Cầm Đế

Chương 333




Ma Vụ trên bầu trời Thâm Uyên tiếp xúc với màn hào quang Kim sắc, không ngừng phát ra âm thanh thê lương, mặc dù trong đó ẩn chứa rất nhiều Linh hồn, nhưng trước mặt Quang Minh, Linh hồn nhỏ yếu đã bắt đầu bị tịnh hóa. Lựa chọn của hai vị Đại sư Áo Bố Lai Ân, Mạch Khắc Mễ Lan không thể nghi ngờ là chính xác nhất. Thời khắc này, bên mình tuyệt đối không thể hoảng loạn. Mạch Khắc Mễ Lan đúng là phát sinh tình huống miễn dịch. Hơn nữa, bọn họ không ai biết trong Ma Vụ còn có cái gì, càng không thể nào để cho hai người Tiểu Long Nữ và Diệp Âm Trúc lưu lại bên trong. Vì vậy, xua tan Ma Vụ ở mức độ nhất định, khiến nó không thể thương tổn bên mình, hiển nhiên là cách làm tốt nhất. Áo Bố Lai Ân sử dụng là Ma pháp Thánh Quang Linh Trận phòng ngự mạnh nhất trong Quang Hệ. Dựa vào Ma lực và Thần khí phụ trợ, trong thời gian nhất định, Ma Vụ bên ngoài tuyệt đối không thể tiến thêm một bước.

Giọng nói của Tiểu Long Nữ vang lên trong tai Diệp Âm Trúc:

- Ma Vụ này cần phải có Tử Năng chỉ huy. Chỉ cần giết chết Tát Lâm Na, Ma Vụ này sẽ không còn uy hiếp gì nữa. Tuy nhiên, ở trên bầu trời Thâm Uyên, lực chiến đấu của nàng ta sẽ được tăng lên không ít, hơn nữa lúc trước đã Thôn phệ, ngươi nhất định phải cẩn thận.

Nhìn thấy Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan khắc chế được Linh hồn Ma Vụ của mình đã chuẩn bị, Tát Lâm Na rất phẫn nộ.

- Các ngươi đều chết đi cho ta.

Hai tay chụm trước ngực, Thái Âm Băng hoàn chợt phát ra, hóa thành hai Viên hoàn như thân thể, lao đến gần Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ. Hai quang hoàn màu Lam có tốc độ cực nhanh, gần như chỉ lóe lên đã đi đến trước mặt Tiểu Long Nữ và Diệp Âm Trúc. Mặc dù không phải Thái Âm Băng hoàn sinh ra hiệu quả Thuấn di, nhưng uy lực càng khủng bố, Thái Âm Băng hoàn ngưng tụ hoàn toàn không phải Cấm chú có thể so sánh được. Cho dù là Diệp Âm Trúc lúc này được Thần Thú Khải Giáp phòng ngự, cũng không dám trực tiếp để nó đánh vào, thân hình lóe lên, nhanh chóng lui về phía sau. Đồng thời huy động Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm trong tay, bốn đạo Âm Dương Trảm hình thành một thước Kim sắc, chém về phía quang hoàn màu Lam.

Hai tay Tiểu Long Nữ hợp lại trước ngực, trong lòng bàn tay xuất hiện một vòng tròn Kim sắc trực tiếp ấn về phía trước, nghênh đón công kích của Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na.

Hai tiếng nổ đinh tai nhức óc đồng thời vang lên. Thân thể Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ bay ngược lại. Hai người đều cảm nhận rõ ràng một khí tức vô cùng lạnh giá xâm nhập vào thân thể mình, bị Sinh mệnh năng lượng của bọn họ mạnh mẽ chống lại. Hắc khí khổng lồ xung quanh thân thể Tát Lâm Na cũng bị ba động một chút, há mồm phun ra một ngụm Lam Vụ, thân hình nhoáng lên, giữa không trung xuất hiện chín Tát Lâm Na. Hắc vụ không ngừng từ trong Thâm Uyên bay lên trong nháy mắt hóa thành chín cỗ, phân biệt rót vào bên trong chín Thân ảnh. Thân ảnh mờ ảo nhất thời trở nên ngưng đọng. Khiến người ta kinh ngạc là, chính Thân ảnh này đều có Linh hồn ba động khổng lồ. Cho dù là Tinh thần cảnh giới hợp nhất của Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ cũng không thể nào cảm nhận được ai mới là Hắc Yêu Ma Vương chân chính.

