Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 509




Bệnh nhân tât nhiên do cháu trai của Dư Hông Văn thủ vai.

Diễn xuất của cậu ta thực sự rất tốt.

Cậu ta lăn lộn kêu gào trên mặt đất, vừa trợn mắt vừa tru lên, sau đó toàn thân co giật giống như bị động kinh.

Mấy bác sĩ học việc vội vàng khiêng bệnh nhân vào phòng châm cứu và bảo cậu ta nằm xuống nghỉ ngơi.

Dư Hồng Văn lo lắng nói: “Cô Lâm, cứu người là quan trọng. Cô mau gọi sư phụ tới, đây là một mạng người đấy!”

Lâm Thanh Đàn chưa từng nhìn thấy một căn bệnh nào kỳ lạ như vậy và cô cũng không thể chịu đựng được khi nhìn thấy bệnh nhân đau đớn như thế. Vì vậy, cô nghĩ rằng đây không phải là lúc để tức giận nên cô đã gọi cho Lục Vân.

“Em mau đến Hạnh Lâm Đường đi!”

“Chị là ai?” 

Lâm Thanh Đàn biết răng Lục Vân đang cố ý nên cô nghiến răng nói: “Chị là Lâm Thanh Đàn.” 

“Lâm Thanh Đàn? Em còn tưởng là chị hai của em. Xin lỗi, e rằng chị gọi nhầm số rồi.”

“Em...

Lâm Thanh Đàn trì trệ, cô thực sự muốn xông tới trước mặt Lục Vân và đánh hắn một trận. Lúc. này, tiếng than thở của Dư Hồng Văn truyền đến bên cạnh cô: “Ôi, mạng người nguy hiểm, mạng người nguy hiểm!”

Lâm Thanh Đàn nghiến răng nghiến lợi nói: “Lục Vân, chị là chị hai của em. Em mau tới đây đi, đang có một bệnh nhân rất nguy kịch.”

“Chị gọi em là gì cơ?”

Lâm Thanh Đàn lại hít một hơi thật sâu, áp chế lửa giận dưới lồng ngực, nói: “Em trai, nghe lời nào, ân oán giữa chúng ta sẽ nói sau. Điều quan trọng bây giờ là phải chữa bệnh trước đã.”

“Được rồi, chị hai, chị đợi chút, em sẽ tới ngay.”

Sau khi Lục Vân nói xong, hắn không mất quá nhiều thời gian để chạy tới sảnh Hạnh Lâm Đường.

“Mau lên, toàn thân bệnh nhân co giật, tình trạng rất nguy kịch.”

Lâm Thanh Đàn lo lắng nói nhưng khi cô liếc nhìn Lục Vân, cô thấy hắn đi rất chậm. Cô vội chạy đến kéo tay hắn vào phòng châm cứu.

Vì thế, cô ngoan ngoãn rời khỏi phòng châm cứu và gọi Dư Hồng Văn vào.

Khi vừa bước vào, Dư Hồng Văn vỗ vào trán bệnh nhân và nói: “Được rồi, không cần diễn nữa, biểu hiện hôm nay của cháu không tồi.”

“Ha hai”

Chỉ thấy bệnh nhân vừa rồi còn co giật vậy mà bây giờ đã thay đổi, cậu ta tươi cười đứng dậy khỏi giường bệnh.