Chương 20: Mỹ thực cùng kinh hỉ
Sờ soạng một hồi, đem trong tay mai rùa từng cái kết cấu chi tiết mò ra, hắn mới hài lòng, chuẩn bị xử lý mai rùa, ầy, nói là xử lý, thì ngoại trừ tẩy rửa sạch sẽ mai rùa cùng đem phần đáy cắt đi, làm thành một cái chảo mai rùa thôi.
Keng keng đâm vào vài lần, đáy mai rùa ứng thanh rạn nứt, không nứt không được, tuy mai rùa cấu tạo độc đáo, nhưng không chịu được thời gian mài mòn a.
"Tối nay có thể ăn canh rồi, haha."
Không tới chốc lát, một cái sạch sẽ tươi mới chảo xuất hiện, nhìn xem trong tay chảo mai rùa, hắn nhịn không được cười lên, có trời mới biết mấy ngày nay hắn làm sao qua được, sáng trưa chiều, ngày ba bữa thịt nướng, dù hắn cố gắng thêm chút tảo biển để phong phú khẩu vị của mình, nhưng chung quy vẫn là thịt nướng.
Tuy hắn cũng không ghét, nhưng nói chung ăn nhiều sẽ ngán, phải biết hắn không chỉ là một cái Thám hiểm gia, còn là một cái Mỹ thực gia, có thể ăn ngon hơn, tại sao phải để lưỡi, bụng của mình chịu khổ đây?
Tê ~ Không nghĩ, không nghĩ
Nghĩ tới mấy ngày qua, bữa bữa thịt nướng, làm hắn nhớ tới ức gà cùng thịt bò chi phối sợ hãi, cmn, vì rèn luyện một thân hoàn mỹ cơ bắp mà hắn ngày ngày bữa bữa bổ sung đủ các loại protein dinh dưỡng không nói, còn phải dậy sớm luyện tập, ngày ngày ăn thịt bò, bữa bữa ăn ức gà, nghĩ tới đây, hắn nhịn không được rùng mình, may mà hắn kịp thời rút khỏi hố, cũng không phải bổ sung protein liền có thể mạnh lên, tuy cơ bắp to lên, mất đi mỹ cảm không nói, càng sẽ để cơ thể trở nên cồng kềnh.
Nhưng hắn cũng không phải không có thu hoạch, hấp thu đủ loại rèn luyện tri thức cùng dinh dưỡng học, để hắn càng thêm hiểu rõ cơ thể của mình nên làm sao rèn luyện, nên làm sao ăn uống, mà không phải cắm đầu vô bổ sung protein tăng cơ, nhờ vào đoạn thời gian đó, cơ thể hắn mới cường đại như bây giờ, hắn khám phá qua không biết bao nhiêu hiểm địa, tìm thấy trân quý thảo dược cùng động vật cũng không ít, dựa vào ông nội dạy cho tri thức, hắn chậm rãi mày mò tạo ra rèn luyện thuốc uống, chậc, thử nghĩ lấy hơn 1000 năm nhân sâm làm thuốc uống là cảm giác gì đây?
Khụ, kéo xa, trở về truyện chính.
Nghĩ tới có thể uống vô nóng hổi canh cá, mặc dù chỉ là nhạt nhẽo thêm muối nước canh, nhưng nó cũng là canh a, sụp soạt sụp soạt húp lấy nước canh, nóng bỏng dòng nước chậm rãi từ miệng chảy xuống thực quản, từng ngụm từng ngụm tươi mềm thịt cá cắn vào miệng, cảm giác đó, mỹ vị nhân gian a, phía trước hắn ăn vào thịt cá cũng tại mấy giờ trôi qua đã bị dạ dày của hắn tiêu hóa sạch, theo hắn nhộn nhạo ý nghĩ, khóe miệng hắn nước bọt lại lần nữa chảy ra.
Nghĩ là làm, hắn hì hục đem rửa sạch mai rùa vô phòng bếp, gác lên, lại đem nước dừa đổ ra, hơn 2-3 lít nước đổ vào, chỉ đủ để lấp trống 1 phần của mai, có thể thấy cái chảo này lớn đến cỡ nào, nước đã đổ vào, hắn bắt đầu bắt lửa lên, chờ nước đun sôi.
"Có thể đem thịt cá bỏ vô."
