Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 36: Thêm một trái?




Chương 36: Thêm một trái?

"Ực~ Nếu không thì, ăn thêm một trái? Ân, liền ăn một trái, còn lại 16 trái, đủ dùng rôi"

Nhìn xem trên tay xác không vỏ trái cây, hắn nhịn không được cơn thèm, liền quyết định ăn thêm một trái, nói một trái liền một trái, không nhiều cũng không ít, chút định lực này hắn vẫn có, cho nên, khóe miệng hắn không ngừng kéo lên, tràn đầy ý cười đem còn lại trái quả cất vào, chỉ chừa lại một quả, may mà phía trước hắn chỉnh lý balo, chỉ đem theo một chút cần thiết vật dụng, cho nên không gian vô cùng rộng rãi, tuy chỉ có vài ô, nhưng đối với hắn hiện tại đã đủ dùng rồi.

Ầy, chỉ là hiện tại thôi, còn về sau khám phá ra thứ gì, mà balo ngăn chứa không đủ thì hắn cũng hết cách, ai bảo hắn mang theo giỏ gùi chỉ đi một hồi liền chất đầy a.

Không nói cái này, thưởng thức mỹ vị trái cây đã.

Bào chế phương pháp cũ, nhẹ nhàng dùng dao đa năng cắt ra vỏ ngoài, lộ ra bên trong nâu mềm thịt quả, thoang thoảng vị sữa từ trong bay lên, chui vào mũi hắn, từng chút một câu dẫn hắn nhanh chóng ăn nó.

Lần này hắn cũng không có gấp gáp vài ngụm ăn hết, mà là chậm rãi ăn từng ngụm, thưởng thức mùi vị của nó.

Thịt quả vào miệng, từng cổ mùi thơm trong chốc lát liền lấp đầy đầu lưỡi, hương vị cũng không đậm, rất nhạt, không quá mặn, cũng không quá ngọt, giống như uống vào sữa tươi vậy, nhưng cảm giác thanh đạm hơn rất nhiều, nhàn nhạt vị ngọt đi qua tiếp đó là từng cổ chua gắt cảm giác, không chỉ không có phá hủy phía trước mùi vị, ngược lại bổ sung cho nhau, ngọt chua cảm giác, giống như uống trà tắc vậy, chua chua ngọt ngọt, hoàn mỹ kết hợp lại với nhau.

"Chậc, ăn lần hai vẫn rất ngon, đáng tiếc số lượng hơi ít, nếu như nhiều một chút liền có thể dùng làm món khai vị rồi."

Không ngừng đánh vào vị giác, cảm nhận được đầu lưỡi không ngừng tiết ra nước bọt, từng chút một kích thích thân thể thèm ăn, hắn chậc lưỡi cảm thán, lại tiếc nuối một phen, nói.

"Cũng không còn sớm, nên tiếp tục đi tới rồi, không biết phía sau còn có gì không, hi vọng balo đủ dùng a."

Chờ hắn nhâm nhi thưởng thức xong hương vị cũng đã là vài phút sau, nhìn xem dần dần thăng lên mặt trời, hắn cũng không tiếp tục chậm trễ, tiếp tục đi tới.

-----

"A, đã tới đối diện rồi sao? Chà, nhìn thôi cũng khiến người rung động a!"



Cầm trên tay la bàn, nhìn xem trước mặt hoang vu dãy đất, kéo dài kết nối hai hòn đảo lại với nhau, giống như một cây cầu vượt biển vậy, nhưng phải biết, cây cầu này hoàn toàn từ thiên nhiên tạo thành mà không phải nhân tạo, trong đó rung động cũng không phải chỉ nhìn thấy là thôi đâu, khiến cảm xúc của hắn kinh ngạc cùng cảm thán không thôi.

Nhìn thêm phút chốc, hắn liền quay đầu rời đi, bây giờ muốn đi tới đối diện hòn đảo hơi sớm, chờ hắn khám phá hết hòn đảo này lại đi, cứ thế, lại gần chục phút trôi qua, trước mắt cảnh sắc mới có biến đổi.

"Cmn!!!"

Lục sắc rừng cây bị từng cái to nhỏ xám đen rừng đá thay thế, nhìn thấy đổi mới hoàn cảnh, sắc mặt hắn thay đổi, không nhịn được bạo tục.

Nguyên bản chỉ cần tốn vài tiếng thời gian liền có thể trở về điểm xuất phát, cũng không cần đói bụng, ăn lên nóng hổi thức ăn, nhưng hoàn cảnh trước mặt để hắn chậm lại thăm dò thời gian, mặc dù hắn cũng có đem theo thịt nướng, nhưng cmn, hắn muốn cũng không phải ăn cơm a, ai sẽ muốn treo lên nóng gắt ánh nắng tiến lên đây?

"Haizz~ Hi vọng rừng đá không dài a."

Nhìn xem lỏm chỏm đá to đá nhỏ, hắn bất đắc dĩ thời dài, hi vọng nói.

