Ba mẹ bắt đầu thường xuyên nhắn tin cho tôi, khi trời lạnh nhắc tôi mặc thêm áo, khi trời nóng lo tôi bị cảm nắng.
Họ làm nhiều món tôi thích, mỗi lần về nhà đều nhét đầy vào cốp xe tôi.
Ngược lại với em gái, không còn quan tâm như trước.
Ba mẹ còn nhắn tin cho tôi, phàn nàn rằng tôi không thường xuyên liên lạc với họ, rất ít gọi điện về nhà.
Nhiều đứa con xa nhà thường nhớ nhà.
Vì họ lớn lên trong tình yêu của ông bà, cha mẹ.
Người thân, luôn nắm giữ sợi dây tình cảm của họ.
Nhưng tôi không như vậy.
Tôi luôn bị bỏ rơi, luôn xếp cuối cùng, các người chưa bao giờ cho tôi tình yêu mãnh liệt và lớn lao.
Làm sao đòi hỏi tôi lưu luyến các người được?
Bố mẹ chồng đối xử với tôi cũng tốt, Chu Tưởng đối xử với tôi đặc biệt tốt.
Trên đời này, tôi đã có người yêu tôi hết lòng.
Tôi đã trưởng thành, không còn cần tình yêu của cha mẹ nhiều nữa.
Tôi nhìn nhận mọi chuyện thoáng hơn.
Không thể cắt đứt quan hệ, chỉ có thể hòa giải với bản thân thời thơ ấu.
Họ cho tôi cuộc sống, cho tôi một chút tình yêu.
Vậy tôi, cũng đáp lại họ một chút tình yêu.
Tôi xưa nay, không thích mắc nợ.
Sau một trận mưa lớn, ngôi nhà cũ sập đổ.
Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.
May mà căn nhà 140 mét vuông tôi mua ở thị trấn vừa kịp giao nhà.
Ngôi nhà đó có vị trí khá tốt, cách bệnh viện 500 mét, qua đường là quảng trường văn hóa.
Gần đó có hai siêu thị lớn.
Ba mẹ miệng nói ở quê tiện hơn, nhưng lòng thì vui mừng khôn xiết.
Ai cũng khen họ có phúc, sinh được hai cô con gái thông minh, giỏi giang.
Bác dâu còn tính mượn nhà cho anh họ kết hôn.
Mấy năm nay, bà bị cháu nội hành hạ, già nhanh chóng, không còn tinh thần cãi nhau với tôi như trước.
May mà không cần tôi nói nhiều, ba mẹ lần này từ chối.
Thời đại thay đổi, quan niệm của mọi người bắt đầu thay đổi dần.
Phát hiện nhiều con trai không còn là điều đáng tự hào khoe khoang nữa.
Nhiều con trai, có nghĩa là phải vất vả cả đời.
Thực ra.
Sinh con trai hay con gái không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là, hãy yêu thương chúng thật lòng.
Cho con đủ tình yêu, dạy chúng cách làm người, làm việc.
Khi con lớn lên, tự nhiên sẽ đáp lại tình yêu và hiếu thảo.
Nhưng điều này, chỉ những người thực sự trải qua mới hiểu được.
Chúng tôi sinh ra bình thường, thiếu thốn tình yêu, làm sao để không sa vào bùn lầy?
Tôi nghĩ.
Chỉ có thể trân trọng bản thân.
Chỉ có thể không ngừng nỗ lực, không bao giờ bỏ cuộc.
Chỉ có thể nghiến răng, vượt qua mọi khó khăn.
Vượt qua bão tố, dù không thấy cầu vồng.
Nhìn lại quá khứ, chúng ta cũng có thể mỉm cười nói: "Tôi đã cố gắng hết sức, tôi không phụ lòng từng khoảnh khắc thanh xuân."
(Hoàn)