Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 723: Một câu không hợp liền ra tay đánh nhau




Chương 723 MỘT CÂU KHÔNG HỢP LIỀN RA TAY ĐÁNH NHAU

Nhạc Thính Phong từ đầu đến giờ vẫn cười nhìn Du Dực nhưng đã đề cao cảnh giác và còn lộ ra thái độ đối địch khiến Du Dực cảm giác được địch ý mãnh liệt của anh ta đối với mình.

Du Dực rất sốt ruột, mong muốn cấp bách của ông ta bây giờ là được nhìn thấy gương mặt của Yến Thanh Ti.

Tuy rằng rõ ràng đã nhìn thấy ảnh của cô nhưng ông càng muốn xem xem gương mặt của cô như thế nào.

Du Dực không nói gì, Nhạc Thính Phong hỏi: “Du nhị gia gần đây hẳn rất bận rộn mới phải, cháu ngài hiện đang nằm viện, nghe nói… cổ phiếu của nhà họ Du hôm nay đột nhiên rớt giá. Lúc này mà ngài vẫn còn có tâm trạng để ra ngoài, xem ra bình thường Du nhị gia cũng rất nhàn rỗi nhỉ?”

Du Dực không mở miệng, câu nào câu nấy của Nhạc Thính Phong đều chứa đầy ý tứ châm chọc.

Nói cho dễ nghe là ông thanh nhàn, nói khó nghe thì anh ta đang châm chọc ông không có quyền lực thật sự gì ở nhà họ Du, nếu không thì sẽ không nhàn rỗi đến vậy.

“Cậu không cần phải châm chọc, đối đầu với tôi. Hôm nay tôi chỉ muốn làm một chuyện… cậu không ngăn được tôi đâu.”

Từ sau khi Du Dực nhìn thấy ảnh của Yến Thanh Ti ở bệnh viện thì không còn tâm tình làm chuyện gì khác nữa. Ông cũng không vào phòng bệnh thăm Du Hí mà quay về bảo người lập tức đi tra xét thân thế của Yến Thanh Ti.

Nhạc Thính Phong giơ hai tay ra: “Vậy ông cứ thử xem.”

Du Dực không nói gì nữa, yên tĩnh đứng đó nhưng trong lòng thì hết sức sốt ruột.

Nhạc Thính Phong nhếch mép: “Tôi cảm thấy nếu như Du nhị gia thật sự muốn nhìn thấy cô ấy, vậy ông cứ nhìn tôi đi vậy. Ông nhìn bạn gái của tôi, tôi rất không vui. Ông còn nhìn cô ấy nữa, tôi chỉ có thể… đuổi ông ra khỏi khoang hạng nhất.”

Du Dực nhìn về phía Nhạc Thính Phong, lúc nói anh vẫn cười nhưng trong mắt lại tràn ngập sự lạnh lùng.

Ánh mắt đó Du Dực rất quen thuộc, những người đã lăn lộn lâu năm trong thương trường như ông ai cũng có vô số vỏ bọc bên ngoài, người đàn ông có ánh mắt như thế này đều là những kẻ thâm sâu khó lường.

Nhạc Thính Phong không phải là một người đàn ông chỉ biết ghen tuông.

Thằng nhóc này so với đứa cháu vô dụng của ông mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.

Du Dực dùng một ánh mắt phức tạp đánh giá Nhạc Thính Phong.

Nhạc Thính Phong dang hai tay: “Du nhị gia xem có vừa lòng không?”

Du Dực: “Đương nhiên là không hài lòng.”

Nhạc Thính Phong bĩu môi: “Vậy thì ông cứ không vừa lòng đi, dù sao tôi cũng chẳng ăn cơm nhà ông, cũng không dùng wifi nhà ông nên ông không quản được tôi đâu.”

Du Dực cau mày, người này ăn nói quá tuỳ tiện.

Những ngón tay của Nhạc Thính Phong gõ gõ lên mặt bàn, đột nhiên hỏi: “Du nhị gia có rảnh không?”

Du Dực: “Để làm gì?”

“Đánh một trận, thế nào?”

Gương mặt lạnh nhạt của Du Dực cuối cùng cũng để lộ chút kinh ngạc, bởi vì câu nói này của Nhạc Thính Phong đến rất nhẹ nhàng, hoàn toàn khiến người ta không chút phòng bị nào.

Đánh một trận? Cậu ta… cậu ta… lại muốn đánh nhau? Đang ở trên máy bay đấy!

Yến Thanh Ti nghe thấy câu nói đó cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Cô đưa tay quay mặt Nhạc Thính Phong lại, vốn cứ tưởng anh đang nói đùa, không ngờ gương mặt anh lại vô cùng nghiêm túc.

Nhạc Thính Phong kéo tay Yến Thanh Ti: “Sao thế, em cho rằng anh đang đùa à?”

Yến Thanh Ti không nhìn thấy Du Dực đứng bật dậy, dáng vẻ đầy kinh ngạc và kích động, cô hỏi Nhạc Thính Phong: “Chẳng lẽ… anh định làm thật đấy à?”

Nhạc Thính Phong nhếch mép cười rất xấu xa: “Đương nhiên là không phải nói đùa rồi. Trước khi lên máy bay anh đã muốn đánh cho ông ta một trận rồi, nếu ông ta đã tự đưa mình đến tận cửa, vậy anh còn khách khí cái gì?"

Yến Thanh Ti hỏi: “Gây sự trên máy bay sẽ bị ngồi tù phải không?”

“Không sao, sau này em đến đưa cơm cho anh là được.”

“Nếu như em định bỏ anh thì sao? Nhỡ đâu em tìm đại gia khác thì làm thế nào?’

Nhạc Thính Phong ha hả một tiếng: “Vậy em cứ thử xem sao…”