Đáng tiếc, thẳng đến mặt trời treo cao, nguyện vọng của hắn cũng không được đáp lại, rừng đá giống như vô cùng vô tận vậy, mặc kệ hắn đi bao lâu, trong mắt hắn vẫn chỉ có đá và đá.

"Hô~ Cuối cùng cũng đi ra, chậc, gần một nửa ngoại vi đều là rừng đá a, cũng xem như tài nguyên phong phú, đáng tiếc đều chỉ là bình thường đá thô, đối với ta vô dụng."

Bất quá chút ít khoảng cách này cũng không có làm khó hắn, ngoại trừ khiến tốc độ tiến lên của hắn chậm lại cũng không có tạo ra phiền phức gì cả, thẳng đến đi ra rừng đá gần chục phút thời gian, nhìn thấy quen thuộc thuyền nhỏ, hắn nhẹ thở một hơi, chậc lưỡi than, tiếp đó hai chân không tự chủ được gia tốc, nhanh chóng chạy về thuyền nhỏ.

"Ân, cũng không có vết tích khác, [Hoa loa kèn] cũng không kêu lên, an toàn.

Theo khoảng cách càng ngày càng gần, hắn mới chuyển đổi chạy chậm thành bước đi, chậm rãi về tới thuyền nhỏ, không tới một hồi hắn liền về tới vị trí ban đầu, hơi quan sát bãi cát cùng xung quanh cảnh vật, hắn gật gật đầu leo lên thuyền.

Cũng không phải hắn cẩn thận quá mức, đây là hắn tạo thành thói quen, phải luôn luôn cảnh giác xung quanh, chỉ cần hơi sơ sót liền có thể m·ất m·ạng như chơi.



Leo lên thuyền nhỏ, hắn trước tiên đi vào phòng bếp, chuẩn bị lấp đầy kêu đói bụng nhỏ, lấy cái gì lấp?

Đương nhiên là [Rắn chuối] rồi, tuy con rắn này phẩm chất vô cùng kém, nhưng đẳng cấp của nó cũng không kém, hắn cũng muốn đổi mới khẩu vị một chút, ngày ngày ăn thịt cá cũng ngán a, huống chi vừa hái tới tay gia vị hoang dại cũng ôm nóng tay rồi, không dùng để khao bản thân thì hơi đáng tiếc.

Lại nói [Rắn chuối] đặc thù chất thịt, hắn cũng muốn thử xem mùi vị như thế nào, có hay không giống như [Cá mực heo] chất thịt như vậy, hoàn mỹ đem hương vị dung hội lại với nhau, nên nấu món gì đây, canh, xào, nướng... Thật vân vân.

Haizz, không nghĩ, sơ chế đã lại tính nấu món gì.

Đầu tiên bắt lửa, thêm nước, chờ nước bắt đầu sôi lên, hắn liền đem nó quăng vào trụng sơ, vài phút trôi qua, cảm thấy thời gian đã đến, hắn liền nhanh tay đem thịt rắn lấy ra, trong khi chờ nguội vài phút, hắn cũng không nhàn rỗi, đem dao quân dụng mở ra, lại đem một viên hoàn toàn từ hạt mài kết dính lại với nhau đá mài lấy ra, viên đá mài này là hắn từ trong rừng đá lụm được, chất lượng vô cùng tốt.

Xèn~ xẹt ~ xèn ~ xẹt

Nhẹ đặt dao lên bề mặt đá chếch nghiêng góc 20 độ, đem ngón trỏ mở ra, đặt lên thân dao, tay còn lại đặt trên đầu dao, tiếp đó nhẹ ấn xuống, dùng lực trượt xuống vài lần, chờ hắn cảm thấy đã đủ, liền bắt đầu lật lại, tiếp tục như thế, qua qua lại lại vài lần, lưỡi dao đã bén không thể bén hơn, tiếp đó dùng nước dội, lại đem dao quân dụng lau sạch,hắn mới hài lòng thu tay.

"Ân, đã nguội, kế tiếp liền cạo vảy a."

Nói thì dài, nhưng thời gian cũng chỉ trôi qua gần hai phút mà thôi, hắn căn thời gian vô cùng chuẩn xác, cho nên liền bắt đầu sơ chế thịt rắn công việc.

Cạch ~ cạch ~

Sắc bén lưỡi dao không chút lưu tình đem [Rắn chuối[ mềm mại vảy rắn cạo ra, cạch cạch bắn tung tóe, chờ trên da rắn không còn một mảnh vảy nào, hắn mới bắt đầu mổ xẻ, loại bỏ nội tạng, ruột, mật cuối cùng là xương cốt.

