Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 113: Gã trao bao ấy, chính là Nhạc Thính Phong




Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti tức giận, tạm thời buông cô ra.

Yến Thanh Ti lật người, cầm lấy điện thoại, gọi cho chị Mạch.

"Chị Mạch, cái phim Lãnh Hương..."

"Aiya, chị đang muốn nói với em, cái phim Lãnh Hương phân vai xong rồi, nữ chính thuộc về em, ôi trời ơi, hồi trước người chế tác phim đó vênh mặt hất hàm với chị nói em có đóng vai phụ cũng chẳng có tư cách, giờ thì tự mình đến tìm chị, cầu xin em đóng vai đó..."

Yến Thanh Ti nghe xong liền cười lạnh, quyền lực, tiền bạc, đúng là đồ tốt.

"Ok, em biết rồi."

Cô lạnh lùng nhìn Nhạc Thính Phong, trước ngực phanh rộng, tiết lộ cảnh xuân, nhưng trên mặt thì tràn đầy chế giễu châm chọc và gợi cảm, khiến cho Nhạc Thính Phong ngứa ngáy hết cả người.

Loại cảm giác này, ngoài Yến Thanh Ti ra không ai có thể mang lại cho anh.

Người phụ nữ này, thích hay không thích đều không quan trọng, quan trọng là... anh phải có được cô.

Chị Mạch hỏi cô: "Ầy, Thanh Ti, bên đó quay đến đâu rồi, liệu tới tuần sau có xong không?"

Yến Thanh Ti quấn lấy một lọng tóc, giơ tay ngoắc ngoắc Nhạc Thính Phong, "Ừm, có thể..."

Nhạc Thính Phong nắm lấy gót chân mảnh khảnh của Yến Thanh Ti, mạnh mẽ kéo cô lại, nằm đè lên người cô: "Nói xong rồi thì đặt xuống."

Tới giờ giải quyết công việc rồi.

Chị Mạch ngây ra một chút, lập tức hỏi: "Thanh Ti, sao chị lại nghe thấy có giọng đàn ông nhỉ, f**ck, không phải là đang ở cùng đàn ông đấy chứ?"

Yến Thanh Ti miễn cưỡng nói: "Nửa đêm hôm qua có một gã dê xồm chạy vào phòng em, em thấy hắn cũng đẹp trai, không chơi thì hơi phí."

Nhạc Thính Phong...

Chị Mạch khóc thét: "Thanh Ti à, nhưng mà....em không được như thế này được..còn đang ở tổ phim mà, em vừa mới bắt đầu, danh tiếng vẫn quan trọng hơn."

Chị Mạch lải nhải một đống.

Cuối cùng, Yên Thanh Ti chỉ nói một câu: "Ồ, em quên mất nói với chị, cái gã đó là Nhạc Thính Phong."

Chị Mạch: "..."

........................

Yến Thanh Ti nhón tay tóm lấy cằm của Nhạc Thính Phong, "Ừm, dê xồm"

Nhạc Thính Phong ngứa răng đến muốn điên, lột quần áo trên người Yến Thanh Ti xuống.

"Không cảm ơn gã dê xồm của em sao?"

Bàn tay của Yến Thanh Ti giống như đang trêu đùa, lướt từ xương quai xanh Nhạc Thính Phong rồi trượt xuống, ngón tay lạnh lẽo, có chút nhồn nhột, sờ đến đâu, chỗ đó dấy lên từng trận run rẩy.

Chỉ nghe thấy, âm thanh của Yến Thanh Ti, lạnh lùng đến lạ thường: "Nữ chính của Lãnh Hương vốn là của tôi, tôi lấy đồ của tôi, dựa vào cái gì mà phải cảm ơn anh?"

Nhạc Thính Phong bá đạo, Yến Thanh Ti cũng chẳng kém cạnh, hai người họ ngang sức ngang tài.

Nhạc Thính Phong thích khống chế tất cả mọi thứ.

Yến Thanh Ti cũng vậy, thứ đã nằm trong tay cô hay thứ cô nhìn trúng, ai cũng đừng nghĩ tới chuyện tranh đoạt với cô.

Nhạc Thính Phong nắm chặt tay Yến Thanh Ti, "Ừ, biết là em sẽ lật mặt luôn được mà."

Anh đã sớm biết, cô không chỉ ương bướng ngương ngạnh mà còn tính toán rõ ràng, một khi lấy được thứ cô muốn nhất định sẽ qua sông đoạn cầu…

Cô chẳng bao giờ che dấu điều đó nhưng Nhạc Thính Phong anh lại cứ thích điều đó mới chết.

Yến Thanh Ti lười biếng nói: "Đúng thế, là tôi lật kèo đấy thì làm sao, cũng giống như tất cả những gì anh làm cho tôi chì vì một mục đích là lên giường với tôi."

Đàn ông, hừ, gã nào cũng giống nhau, tiếp cận cô chỉ vi một mục đích -- giường của cô.

Nhạc Thính Phong cười rộ lên: "Em nói rất đúng, anh chính là muốn thử xem, vài năm không gặp, công phu của em có tiến bộ chút nào không?"