Editor+Beta: QiongneKhông quan tâm cái gì đầu gỗ hay không đầu gỗ, bên này chưa nói được mấy câu, stylist đã qua gọi người đi thay quần áo.
Trong phim vì để Chương Hân Dao nổi bật hơn Tề Cẩn Du, ăn mặc còn phải phô trương hơn vai chính một chút, đối lập với nhau, quần áo và trang điểm của Lục Nhĩ Nhã, cũng phức tạp hơn Lăng Phỉ một chút
Vội vàng nói vài câu cuối cùng với Lăng Phỉ xong, lúc Hiểu Lâm lần thứ ba lại đây thúc giục, Lục Nhĩ Nhã mới chạy chậm vào phòng thay đồ.
Bộ váy cưới kia, dùng hai từ “Long trọng” để hình dung cũng không quá.
Cái gọi là long trọng, có nghĩa là để mặc nó, phải tốn chút công phu. Mấy cô gái ở tổ trang phục, dưới sự chỉ đạo của Hiểu Lâm, phối hợp với nhau, cũng phải gần hai mươi phút mới mặc được váy cưới kia lên người Lục Nhĩ Nhã.
Sau khi thay xong, người của tổ trang điểm lại đến đây trách mắng, trách các cô mặc đồ sớm quá, đợi chút nữa không tiện trang điểm. Hiểu Lâm thu lại tính tình một lời không hợp liền chửi trước đây, ảo não vỗ chán một cái: “Hồ đồ rồi, thật ngại quá các vị.”
Chuyên viên trang điểm không nói gì nữa, bảo người xách theo làn váy của Lục Nhĩ Nhã, gấp gáp chạy đến phòng số 8. Bên kia đã chuẩn bị gần xong, chỉ chờ hai vị nữ diễn viên.
Lăng Phỉ mang theo chuyên viên trang điểm của mình, lúc đọc thuộc lời thoại đã sớm đang điểm xong, bây giờ chỉ cần thay quần áo, đã có thể trực tiếp đến trường quay. Lại vừa thấy khuôn mặt phát sáng kia của Lục Nhĩ Nhã, đến tự sát Tiểu Lý cũng có.
Âm thầm nhìn đồng hồ treo trên tường, rõ ràng còn nửa giờ mới bắt đầu quay, những người này đang vội làm gì? Thấy toàn bộ người của tổ hóa trang nhỏ đều bận đến đầu óc quay cuồng, tự cho là mình đang làm chậm trễ tiến độ của người ta, Lục Nhĩ Nhã vẫn lựa chọn câm miệng, an tĩnh ngồi ở trên ghế, “Mặc người xâu xé”!
Đây có lẽ là Chương Hân Dao xuất ngoại mấy lần, trang điểm đậm nhất, nhưng cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy thô t ục, may mắn, cô vẫn có thể trang điểm đậm.
Giữa chừng trợ lý đạo diễn có đến đây một lần, nói hôm nay muốn quay thêm mấy cảnh của ngày kia, Mạnh Duy Đình có việc phải làm, xin nghỉ hai ngày, nội dung có cảnh của anh ấy, cũng theo đó đề cập một chút.
Điều này nói rõ rồi, phấn khích hai ngày trước của toàn bộ đoạn làm phim đều hết, trường quay chạy như tiêm máu gà, cũng khó trách, vẫn còn một lúc nữa trước khi bắt đầu quay, các cô ấy đã liều mạng thúc giục người.
Cũng may tay nghề của Tiểu Lý còn có thể tin được, trang điểm, làm tóc, 20 phút vẫn còn kịp.
Bên kia Tiểu Lý mới buông công cụ trong tay xuống, giây tiếp theo, đã có mấy cô gái cầm theo thẻ công tác đến cầm làn váy cho cô, trong miệng còn nhắc mãi: “Nhanh lên nhanh lên, phó đạo diễn sắp phát điên rồi!”
Vị phó đạo diễn kia, tính tình đúng là không được tốt……
Trong đầu nhảy ra bộ dáng tức giận đến mặt đỏ tai hồng của người đàn ông trung niên, Lục Nhĩ Nhã không khỏi rùng mình, thành thành thật thật đi theo các cô gái đến địa điểm quay phim.
Lăng Phỉ có vẻ thật sự không hiểu cảnh này lắm, thay quần áo đi đến, lại lôi kéo Chu Hoài Dịch cùng Mạnh Duy Đình cùng cô ấy đối đáp. Khó được hôm nay tâm tình Chu ảnh đế không tồi, không có cự tuyệt thỉnh cầu của cô ấy.
Lục Nhĩ Nhã đi vội vàng, hiện tại chậm lại, vẫn có chút khó thở, lại bị phó đạo diễn kêu lên đi.