Sau lưng Tát Lâm Na, Phi phong Ngũ phân đồng thời giương lên, làm ra cùng một động tác, hai tay chụm vào nhau đặt trước ngực, ngưng trọng đẩy ra ngoài. Chín đạo quang mang màu Lam xẹt ra ngoài. Trong đó bốn đạo công kích Tiểu Long Nữ, năm đạo công kích về phía Diệp Âm Trúc, như chín thanh lợi kiếm bay đến. Quang mang màu trắng phát ra, Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm đã trống rỗng huyền phù trước mặt Diệp Âm Trúc. Tay phải cầm Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm, tay trái đặt trên Cầm Huyền. Bốn chỉ đồng thời chuyển động, làm ra một động tác kỳ lạ, đối mặt với năm đạo công kích chợt buông ra:

- Tiếp Thất Huyền Điệp Lãng Âm Dương Nhận của ta.

Bảy sợi Cầm Huyền, đồng thời phát ra tiếng nổ, trong nháy mắt sinh ra Âm ba khiến cho chín thân thể Tát Lâm Na đồng thời run lên. Bảy đạo Kim sắc Quang nhận gần như là cùng một lúc phát ra từ trên Khô Mộc Long Ngân Cầm. Mỗi một đạo Âm nhận đều nhanh hơn đạo trước nửa phần. trong nháy mắt, bảy đạo âm dương nhận đã dung hợp làm một thể, biến thành Kim nhận có hình Nguyệt Nha.

Ông ông ông ông ông--, cùng với năm đạo quang mang của Tát Lâm Na đến tấn công, Thất Huyền Điệp Lãng Âm Dương Nhận mà Diệp Âm Trúc phát ra như có lực hấp dẫn rất mạnh, hoàn toàn hấp thu năm đạo công kích đó. Năm tiếng Ông Ông vang lên, chẳng những không làm cho nó thoát ra, ngược lại chấn động càng thêm mãnh liệt, tạo thành một đạo đường cong tuyệt đẹp trong không trung, nhằm thẳng đến sườn phải Tát Lâm Na. Theo quỹ tích này, đạo Kim nhận có thể hoàn toàn xẹt qua chín Tát Lâm Na.

Phương pháp của Tiểu Long Nữ giống hệt như lúc trước, đều là hai tay đặt trước ngực hướng ra bên ngoài. Lại là một vòng tròn Kim sắc xuất hiện, ngăn cản công kích của Tát Lâm Na. Dường như công kích của Tát Lâm Na tăng lên thì phòng ngự của nàng càng thêm cường đại.

Một kích của Diệp Âm Trúc, lợi dụng cộng hưởng của Cầm huyền, khống chế tần suất của Âm Dương Nhận, chẳng những có lực phá hư mà Âm Dương tương hợp sinh ra, còn tăng cường lực cắt. Hơn nữa bảy trọng hợp một khiến cho uy lực càng kinh người. Cho nên mới có thể vừa ngăn cản công kích của Tát Lâm Na rồi còn phát động phản kích.

Được Thâm Uyên hỗ trợ, Tát Lâm Na quả nhiên có lực chiến đấu mạnh hơn lúc trước nhiều. Nhìn thấy Kim nhận Diệp Âm Trúc phát ra đã đến trước mặt, chín Thân ảnh nhanh chóng phân tán, chia làm chín hướng rời khỏi vị trí vừa nãy. Ngay sau đó lại phát ra chín đạo quang mang, từ chín hướng đồng thời Oanh kích Kim nhận. Theo tiếng nổ mãnh liệt, Kim nhận trong nháy mắt bị phá, mặc dù một kích này không làm cho Tát Lâm Na bị thương, nhưng Sinh mệnh năng lượng bùng nổ vẫn khiến cho một bộ phận Hắc vụ xung quanh chín Tát Lâm Na bị xua tan đi.

Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ gần như đồng thời phi thân lên. Trong này là Thâm Uyên, có thể nói là nơi phát ra Tử Năng, Tát Lâm Na có điều kiện bổ sung tuyệt vời. Thậm chí bổ sung năng lượng còn nhanh hơn cả Ma Văn Song dực của Diệp Âm Trúc. Nếu va chạm năng lượng hai bên, thời gian kéo dài càng lâu, đối với Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ càng bất lợi. vì vậy, hai người không hề dây dưa với Tát Lâm Na ở khoảng cách xa, thừa lúc nàng ta ngăn cản công kích của Diệp Âm Trúc liền lập tức tăng tốc, lao đến Tát Lâm Na.

Đến cấp bậc như bọn họ, lúc chiến đấu, đã căn bản không thể nào né tránh công kích của đối phương. Mỗi một lần công kích đều đã tập trung Tinh thần lực. Chỉ có cận chiến mà thôi, mà lực công kích phát ra từ khoảng cách gần, một mình Tát Lâm Na dù như thế nào cũng kém hơn Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ liên thủ, lại ở trong trạng thái hoàn hảo. Chín Tát Lâm Na, vẻ mặt đều là lạnh như băng, nhìn thấy Diệp Âm Trúc và Tát Lâm Na đồng thời đánh tới, nàng ta làm ra một động tác kinh người. Chín Tát Lâm Na đồng thời mở miệng ra, hộc ra một hạt Châu màu xanh biếc. Hạt châu vừa rời khỏi thân thể, lập tức chuyển động xung quanh thân thể nàng ta. Chín Tát Lâm Na nhanh chóng tụ tập lại một chỗ, chín đạo quang mang đồng thời đánh ra. Giờ phút này, bên trong quang mang nàng ta phát ra, còn có kèm theo một tầng màu xanh biếc nhàn nhạt.

"Hồn Châu" Diệp Âm Trúc thất kinh, mặc dù Hồn Châu của Tát Lâm Na rất khác so với của hắn. Nhưng hắn vừa nhìn cái đã nhận ngay ra, đây chính là căn nguyên của Linh hồn, Tinh thần lực chung cực, đương nhiên đây là Hồn Châu phụ trợ Tử Năng.

Mặc dù chín Tát Lâm Na có tám khẳng định là giả. Nhưng đồng thời xuất hiện chín Hồn Châu, vẫn sinh ra hiệu quả rung động rất lớn.

Nhìn thấy chín đạo quang mang lại bay tới, vẻ mặt Diệp Âm Trúc đã không còn thoải mái như lúc trước.

- Ta đến đây.

Tiểu Long Nữ hét lên, thân thể mềm mại lóe lên, đã tăng tốc xông tới phía trước Diệp Âm Trúc. Hai tay lại vung lên, nhưng Kim quang phát ra lúc này rõ ràng mạnh hơn lúc trước rất nhiều, mạnh mẽ cuốn chín đạo công kích mà Tát Lâm Na phát ra đến trước mặt mình. Không có tiếng nổ, Kim quang và công kích mà Tát Lâm Na phát ra gần như cùng biến mất. Thân thể Tiểu Long Nữ thoáng lắc lư một chút, giọng nói của nàng đã vang lên trong đầu Diệp Âm Trúc:

- Cẩn thận, tính Hủ thực rất mạnh. Hồn châu của nàng ta có kèm theo hiệu quả Hủ thực rất mạnh, ngay cả Sinh mệnh năng lượng của ta cũng có thể ăn mòn.

Thừa lúc thân hình Tiểu Long Nữ bị đình trệ, Diệp Âm Trúc đã xẹt qua bên người nàng, thân hình lóe lên, rốt cuộc đã đến trước mặt Tát Lâm Na. Khi Tát Lâm Na vừa muốn tiếp tục công kích, thì Diệp Âm Trúc đã thi triển Thuấn di ở khoảng cách rất gần.

Mặc dù Tinh thần lực của Tát Lâm Na vẫn tập trung trên người hắn. Nhưng cũng không thể ngăn cản hắn hoàn thành động tác này. Chín thân ảnh chỉ có thể đồng thời phát động công kích nhằm vào vị trí mà Diệp Âm Trúc xuất hiện sau khi Thuấn di.

Một điểm Kim quang trong nháy mắt mở rộng ra, trong nháy mắt hóa thành một cơn lốc xoáy Kim sắc khổng lồ chợt mở rộng ra. Chín đạo quang mang mà chín Tát Lâm Na phát ra đồng thời bị rời khỏi quỹ đạo công kích, Kim quang khổng lồ cũng trong nháy mắt mở rộng ra, cơn lốc xoáy rất lớn đó đồng thời cắt vào chín Tát Lâm Na.

