Biệt Đội Tokyo

Chương 17: Thỏa Thuận 2




- Asuna... ngươi đã động tay chân vào phải không?

Tenten nhìn Asuna đang ngồi một mình trên ngai vàng thống trị của cô trầm giọng cất tiếng hỏi.

Tenten là Pet vương từ rất lâu, sau khi đánh bại dòng Pet thuần chủng của tộc bách thú thì Tenten đã xưng vương không để chủng tộc khác có cơ hội lên ngôi. Có thể nói Tenten là một vị vương cuồng bạo luôn nắm mọi thứ trong tay nhưng tới bây giờ Tenten mới thấy hoảng hốt vì Asuna đang đem con người mà nó hứng thú rời khỏi vòng kiểm soát của nó.

- Phiên tòa tiếp theo sẽ sớm diễn ra thôi. Tới lúc đó có lẽ ta phải nhờ tới sự giúp đỡ của ngươi rồi Tenten. Chúng ta đều vì sự sống sót của Asura đúng chứ?

- Phải. Chỉ cần Asura sống sót ta sẽ hợp tác cùng với ngươi Asuna. Ít nhất ta sẽ bảo vệ ngươi trước hội đồng Sắt cho dù bọn họ muốn phán quyết ngươi bằng hình phạt tàn khốc nhất khi phải đối đầu với chủng loại Pet thuần chủng thượng cổ.

- Haha, ngươi nghĩ ta yếu vậy sao?

Asuna nhìn ra ánh trăng ngoài cửa sổ cười lớn vang vọng khắp cả căn phòng. Căn phòng này lớn tới mức chứa được cả Tenten mặc dù lúc đi vào Tenten phải sử dụng cổng dịch chuyển của Ted.

Ted lúc này đang đứng bên ngoài bao bọc màng chắn cho cuộc nói chuyện bí mật của hai vị nữ vương nắm quyền lực này. Ted luôn ủng hộ Tenten, cậu ta đã cùng Tenten xây dựng lên một đế chế, một chỗ đứng tại vương quốc của các vị thần. Ngày Tenten dành chiến thắng trong trận chiến chính Ted là người đã nhúng một tay vào.

- Cậu đứng đây làm gì vậy Ted?

Coco đang gác đêm vẫn luôn để ý Ted đứng trước lâu đài không hề di chuyển nên tò mò đi tới gần. Ted liếc sang nhìn Coco sau đó lại ngửa mặt nhìn lên bầu trời. Hôm nay trời đầy sao lấp lánh thật là đẹp.

- Cậu sẽ theo Tenten tới cùng hay sống chết cùng chủ nhân của cậu đây Coco?

- Cậu biết mà Ted. Không tính tới các tộc khác chỉ riêng chủng loại Doll bọn tớ thì Tenten là thần vương mà bọn tớ hướng tới phục tùng. Sky không thể so sánh với Tenten, đặc biệt khi nhóm tiến hóa của chúng ta đã cùng vào sinh ra tử với cậu ấy.

- Tốt nhất là nên như vậy.

Ted liếc nhìn Coco đang mỉm cười cầm cái chảo và xẻng xúc rồi lại đứng im bất động như ban đầu. Coco mỉm cười nhìn Ted lần nữa rồi xoay người rời khỏi đi làm việc của mình.

Hitsuji đang cầm cây gậy chăn cừu đứng dưới khu ngục tù giam giữ con người ngước mặt nhìn lên trên bức tường đất tối tăm.

Đêm nay, là đêm mà tất cả các Pet đều cảm nhận được một điềm xấu đang tới.

- Tiểu thư cô tỉnh lại rồi sao?

- Kazemichi, ta còn chưa biết sức mạnh của cô thế nào đấy. Cô đi theo làm việc ngầm cho chị gái ta lâu như vậy rồi nhưng thật ít người để ý tới cô đi.

- Tôi không có sức mạnh đặc biệt gì cả thưa tiểu thư Asura.

- Được rồi, hôm nay chúng ta ra ngoài thám thính xem sao.

Asura mỉm cười phất tay đi trước. Momo tung tăng chạy theo sau, bọn họ cùng rời khỏi tầng hầm này đi lên mặt đất. Cả ba cùng nhau tìm đến một công viên bỏ hoang gần căn cứ sau đó cùng nhau luyện tập.

Sức mạnh của Kazemichi là thuộc tính phong, hơn nữa cô gái này có thể khiến sự hiện diện của bản thân mờ nhạt.

- Cũng để cho cô chiêm ngưỡng một chút rồi. Ta có chế được một loại vũ khí giống đám người kia, là loại cầu dội bom.

Asura mỉm cười đưa quả cầu cho Kazemichi chiêm ngưỡng sau đó cô lại mỉm cười nháy mắt với Momo để cậu ta chạy về phía cô.

Ngay lúc Kazemichi còn đang nhìn chăm chú quả cầu thì bỗng dưng cô cảm nhận được áp lực giống với bức khí của nữ hoàng. Cả một vùng không gian đang sáng bừng bỗng chốc trở nên hắc ám đáng sợ vô cùng.

Cùng lúc đó Momo trở nên to lớn lạ thường, bộ lông màu đen dựng đứng cả lên trông rất đáng sợ. Áp lực từ Momo cũng khiến Kazemichi run sợ. Asura đã làm gì khiến cho Momo thay đổi như vậy?

- Nữ hoàng....

- Đây là sức mạnh ta đã được ban tặng. Momo chính là linh hồn của chị gái ta cho nên nếu như ngươi có cảm nhận thấy cũng là điều bình thường đi.

- Nhưng từ bao giờ mà...

Kazemichi thực sự sợ hãi. Con mèo đen tưởng như vô hại kia lại chính là linh hồn của nữ hoàng ngự trị. Xem ra nữ hoàng đã dự tính từ rất lâu rồi.

- Chị gái ta đã tính toán vẹn toàn mọi con đường tiếp theo. Ta sẽ ngoan ngoãn chờ đợi tại nơi này cho đến khi tín hiệu phất lên.

Asura vui vẻ ôm lấy Momo đi trước để lại Kazemichi vẫn chưa rứt khỏi lỗi kinh hoàng vừa rồi. Xem ra nữ hoàng đã sớm tìm được em gái của mình và họ đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc từ trước.

Theo nữ hoàng đủ lâu, Kazemichi biết rõ ràng nữ hoàng chưa bao giờ rời khỏi tòa tháp đó thì làm sao hai người này có thể gặp nhau được chứ?

Không, chính là thông qua con mèo kia sao?

Kazemichi càng kinh sợ để ý kỹ con mèo nhỏ đang nằm bò trên vai Asura, đôi mắt xanh ngọc lục bảo kia lóe sáng một cách kì lạ.

Ngày tháng trôi qua sau đó, Asura giúp đỡ cho những người sống sót sau cùng này rất nhiều. Cô chỉ cho họ biết về năng lực đặc biệt, đó là thứ sức mạnh từ những ngày tận thế đó khi một vài người bị ảnh hưởng do cuộc truy tìm từ các vị Thần.

Năng lực cùng hỏa lực của quân đội đều mạnh lên trông thấy. Asura cũng giúp đỡ để Yuuichi và Yui làm thân lại với Kazemichi cũng như giúp cho mối quan hệ của bọn họ đỡ đi vào bế tắc hơn trước.

Một bước đi thỏa thuận đang dần thành công.