Đừng hỏi tại sao hắn vứt bỏ mật rắn, phải biết mật hay tạng phủ của các loài động vật đều chứa các thành phần không có lợi cho sức khỏe con người, hiển nhiên mật rắn cũng vậy, không có như trong đồn đại mật rắn đại bổ như vậy, không chỉ không có dinh dưỡng, còn chứa lượng lớn ký sinh trùng, đương nhiên chủ yếu là mật rắn của [Rắn chuối] trăm hại không lợi, cho nên hắn ghét bỏ mà thôi.

Chứ như một chút có lợi mật rắn hắn không nói hai lời liền nuốt vào bụng.



"Xong! Kế tiếp liền làm rắn nướng thôi, không có nước mắm, nước tương hay dầu, nếu như xào kho vô cùng khó, ân, liền dùng phía trước thu được rau lá, làm rắn cuốn lá nướng a."

Nhìn xem trong tay sơ chế xong thịt rắn, hắn hơi suy nghĩ liền quyết định nên làm món gì, nghĩ xong, hắn liền đem vài chục cm thân rắn để lên thớt, cắt nhỏ thành từng khúc, tiếp đó đem hái được lá rau bao bọc, cái này rau dại hắn cũng không biết tên là gì, [Dò xét sinh thực vật] chỉ cho ra nó tri thức cũng không cho ra tên, haizz, phận làm không tinh không phẩm nguyên liệu thực sự bi ai a, đến cả cái tên cũng không có.

Bất quá không sao, tuy không biết tên của nó, nhưng công dụng, hương vị của nó hắn đều rõ mồn một, cái này lá dại hương vị giống như lá lốt vậy, có mùi thơm nồng cùng cay bỏng hương vị, so lá lốt còn cay độc hơn, dùng để nướng lên không gì bằng.

Đương nhiên đây chỉ là mùi vị, công dụng của nó cũng không kém, trừ lạnh, giảm đau... Các loại các kiểu công dụng đều có, chỉ có điều tác dụng vô cùng nhỏ mà thôi, hắc hắc.

Đem thịt rắn cuộn lại hoàn tất, hắn tiếp tục băm nhuyễn một chút gia vị, tiến hành tẩm ướt, khử tanh, thêm vị... Lại dựa vào [Rắn chuối] chất thịt, hắn hơi điều chỉnh gia vị một chút, dự định làm một đạo cay ngọt rắn nướng lá dại.

"Có thể nướng rồi."

Đem thịt rắn sơ chế, tẩm ướt hoàn tất, hằn liền đem từng cây xiên thịt treo lên giá nướng, bắt đầu nướng thịt.

Theo thời gian trôi qua, thịt rắn dần dần ngã vàng, tí tách nước mỡ nhỏ xuống bếp lửa, vang lên âm thanh xèo xèo, từng đợt thịt nướng hương vị cũng theo thịt chín bay lên, nồng cay lá dại cùng gia vị từ trong thịt rắn phiêu tán ra, tràn ngập không khí.

"Ực~ Có thể ăn rồi."

Cũng không biết hôm nay yết hầu của hắn nhấp nhô mấy lần, nhìn xem chín vàng hoàng kim thịt rắn, cùng không ngừng tản mát hương thơm, hắn nhẹ ực một tiếng, không kịp chờ đợi liền đem một xiên thịt nướng gỡ xuống, cắn một ngụm.

Răng ~ rắc ~

Giòn tan da thịt bị hắn cắn nát, vang lên răng rắc âm thanh, do là nướng thịt cho nên thịt rắn mang theo một cỗ khói bếp hương vị, nhưng nó cũng không có hủy đi thịt hương vị, mà lại tôn lên thịt nướng đặc trưng, từng cái hương vị không ngừng quyện lại với nhau.

Mềm giòn thịt rắn tại vị mặn của muối tinh, cay nồng ớt dại cùng rau dại kết hợp với từng cái ngọt ngào hương chuối, cùng hương dừa từng chút một dung nhập, v·a c·hạm, trong cay có ngọt, trong ngọt có cay, hai loại không hợp mùi vị bị tài nấu nướng của hắn từng chút một đem bọn nó dung nhập lại với nhau.

Tạo thành một loại đặc biệt cảm giác, một giây trước giống như một con sư tử hà đông, một giây sau liền hóa thành nũng nịu dính người mèo con vậy, cả hai không ngừng giao thoa, để vị giác của hắn thỏa mãn không thôi.

"Chậc, chất thịt thật khó nấu, muốn đem cay cùng ngọt bão hòa lại với nhau, chả khác gì đem mật ong ăn với ớt vậy, phá hư hết hương vị của nó rồi, may mà có đống này gia vị bổ sung, không có đem thịt rắn lãng phí, bằng không lại phải ăn một ngày thịt cá rồi."

Thịt rắn vào miệng, hắn hơi nhai nuốt vài lần, cảm nhận được khác với thịt cá chất thịt, hai mắt hắn sáng lên, bình phẩm mùi vị, tiếp đó khen ngợi tay nghề của mình một hồi, liền ngậm miệng lại, bắt đầu thả cửa ăn uống.