Vài phút thời gian trôi qua, nhìn xem trong chảo bụp bụp vỡ tan bọt nước, hắn biết thời cơ đã tới, liền đem buổi sáng câu được [Cá mực heo] bỏ vô, tiếp đó lại rắc vào chút muối, thêm chút rong biển, liền xong, ân, ngoại trừ nước dừa, cùng tảo biển, hắn cũng không còn gì khác để thêm vô, tô điểm chất canh a, haizz~
May mà hắn thủ pháp nấu nướng cao siêu, chưởng khống thời gian, cùng khống chế hỏa hầu trình độ vô cùng cao, đem một cái đơn sơ nấu nướng cách làm, phát huy ra chất thịt cực hạn hương vị, từng đợt mằn mặn ngòn ngọt nước dừa cùng thịt cá, ầy, nếu như mũi hắn không có vấn đề mà nói, còn có thêm một chút thịt heo hương vị không ngừng từ trong chảo khói bay lên, cảm nhận được tươi mới mùi vị, hắn nhịn không được lại hít thêm vài hơi, quá thơm a.
"Có thể ăn rồi, thơm quá, ngòn ngọt nước dừa hương vị hoàn mỹ hòa quyện tảo biển cùng thịt cá mực, cũng không biết thịt mực cùng heo là vị gì đây, ực~"
Lại vài phút trôi qua, quan sát nồi canh cá đã chín, hắn vội vàng dỡ xuống, nhìn xem trong nồi trắng đục nước canh, xanh đen tảo biển cùng trắng bóng thịt mực, hắn nhẹ ực một ngụm, bình phẩm một chút sắc, hương, lại đến vị, mà vị cần phải ăn mới biết được, nói xong, hắn liền dùng muỗng gỗ, múc ra một muỗng nước canh, đưa vào miệng.
"Cmn!"
Theo nóng bóng nước canh vào miệng, hai mắt hắn mở to, kêu lên, đệt, quá ngon, dịu ngọt nước dừa hương vị pha lấy thêm chút mằn mặn, thêm chút thanh lạnh của tảo biển, lại mang theo cá mực cùng thịt heo hương vị, ầy, tuy cá mực cùng thịt heo hương vị trộn lẫn lại với nhau, nhưng lại tạo thành một loại mùi vị đặc hữu, mặc dù vô cùng thập cẩm, nhưng lại hoàn mỹ kết hợp lại với nhau, để hắn trừng to hai mắt, kinh ngạc đem nước canh nuốt xuống.
Thưởng thức một muỗng ngọt ngào canh cá xong, hắn cũng không kìm được thân thể động tác, từng đạo tàn ảnh từ trên người hắn bay ra, hai tay vụt lia vụt lịa, trái một muỗng canh, phải một ngụm thịt, chậc, con này [Cá mực heo] chất thịt thật ngon, giòn dai chất thịt nhai mà không ngán kết hợp với béo ngậy giống như mỡ lợn, tạo thành chỉ thuộc về [Cá mực heo] hương vị.
Làm hắn nhớ tới mình từng xem một bộ anime, ở đó đủ loại kì kì quái quái thực phẩm đều có thể ăn được, một điều duy nhất chính là, mặc kệ thực phẩm đó kì quái ra sao, hương vị của nó lại vô cùng ngon, như suối sô cô la, bích quy sư tử, đất, mây, thậm chí là không khí đều có thể ăn được, ngươi người dân ở thế giới đó sẽ thoải mái mà sống qua từng ngày sao?
Như ở trước đã nói, bất kỳ vật gì đều sẽ niêm yết giá cả, thế giới cung cấp cho nhân loại phong phú tài nguyên, nhưng tài nguyên đó cũng phải có thực lực mới thu hoạch được, có thể thấy không có thực lực, nhỏ yếu người ở thế giới đó sẽ sống như thế nào, chỉ có thể ăn kém nhất đồ ăn, thậm chí có thể gọi là rác, đương nhiên đây đều là hắn thôi diễn suy tính ra, còn ở trong anime, thế giới đều sẽ mỹ hóa, phù hợp người xem nhu cầu, mà không phải như hắn tưởng tượng ra hắc ám thời đại.
"Ợ~ Thật ngon, xem ra phải tìm thêm chút gia vị, bằng không mỗi bữa chỉ có muối cũng quá vô vị."