Người đàn ông hơi mập mạp, cuộn cuốn bảng lịch trình thành một cuộn, nắm lấy một đầu, gõ nhẹ lên bàn nhỏ trước người, thở ra nặng nề, không che giấu sự tức giận của mình chút nào
Lục Nhĩ Nhã cũng cảm thấy để nhiều người chờ mình như vậy, thật sự không phải hành vi đúng đắn, cung cung kính kính cúi đầu: “Vô cùng xin lỗi, phó đạo diễn, tôi bảo đảm sẽ không có lần sau!”
Người đàn ông không kiên nhẫn trừng mắt nhìn cô một cái, ném cuộn giấy trong tay xuống bàn, đứng bật lên, bụng nhô lên chạm vào cạnh bàn, chiếc bàn nhỏ xê dịch về phía trước vài centimet.
Lục Nhĩ Nhã cúi đầu xuống càng thấp, không dám thở mạnh, lại nghe vị kia giận dữ mở miệng: “Con nhóc nửa đường xuất đạo nhỏ bé như cô, mặt mũi còn rất lớn, cô có biết lãng phí bao nhiêu thời gian của mọi người không?”
Vậy ngài cũng phải được thông báo tại chỗ mới được nha……
Thầm chửi một câu, vẫn là theo người nọ liên tục gật đầu nói xin lỗi, trợ lý đạo diễn bên cạnh đã bắt đầu nhỏ giọng khuyên giải, người vẫn luôn nhấn manh không đủ thời gian kia, bước ra hai bước, đứng trước mặt cô: “Cô nói xem, có phải cô cảm thấy mình có năng lực hơn đạo diễn Chu và Lăng Phỉ không? Hả?”
“Không, tôi không có!”
Hoàn toàn không biết sao vị này nghĩ đến cái đó, Lục Nhĩ Nhã trong lòng nghẹn khuất, ngoài miệng còn phải đáp lại từng từ từng chữ, loại thời điểm này mà tranh luận, rõ ràng là tự tìm đường chết.
Phó đạo diễn vẫn không ngừng nghỉ, nhấc chân đạp mạnh bàn nhỏ, bàn nhỏ vốn không ổn định rung lắc một chút, cuối cùng không giữ vững, rầm một tiếng nằm trên mặt đất: “Nếu cô cảm thấy nơi này không xứng với cô, thì mau mau mà thu thập đồ vật cút đi!”
Dù là người độ lượng đi nữa, nghe lời này xong, cũng sẽ không có chỗ nào thoải mái. Lục Nhĩ Nhã cắn môi, chau mày, muốn phản bác vài câu, nhìn thấy trợ lý đạo diễn tiểu thư ở bên cạnh liều mạng làm mặt quỷ về phía cô, mới dần dần áp xuống.
“Nếu có chút việc nhỏ này mà anh cũng không nhịn được, thì cút đi cho lão tử!”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ trường quay yên tĩnh hơn so với vừa nãy vài phần, dùng phương thức nói chuyện như vậy, lão đại của bọn họ, rõ ràng là tức giận rồi!
Lục Nhĩ Nhã trộm nhìn thoáng qua, chỉ thấy người đàn ông cao lớn mặc lễ phục đính hôn màu đen cắt may vừa người kia, chậm rãi đi về phía bên này.
Mũi nhọn của nam thần nhắm thẳng vào người mới vừa rồi nổi trận lôi đình, chứ không phải nhắm về phía cô. Lục Nhĩ Nhã chuyển chuyển con ngươi, trong lúc người đàn ông đi đến bên người, di chuyển sang bên cạnh hai bước, nếu hai vị này cãi nhau, người không liên quan, vẫn nên lùi ra chút thì tốt hơn.
Phó đạo diễn họ Trịnh đã sớm không còn khí thế ngạo mạn, nhưng vì thể diện, cũng không mở miệng nói gì, xấu hổ khụ khụ hai tiếng, bèn ngồi trở lại ghế của mình.
Trợ lý đạo diễn có thể nhìn ánh mắt, vội vàng đẩy đẩy cấp dưới đang giả vờ nghe không hiểu, một lần nữa dựng bàn lên, lại chạy đến giữa lão đại và phó đạo diễn, nói vài câu dễ nghe, thấy hai bên đều bình tĩnh lại, mới âm thầm thở ra.
Chu Hoài Dịch không có ý muốn chủ động mở miệng giảng hòa, nhìn Lục Nhĩ Nhã, than nhẹ một tiếng, vẫn vỗ vỗ vai cô: “Không liên quan đến em, đừng để ở trong lòng, chờ lát nữa diễn cho tốt.”
