Phải thật cứng rắn!
Long Diệc Tuyết đang suy nghĩ lung tung, thì Lục Vân đột nhiên trầm giọng nói: "Người đi theo chúng ta lần này không phải là paparazzi bình thường mà là một võ giả."
Sắc mặt Long Nhất Tuyết hơi thay đổi, nói: "Vậy chúng ta nên làm thế nào?"
"Cô và chị sáu đi trước đi, tôi sẽ xử lý hắn ta... "
Lục Vân vừa nói đến đây, khóe miệng đột nhiên hiện lên một nụ cười, nói: 'Không cần nữa, hắn ta đã chờ không nổi muốn ra tay ngay rồi."
Lục Vân cảm giác được hơi thở nội lực đang cuộn trào của đối phương.
Quả nhiên.
Lục Vân vừa dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận gió mạnh, chỉ thấy một bóng người lao về phía họ giống như diều hâu săn mồi, năm ngón tay cong lên như móng vuốt vô cùng sắc bén.
Xông thẳng đến đầu Lục Vân.
Tốc độ vô cùng nhanh!
Người bình thường chắc chắn sẽ không kịp phản ứng, nhưng Lục Vân đã sớm phát hiện, khi năm ngón tay của hắn
†a rơi xuống, Lục Vân đột nhiên quay người lại, bất ngờ tung ra một cú đấm.
Ẩm!
Cơ thể người lao đến chấn động mạnh, bay ra phía sau mấy bước, nhìn lại cơ thể Lục Vân vẫn vững vàng như bàn đá, ánh mắt hắn ta liền tối sầm lại, nói: "Cậu là võ giả, không phải là người tu đạo?”
Người ra tay là Cao Phong . Đệ tử của Bạch Long Vương.
Dự định ban đầu của hắn ta là nhanh chóng giết chết Lục Vân rồi rời khỏi hiện trường, hoàn toàn không muốn lãng phí thời gian.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Người tu đạo chỉ quan tâm đến đạo thuật, mà không chú ý đến việc rèn luyện thân thể.
Trong mắt Hóa Cảnh tông sư, nếu một người tu đạo không thể sử dụng được đạo pháp thì thân thể xương cốt của người đó chẳng khác nào một người già yếu.
Cao Phong thậm chí không muốn giao chiến gì với Lục Vân, sau khi xác định là hắn thì lập tức phát động công kích mạnh mẽ.
Vốn dĩ hắn ta nghỉ chỉ trong một vài giây là xong.
Nhưng ai biết được, Lục Vân lại có thể phản ứng nhanh như vậy, từ lực đạo trong chiêu vừa rồi có thể nhìn ra được, thể lực của hắn không yếu, hoàn toàn không giống như người †u đạo, mà ngược lại càng giống như một võ giả.
"Cao Phong, anh thật to gan!"
Lúc này, Long Diệc Tuyết mới kịp phản ứng lại, hướng về phía Cao Phong mà gầm lên một tiếng.
"Làm càn, sức khỏe ông nội tôi tốt lắm, tôi thấy anh mới là sắp chết đấy!" Long Diệc Tuyết nhướng mày, quát mắng.
"Ha ha, tôi không thích lãng phí thời gian với một tiểu nha đầu như cô, mục tiêu hôm nay của tôi không phải là cô, tôi khuyên cô đừng nhúng tay vào chuyện của người khác!" Cao Phong cười lạnh nói.
Giây tiếp theo.
Ánh mắt sắc bén của hắn ta lần nữa đâm về phía Lục Vân, quát: "Nhãi con, cậu cũng có chút bản lĩnh đấy, có thể ngăn cản năm phần công lực của tôi, nhưng, cũng chỉ có như vậy mà thôi, lại đây để tôi dẫn cậu đến chỗ chết!"