một loại chỉ lớn chừng nắm tay trái cây.
Chi tiết hơn, về sau lại nói.
Cuối cùng là một đống đặc thù tài nguyên, nguyên liệu.
Giống như hắn mua được cái này [Xuyên Đá Kim] ngoại trừ có tác dụng xuyên qua cứng rắn nham thạch cùng với bản thân cứng cáp ra thì cũng không còn công dụng gì khác.
Lại mua thêm chút linh tinh đồ vật như da lông, răng nanh, các loại tạp nham đồ vật, cuối cùng tài nguyên trong chỉ còn lại chút ít, Nguyễn Thái mới chưa thỏa mãn mà kết thúc giao dịch.