“Vâng.” Lục Nhĩ Nhã cảm kích mà nhìn lại, tức khắc cảm thấy bữa cơm mấy vạn kia của mình không phí. Thời điểm mấu chốt, vẫn là anh đáng tin.
Lăng Phỉ cùng Mạnh Duy Đình cũng đi lại đây, vây quanh cô an ủi vài câu, thấy sắc mặt cô tốt hơn một chút, mới đi đến trường quay, để làm tốt chuẩn bị cho việc quay phim.
Muốn nói chuyện này thật sự không trách cô, ngay cả Lăng Phỉ, đều là lúc thay quần áo mới nhận được thông báo. Chuyện phát sinh đột ngột, tổ phụ trách việc này quá bận, nhất thời rối tung lên, bàn giao không tốt, bỏ mặc cô.
Về sau vẫn là lúc trợ lý đạo diễn hoàn thành nhiệm vụ tích hợp, mới phát giác vấn đề này, lúc chạy đến nơi, đã không còn kịp rồi.
Vốn dĩ quay cảnh diễn đơn của Mạnh Duy Đình trước cũng thế, phó đạo diễn tính khí bướng bỉnh, một hai phải chờ Lục Nhĩ Nhã lại đây mắng một trận mới nguôi giận, cấp dưới trong lúc cảm thấy không biết phải làm sao, cũng không thể làm cái gì, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện cho tiểu thư họ Lục.
Người này cũng vậy, thừa dịp lúc Chu Hoài Dịch bận chuyện khác, toàn quyền phụ trách những việc này, kiểu tạm thời thêm cảnh diễn này, không thương lượng cùng bất cứ người nào đã tự mình làm chủ.
Chu Hoài Dịch cũng không muốn tranh cùng anh ta, mới mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua. Sau khi trợ lý đạo diễn nói với Chu đạo diễn, người nọ cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu, đồng ý sắp xếp này.
Phó đạo diễn tự tìm đường chết, ai có thể ngăn được? Biết rõ Lục Nhĩ Nhã là Chu Hoài Dịch mang vào đoàn phim, một hai phải khó xử cô gái nhỏ, không phải tự hướng họng súng vào mình thì là gì?
Như thế rất tốt, phỏng chừng vị này, về sau chẳng còn cơ hội hợp tác với Chu Hoài Dịch nữa rồi.
Những thứ này, đại khái là suy nghĩ hiện tại của những người trẻ tuổi trong đoàn phim, du sao người ta cũng không thể tìm đường chết, vẫn là ngồi trên vị trí phó đạo diễn, đắc tội không được. Thấy lão đại ra mặt làm giảm nhuệ khí của anh ta, trong lòng cười cười là được, nhất định không thể biểu lộ ra ngoài, nếu không gặp xui xẻo, rất có thể chính là chính mình!
Cảnh diễn lần này của Chương Hân Dao rất quan trọng, trong tiệc đính hôn của người ta vừa khóc vừa nháo lại mượn rượu làm càn, chưa hết còn phải dùng cảm xúc phức tạp kia, đọc câu thoại dài.
Khi xem kịch bản trước đó, Lục Nhĩ Nhã đã từng lưu ý điểm này, cũng đã tốn rất nhiều sức lực cho điều này, hiện tại muốn một lần là qua cũng không phải không có khả năng.
Suy nghĩ đến chút nữa cô còn có một cảnh tình cảm với Mạnh Duy Đình, đó là cảnh cô trực tiếp bước vào, tiết kiệm được thời gian để cô đi trang điểm và thay quần áo.
Trạng thái hôm nay của Lục Nhĩ Nhã rất tốt, quay cũng rất tốt, nhưng Chu ảnh đế cảm thấy không đủ, bảo cô quay lần thứ hai. quay lại lần thứ hai, thì càng dễ quay hơn, Lục Nhĩ Nhã còn lưu lại cảm xúc của lần quay thứ nhất, thuận lợi hoàn thành cảnh quay.
Đi theo Hiểu Lâm trở về phòng trang phục, chờ mấy cô gái cùng nhau hợp sức cởi váy cưới, sau khi thay cho cô một thân váy nhỏ tươi mát, Lục Nhĩ Nhã mới như quả bóng xì tê liệt ngồi lên ghế.
Sợ lại xảy ra sai lầm, còn cẩn thận xác nhận lại thời gian quay cảnh tiếp theo với Tiểu Tề.
Tiểu Tề cũng bị một màn vừa rồi làm cho choáng váng, hiện tại cũng cẩn thận lên, lấy bảng giờ giấc tới xem xét một lát, mới xác định mà nói cho cô: “Tiếp theo tràng tuyệt đối, tuyệt đối là 3 giờ 20 bắt đầu quay! Bảng ta lấy là bảng mới nhất, tôi bảo đảm!”