Đem trong đầu suy nghĩ lung tung vứt ra sau đầu, hắn chuyên chú quét sạch trong nồi canh cá, không tới chốc lát, một nồi to lớn canh cá toàn bộ đều vào bụng hắn, thậm chí một giọt dư thừa nước canh cũng không để sót, có thể thấy sức ăn của hắn lớn đến bao nhiêu, vỗ vỗ nhô lên bụng no, hắn bắt đầu suy nghĩ tới tương lai phương hướng, ân, đầu tiên là phải thực hiện nguồn nước tự do, thứ hai chính là cải thiện sinh hoạt, bằng không mỗi ngày ngủ lấy cứng cáp giường cứng, lưng hắn dày đến mấy cũng tê a, khụ, nói trắng ra hắn muốn hưởng thụ thôi, chứ ở dã ngoại, dựa cây mà ngủ, hắn cũng làm không ít.
Ngoại trừ nội thất, vật dụng, công cụ cũng cần phải làm một chút, may mà hắn phía trước lên một cái đảo hoang thu thập một chút gỗ dừa, làm đũa, muỗng, bình, chén cũng không ít, cho nên có thể lướt qua, đến nỗi nồi bếp nấu ăn thì phải cảm ơn hôm nay thiên nhiên quà tặng, ầy, phải cảm ơn vợ hắn mới đúng, hắc hắc, đương nhiên chỉ có một cái chảo mai rùa cũng không quá ổn, nhưng có còn hơn không a, huống chi cái này chảo mai rùa còn vô cùng đa năng, to lớn thể tích có thể đem nó làm nồi đến sử dụng, có thể nói một vật hai dụng, bảo bối.
"Ăn uống no đủ rồi, nên rèn luyện một chút rồi câu cá."
Chỉnh lý xong mạch suy nghĩ, hắn đứng dậy, phủi phủi tay, bắt đầu hôm nay rèn luyện, chờ hắn rèn luyện xong, bầu trời cũng đã dần tối, cả buổi trưa không ngừng kích hoạt kỹ năng, để hắn hơi choáng đầu, mặc dù cả buổi thời gian cũng không thấy một cái bóng cá, hắn chuẩn bị lại câu cá một hồi liền đi ngủ.
Vụt~
Dùng sức vung ra cần câu, lưỡi câu xé rách không khí, xoẹt ra một đạo thẳng tắp vòng cung, kéo lấy dây câu hướng phía xa bay tới, không tới vài giây liền mất đi động lực, chậm rãi rơi xuống, tủm một tiếng liền chui xuống mặt biển.
[Cảm giác cá] vừa mới kích hoạt xong, hắn cũng không có thu hồi dây câu, liền để thuyền nhỏ chậm rãi kéo lấy cần câu tiến lên.
"Ai~ Lại câu một hồi liền đi ăn, hi vọng có thu hoạch a."
Thời gian mãi đến mặt trời lặn, phao câu cũng không có động đậy chút nào, hắn chỉ có thể thở dài một hơi nói, nếu trời đã tối cũng không có cá cắn câu, hắn chỉ có thể thu hồi trúc can, đi ăn cơm thôi, quả nhiên vài chục phút trôi qua, trời cũng đã đen xuống, trúc can cũng không hề động một cái, hắn mới không thôi, thu hồi dây câu.
Đang tại hắn xoay tròn ổ xoay, thu hồi dây câu thời điểm, không có ngoài ý muốn gì, chắc chắn sẽ có cá cắn câu, ai nói?
Đương nhiên là ta nói, hắc hắc.
"Cái gì!! Có cá cắn câu, đệt."
Không thủy từ, Nguyễn Thái đang buồn rầu hôm nay vận may kết thúc thì một cái bất ngờ đập tới trước mặt hắn, để hắn phản ứng không kịp, trên tay xoay tròn ổ quay đột ngột bị dưới nước cá lớn kéo đi, để hắn nhẹ buông tay, thả ra một đoạn dây câu, một cái chớp mắt, hắn mới phản ứng lại, kinh hỉ kêu lên, tiếp đó là chúng ta quen thuộc từ ngữ.
May mắn trời còn chưa tối hẳn, mây trôi cũng không dày đặc, để tầm nhìn của hắn vô cùng rộng rãi, huống chi xung quanh cũng không có đá ngầm hay [Cuồng bạo hải lưu] hắn liền buông ra nắm chặt ổ xoay, mặc kệ cá lớn kéo đi dây câu.
Hơn vài km dây câu cũng không ngắn, hắn cũng không tin dưới nước con này cá lớn có thể dùng vài phút liền kéo hết.
Chậc, nếu như không bất ngờ khác, hắn lại chuẩn bị b·ị đ·ánh mặt, haizz, ta số khổ nhân vật chính.