Chương 81: Bóng đen
Nhìn xem cửa hang rào rào chảy vào dòng nước, Nguyễn Thái bắt đầu hít sâu một hơi, chờ đợi nước biển lấp đầy.
Vài chục giây trôi qua, đảo mắt một cái, nguyên bản không lớn không nhỏ trống rỗng khe hẹp lúc này đã bị băng lãnh dòng nước bao phủ, mà hắn cũng thuận lý thành chương bắt đầu một vòng mới nhàm chán vận động.
Thời gian cứ thế từng giây, từng phút trôi qua, Nguyễn Thái một bên kiên nhẫn vùng vẫy tay chân, một bên nhịn không được chạy đi tâm thần, bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Không biết lần này nước biển sẽ kéo dài bao lâu, chắc hẳn lâu hơn lần trước a.
Tê, thật lạnh, thật mệt,chờ [Đại Phong Bạo] đi qua phải hảo hảo ngủ một giấc mới được.
Chậc~ cái thuộc tính [Không Gian] này thật thuận tiện a, có cơ hội phải học tới tay cho bằng được.
...
Thời gian giống như dòng nước, vô cùng chậm chạp nhưng cũng vô cùng nhanh chóng, từng chút một từ trong kẽ tay rời đi.
Chớp mắt đã hơn một tiếng trôi qua.
Cảm nhận lồng ngực dưỡng khí càng ngày càng cạn dần, Nguyễn Thái trong lòng thở dài một hơi.
"Haizz~ Chung quy vẫn phải dùng tới, hi vọng đủ dùng a."
Trong nội tâm nói thầm một câu, Nguyễn Thái bất đắc dĩ, chậm rãi từ trong balo lấy ra một cái... phồng to dạ dày?
Nguyên bản xẹp lép dạ dày lúc này đã bị hắn đem dưỡng khí bơm vô, hơn nữa còn bị hắn buộc chặt khóa kín, chế tạo thành một cái đơn sơ bình ô xi!
Mặc dù hạn chế tại dạ dày thế tích, nhưng bên trong dưỡng khí đầy đủ hắn dùng hơn mười phút, có thể nói là cứu mạng thần khí!
"Hắc~ Chất lượng cũng không tệ lắm, xem ra tay nghề vẫn chưa bị lục."
Nhìn xem trên tay bình ô xi, khuôn mặt của hắn nhịn không được kéo lên, nhếch môi một cái.
Không chần chờ gì nữa, Nguyễn Thái vội vàng đưa tay lên, lại cầm chặt một cái nhô ra ống dày đưa vào miệng, theo dạ dày cách miệng càng ngày càng gần, Nguyễn Thái thật nhanh hé môi một cái, cắn xuống đu đưa sợi dây.
Tiếp đó hơi nghiến răng một cái, nhẹ nhàng cắn đứt trong miệng ống khí, theo ống khí bị hắn cắn đứt, từng đợt dưỡng khí từ trong dạ dày dọc theo vết rách tràn ra, không tới chốc lát liền tràn đầy khoang miệng của hắn.
Cảm nhận trong miệng tràn ngập không khí, hắn cũng không có vội vàng hút lấy, mà là thở ra một hơi dài, chờ trong ngực cảm giác nặng nề tan đi, tâm tình của hắn cũng giống như đi theo thở dài mà tan đi, cả người đều nhẹ nhàng.
Tiếp đó Nguyễn Thái việc nhân đức cũng không nhường ai, bắt đầu chậm rãi hít thở bằng miệng, hai má không ngừng phồng lên sập xuống, từng ngụm một hít lấy ô xi trong miệng.
"Hít~ hô~ Sống lại rồi, hắc hắc, không uổng công ta phí thời gian để học tập hít thở bằng miệng, quả nhiên dùng tốt."
Theo từng ngụm dưỡng khí tràn vào phổi, Nguyễn Thái nhẹ nhõm thở ra một hơi, thầm than một cái, tiếp đó nhịn không được vui vẻ, hắc hắc cười lên.
Phía trước hắn từng dùng một chút thời gian đi luyện tập hít thở bằng miệng, tuy cái bình ô xi này để hắn không cần phải lo vấn đề dưỡng khí, nhưng nó là bản cùi bắp a, không chỉ đơn sơ, còn vô cùng bất tiện, cần phải hô hấp trực tiếp trong miệng.
Có thể nói, nếu như không quen thuộc hô hấp bằng miệng, đừng nói hô hấp, không uống mấy ngụm nước biển xem như tốt rồi.
Hơi vui vẻ một hồi hắn liền nhanh chóng bình tĩnh trở lại, mượn nhờ trước ngực huỳnh quang quan sát trước mặt cửa hang, nhìn xem màu đen màn nước không ngừng rào rào chảy qua, Nguyễn Thái chậc lưỡi một cái, cảm thán nói:
"Chậc~ Đều nhanh 1 tiếng rưỡi rồi, nước biển vậy mà vẫn chưa rút, may mà ta chuẩn bị từ trước, bằng không liền lật thuyền rồi, hầy không nghĩ, tiếp tục luyện tập a."
Lắc lắc đầu, Nguyễn Thái thu hồi tầm mắt, đối với thời gian là vàng là bạc, không thể lãng phí được, mặc dù thân thể bây giờ đã mệt đến rã rời, nhưng hắn không thể ngừng lại vận động, bằng không một khi thân nhiệt bắt đầu thấp xuống, muốn đề thăng lên là chuyện vô cùng khó, huống chi còn có thể rèn luyện cơ thể, cớ sao không làm đây?