Hiểu Lâm ở bên cạnh chuẩn bị trang phục của cảnh tiếp theo cho Lăng Phỉ, nghe xong lời này, nhịn không được cười ra tiếng: “Nhóc Lục, tôi nói chứ, cô cũng là xui xẻo, chọc phải Trương Linh, người phụ nữ kia có một chân với phó đạo diễn, bây giờ rời khỏi đoàn phim vì cô, ở bên gối thổi gió vào tai người kia, người đàn ông tai mềm, tin lời cô ta rồi.”
Lục Nhĩ Nhã ngẩng đầu để Tiểu Lý tháo trang sức, rầu rĩ nói: “Hôm qua anh ta còn khen tôi diễn rất tốt……”
Hiểu Lâm lại cười một trận: “Cô ngốc à, gió bên tai có thể thổi vào ban ngày sao?”
“……”
“Nhưng mà lão đại coi như trượng nghĩa, lúc anh ấy đứng lên thay cô nói lời kia, cô không biết đàn ông biết bao! Trời ạ, tôi đã lâu rồi chưa thấy anh ấy thô lỗ như vậy.” Tiểu Lý cầm chai chai lọ lọ ở một bên đến, bối trét từng tầng từng tầng lên mặt cô, tỉ mỉ làm công tác giữ ẩm.
“Nhưng như vậy không phải ảnh hưởng đến quan hệ của hai người họ rồi sao?” Lục Nhĩ Nhã nhắm mắt, hơi hơi ngửa đầu phối hợp với động tác Tiểu Lý.
“Nếu không có chuyện ngày hôm nay, đạo diễn Chu cũng không hợp với vị kia, phó đạo diễn là đạo diễn hợp đồng của Thượng Y, Thượng Y mà, cũng coi như là công ty cũ của đạo diễn Chu, đoạn thời gian trước phó đạo diễn dính scandal ngoại tình, nhưng Thượng Y lại nhìn trúng tài hoa của anh ta, không muốn hủy hoại thanh danh của anh ta như vậy, cố ý tìm đạo diễn Chu của chúng ta, để anh ấy giúp đỡ, cùng nhau hợp tác làm bộ phim mới với vị kia, để mọi người lần nữa thấy được thực lực của anh ta.” Tiểu Tề đi theo bên người Chu Hoài Dịch những năm đầu, đối với loại chuyện này, hiểu biết rất nhiều.
Thấy một đám cô gái nhỏ nghe đến say mê, uống một ngụm nước, nói tiếp: “Đạo diễn Chu từ trước đến nay chán ghét cái loại đàn ông bội tình bạc nghĩa này, nhưng tổng giám đốc Thượng Y cùng anh ấy có chút giao tình, hơn nữa, lúc anh ấy chọn người quay phim, càng trọng năng lực một chút, mới miễn cưỡng đồng ý hợp tác cùng người ta.”
Hiểu Lâm nghe xong, chép chép miệng, vẫn nghi hoặc: “Thượng Y giàu có như vậy, tự bỏ tiền làm một bộ phim để tên đàn ông đó quay, sao cứ phải kéo đạo diễn Chu của chúng ta vào vũng nước đục này?”
“Có thể đảm nhiệm vị trí quan trọng là phó đạo diễn trong phim của Chu Hoài Dịch, còn sợ tẩy không trắng?”
Các cô gái chống cằm tỉ mỉ cân nhắc thâm ý trong lời nói, cuối cùng vẫn không thể không phục: “Cao tay, thật sự là cao!”
Trừ bỏ câu này, Lục Nhĩ Nhã xác thật cũng không biết nên hình dung như thế nào tâm tình của mình vào giờ phút này.
Thượng Y đó, từ trước đến nay luôn giỏi nhất trong việc này, làm sao để nâng một nghệ sĩ nổi tiếng, làm sao để tẩy trắng, đều có người chuyên môn phụ trách, kết nối trước sau có thể gọi là hoàn mỹ, vẫn luôn giữ vững đầu não thứ ba trong phương tiện truyền thông, cũng không phải là chỉ nói suông.
Chu Hoài Dịch thanh danh quá lớn, bị người ta đánh loại chủ ý này, cũng không thể tránh được. Huống chi đối phương còn là công ty anh đã ở đó năm năm, tồng giám đốc mới nhậm chức của Thượng Y lại là bạn tốt của anh, về tình về lý, cũng nên giúp lần này.
Quả nhiên, đến cuối cùng, đều là vì nhân tình! Chu Hoài Dịch, cũng không tránh được.