Buông Tôi Ra Tên Cầm Thú

Chương 18:




Mọi bữa Triệu Hiên vẫn thức dậy rất sớm, nhưng sáng hôm nay lại khác, cậu dậy rất muộn. Có lẽ do ngày hôm qua có rất nhiều chuyện nên bây giờ đầu cậu rất nhức, khi người quản gia  gọi cậu dậy thì cậu liền nói với ông:
   - Chú trương, chú lấy thuốc cảm cho cháu uống đi.
Nói xong thì người quản gia liền lập tức đi lấy thuốc cho cậu. Sau khi cậu ăn cháo, uống thuốc xong thì liền lập tức đến công ty, khi đến tập đoàn thì cô tiếp tân chạy đến đưa cho cậu một bó hoa rồi nói:
   - Thưa chủ tịch có người gửi cho ngài bó hoa này.
Cậu cầm lấy bó hoa sau đó liền có một dòng tin nhắn gửi đến điện thoại cậu, Triệu Hiên mở điện thoại ra xem thì dòng tin nhắn đó hiện lên với nội dung ' Em nhận được hoa chưa, em ăn sáng chưa, em thích bó hoa chứ, đọc xong trả lời anh nhá', cậu nghĩ không ai khác chính là Harry, hắn ta bây giờ đã quyết tâm theo đuổi cậu thật rồi, nhưng bây giờ cậu không mềm yếu nữa, cậu đem bó hoa vức vào soạt rác gần đó rồi đi thẳng lên phòng làm việc. Cậu cấm cuối làm đến trưa, sau khi xong công việc thì cậu rủ Lâm Tuệ cùng đi ăn, hai người họ đi vào một nhà hàng gần đó thì bắt gặp hắn ta cùng đi với một người đàn ông, Triệu Hiên như không thấy hắn lướt qua bàn của hắn, còn về hắn khi thấy cậu đi với Lâm Tuệ thì rất tức giận, có lẽ một phần cậu bơ hắn.Cậu và cô trong bữa trưa đó rất vui vẻ nhưng họ như không để ý đến có sát khí đang tỏa ra gần đó, nói đúng hơn là có bình dấm rất chua đang bị vỡ, còn người đàn ông đi chung với hắn không ai khác là bạn học cũ lâu ngày gặp lại tên là Kevin, bạn hắn hiểu được mọi chuyện trước mắt nên đã đi về trước để lại hắn lửa ghen đang nổi lên phừng phừng ngồi đó. Sau khi cả hai người kia ăn xong thì họ định rời đi. Triệu Hiên đứng dậy cảm thấy choáng váng nên đã ngã quỵ  xuống đất, hắn thấy vậy liền chạy lại đỡ cậu, nhưng Lâm Tuệ nhanh tay đỡ được cậu đứng lên, còn hắn thấy vậy liền tức giận nên đã đẩy cô ra rồi bế cậu lên đi ra xe của mình, để cô bơ vơ ngay đó, còn cô thì chẳn biết chuyện gì đang xảy ra nên đứng ngơ ngác ở đó luôn. Còn về phần hắn, khi đưa cậu lên xe thì liền chạy nhanh nhất có thể để đưa cậu vào bệnh viện gần đó. Harry bế cậu chạy ra, rồi kêu bác sĩ đến, có một vị bác sĩ chạy đến kêu hắn:
   - Đưa bệnh nhân vào trong phòng này đi.
Hắn đưa cậu vào phòng bệnh nhân rồi nói:
   - Em ấy bị sao vậy bác sĩ.
Bác sĩ nhìn cậu trả lời:
   - chỉ bị cảm bình thường thôi không sao đâu, để bệnh nhân ở đây để quan sát một chút rồi dưa cậu ấy về.
Harry nhìn bác sĩ rồi cảm ơn. Sau đó, bác sĩ đi ra để lại bầu không khí im lặng bên trong phòng bệnh, còn hắn thì luôn ở bên cậu chăm sóc rất chu đáo, được một lúc thì hắn thiếp đi từ lúc nào cũng không biết. Khoảng 2 tiếng sau, cậu tỉnh dậy thì liền nhì thấy một trần nhà màu trắng, cậu đoán ra là mình đang ở trong bệnh viện, Triệu Hiên cảm thấy người mình nặng nên nhìn qua thì thấy hắn đang ngồi kế giường cậu mà thiếp đi