Hạnh Lâm Đường.
Tê Thương Lan hoàn toàn bị sốc.
Ông ta đột nhiên phát hiện ra người phụ nữ kỳ lạ điều trị vết thương ở chân của ông ta, là thiên tài trăm năm khó gặp.
Tại sao lại nói như vậy?
Bởi vì, lúc đầu khi Lâm Thanh Đàn châm cứu cho Tê Thương Lan, kỹ thuật châm cứu của cô rất lạ, khiến Tê Thương Lan luôn lo lắng không biết chiếc chân gãy này có bị Lâm Thanh Đàn làm gãy thành trăm mảnh nữa hay không.
Nhưng chỉ hai ngày trôi qua.
Lâm Thanh Đàn dường như là một người hoàn toàn khác, kỹ thuật châm cứu đã vô cùng thành thạo, khi chiếc kim nhỏ được xoay tròn giữa hai ngón tay, nó nhanh đến mức gần như chỉ để lại tàn ảnh, chứ đừng nói đến mây trôi nước chảy gì nữa.
'Tê Thương Lan cũng có thể cảm nhận rõ ràng đôi chân của mình đã bắt đầu có cảm giác lại.
Đây quả thực là kì tích!
'Tê Thương Lan không thể không hỏi: "Cô Lâm, hai ngày trước không phải cô đang giả vờ chứ, có phải Lục thần y cố ý yêu cầu cô trừng phạt tôi, cho nên cô giả vờ không rành việc, nhưng trên thực tế, cô đã luyện tập thuật châm cứu này rất nhiều lần?"
Đôi chân của ông ta đã được rất nhiều đại sư chữa trị, có thể nói sau một thời gian dài bệnh tật ông ta gần như đã trở thành một lương y, bây giờ ồn ta chỉ cần xem qua một chút là có thể biết được trình độ châm cứu tốt như thế nào.
Đoán chừng trình độ của Lâm Thanh Đàn chắc chắn cao hơn những bậc thầy châm cứu khác, chắc hẳn đã phải nỗ lực trau đồi trong hàng thập kỷ.
Vì vậy, Tê Thương Lan mới nghi ngờ.
Sau khi Dư Hồng Văn nghe xong, hừ lạnh một tiếng nói: "Họ Tê kia, ông không biết thiên tài là cái gì sao? Nếu chưa từng gặp qua thiên tài, thì nói chuyện gì là không thể, Lâm tiểu thư của chúng ta là lợi hại nhất. Bất luận bộ châm cứu nào đưa cho cô ấy, trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ thuần thục. sử dụng!"
Ánh mắt ông ta lạnh lùng, bộ dáng tức giận như con cá nóc, bụng phình to, rõ ràng là ôm hận.
'Tê Thương Lan không thèm tranh luận với ông ta.
Khi Tê Thương Lan nghe vậy thì cảm thấy sao mình không nghĩ ra có chỗ nào đáng tự hào hết vậy?
Nhưng mà, ông ấy rất tích cực xách ống quần lên cao, nói: "Đây này, cô Lâm, cô muốn luyện tập bao nhiêu cũng được!"
Lâm Thanh Đàn mỉm cười: "Trong giới y học chúng tôi cần những người có nhiệt tình cống hiến như ông Tề đây, đây là động lực để hậu bối chúng tôi phát triển ngành y nhanh chóng."
Cống hiến cái rằm!