Lại vài phút trôi qua, Nguyễn Thái đang tại miệt mài huy động tay chân thời điểm, một cái bóng đen đột ngột từ trước của hang vụt qua, chớp mắt một cái liền biến mắt.
"Cmn!"
Nhìn thấy trong mắt lướt qua một cái to lớn bóng đen, Nguyễn Thái hơi sững sờ một chút liền hồi thần lại, kinh hãi nhảy dựng lên.
Cmn, cmn, cmn!
Nếu như không phải chính mình tận mắt thấy, hắn còn cho là mình hoa mắt nữa đây, không cần nghĩ cũng biết, cái kia bóng đen là một cái hải sinh rồi, nghĩ tới đây, nguyên bản bị bóng đen vụt qua kinh sợ trái tim không tự chủ được đập rộn lên.
Sợ? Đương nhiên không phải là sợ, mà là hưng phấn!
Đến nỗi bóng đen là sinh vật gì, là cá hay là tôm, là mực hay là cua, vấn đề này hắn cũng không hề để ý, chỉ cần biết nó là hải sinh chẳng phải là được rồi sao.
Đương nhiên hắn cũng không có dự tính trêu chọc cái bóng đen này, chỉ dự định nhìn xem một chút mà thôi, nếu như có thể, hắn cũng muốn thử xem xem cự vật sức mạnh một chút, đáng tiếc điều kiện không cho phép, haizz.
Thu hồi suy nghĩ, Nguyễn Thái nhanh chân nhanh tay bơi tới cửa hang. cẩn thận đưa đầu ra nhìn xem.
Mượn nhờ trước ngực [Quang Thạch] phát ra mờ mờ ánh sáng, Nguyễn Thái đưa mắt nhìn quanh một vòng, khiến hắn hơi thất vọng chính là ngay cả phía xa 7-8 mét hắn còn nhìn không rõ chứ đừng nói chi là bóng đen.
"Ầy~ Mặc dù biết trước kết quả sẽ như này, nhưng nói thật, quả thật có chút thất vọng."
Nhìn xem trước mặt đen tịt nước biển, Nguyễn Thái gãi gãi đầu vài cái, hắn cũng không phải không biết tình hình hiện tại của mình, phía trước cũng từng thử đi ra ngoài quan sát một chút, nhưng ai bảo hắn nhàm chán đến nhức cả trứng, không thể không kiếm việc cho mình làm?
Lại nói, thử một cái cũng không mất khối thịt, biết đâu nhìn thấy được bóng đen chân diện mục, thỏa mãn một chút hiếu kì trái tim.
Đáng tiếc, mặc dù phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng vài giây thời gian đã đủ cái bóng đen kia đi xa.
"Hầy~ Đáng tiếc."
Thở dài một cái, Nguyễn Thái thất vọng lắc đầu, chuẩn bị quay đầu trở về, tiếp tục vận động rèn luyện cơ thể một chút.
Chưa chờ hắn quay đầu xong, phía xa lúc này lại truyền đến rào rào xé nước âm thanh.
Vụt~ Rào~~
Nghe được sau lưng âm thanh, Nguyễn Thái nội tâm cả kinh, vội vàng quay đầu lại xem.
Đập vào mắt là một cái khổng lồ bóng đen đang há ra to lớn miệng cá, bên trong chứa đầy lỏm chỏm lít nhít sắc bén răng nhọn lao vụt về phía hắn.
Nhìn thấy bóng đen đang lấy siêu nhanh tốc độ lao tới khiến cho xung quanh nước biển bị tách ra, tóe lên ti ti bọt sóng, Nguyễn Thái cả kinh một trận, con ngươi không tự chủ được co rút lại, nội tâm gầm rú một tiếng.
Cmn!!!
Hắn cũng không chần chờ gì nữa, vội vàng quay người lại, nhanh nhẹn vùng vẫy tay chân, hấp tấp bơi vào bên trong.
Nhưng bóng đen tốc độ vô cùng nhanh chóng, chưa chờ hắn trở lại sâu bên trong, chớp mắt đã lao tới cửa hang.
Nhìn xem bên trong hang động con mồi, trong mắt bóng đen lộ ra một tia cuồng bạo nhãn sắc, ngỗ ngược không s·ợ c·hết đâm thẳng về phía trước, tính toán đem cái kia không ngừng phát sáng con mồi nuốt vào bụng.
Ầm!!!
To lớn thân thể không chút lưu tình đập xuống, cường tráng thân thể dã man v·a c·hạm khiến cho vách đá rung động một hồi, không ngừng tản ra cường đại sóng xung kích,đem xung quanh chấn bay.
Mà Nguyễn Thái cũng không ngoại lệ, bị cổ này hung mãnh xung kích đánh tới, chuẩn xác đánh xuyên qua lồng ngực của hắn, bốp một tiếng, mệt lả thân thể không bị khống chế đánh về phía trước, bành, tiếp đó chuẩn xác va vào vách đá, tạo thành đợt tổn thương thứ hai.
Cũng may hắn phản ứng kịp thời, nhanh chóng bơi vào trong, thành công né tránh được bóng đen chính diện xung kích, bằng không, hậu quả khó lường được.
-----