Diệp Âm Trúc sở dĩ sử dụng Thuấn di ở cự li gần, vì thuấn di đến vị trí đó, vừa lúc là điểm trung gian giữa chín Tát Lâm Na. Một khi đã không tìm được Tát Lâm Na chân chính, như vậy, liền đồng thời công kích tất cả phân thân và bản thể là tốt nhất.

Tử Tinh Tinh Thần Kích Quang Trảm lại phủ xuống thế gian. Áo nghĩa của Tử Tinh bỉ mông, cùng với thực lực mạnh mẽ của Diệp Âm Trúc, trong nháy mắt bạo phát ra lực công kích vô cùng lạ thường. Lực công kích Diệp Âm Trúc phát ra thật sự quá mạnh. Một kích này không chỉ là lực lượng của một mình hắn, còn có năng lượng dung hợp của năm Thần Thú. Hồn Châu ở trước ngực và trên Mi Tâm của hắn đồng thời phát ra năng lượng cực mạnh, toàn bộ phụ trợ vào trong kích này.

Tát Lâm Na dù như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, Diệp Âm Trúc còn có tuyệt chiêu như vậy. Ả đúng là vẫn xem thường thực lực của Diệp Âm Trúc. Mặc dù ả ta phản ứng rất nhanh, chín thân ảnh vừa tiếp xúc với Tử Tinh Tinh Thần Kích Quang Trảm liền nhanh chóng bay lui lại. Nhưng vẫn chậm nửa nhịp, chính Tát Lâm Na đồng thời kêu lên thảm thiết, Hắc vụ từ trong miệng phun ra. Hắc vụ trong Thâm Uyên trong nháy mắt bị Diệp Âm Trúc đánh tan hơn hai phần ba.

Cơ hội như vậy Tiểu Long Nữ không thể nào bỏ qua được. Sinh mệnh năng lượng trong cơ thể ngăn cản công kích ăn mòn của Tát Lâm Na lúc này đã khôi phục được năng lực chiến đấu. Thân hình lóe lên, hai phân thân của Tát Lâm Na đã bị Sinh mệnh năng lượng công kích vỡ tan. Chín Tát Lâm Na biến thành bảy, Ô quang trên người nhạt đi rất nhiều. Toàn Phong Kích Quang Trảm khổng lồ không cứ như vậy là bỏ qua Tát Lâm Na. Cuộn lên, cuốn ba Tát Lâm Na ở gần nhất vào trong đó, khiến thân thể của ả trong nháy mắt bị vỡ vụn. Lúc này, chín Tát Lâm Na chỉ còn lại có bốn. Bốn Tát Lâm Na còn lại nhanh chóng phân ra, đồng thời bay về phía Thâm Uyên, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

- Còn muốn chạy ư?

Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng, hiện ra bản thể, hai cánh sau lưng thu lại, vọt về phía Thâm Uyên như Lưu Tinh Cản Nguyệt. Tình huống bên trong Thâm Uyên như thế nào hắn không biết. Nếu như để cho Tát Lâm Na trốn vào bên trong Thâm Uyên, muốn xử lý ả ta sẽ khó khăn rất nhiều. Cho nên hắn tuyệt đối sẽ không cho Tát Lâm Na cơ hội như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tát Lâm Na hoảng sợ chạy trốn còn Diệp Âm Trúc có chuẩn bị mà đến, chỉ trong nháy mắt Diệp Âm Trúc đã vượt qua Tát Lâm Na. Đôi cánh đang thu lại chợt đánh xuống, Khô Mộc Long Ngâm Cầm liên tiếp bạo phát ra từng giai điệu, tinh thần ba động mãnh liệt hình thành một cơn lốc xoáy khủng bố, khiến cho thân thể Tát Lâm Na không thể không trì trệ một chút. Hai cánh sau lưng Diệp Âm Trúc vỗ xuống, một tầng Kim quang mãnh liệt chợt bùng nổ, hình thành Kim Sắc phong ấn. Đồng thời, một đạo quang mang màu Lam tím cũng từ trong tay hắn bắn ra. Đánh về một Tát Lâm Na đang bị Kim quang bao vây. Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm trong tay từ dưới nhấc lên, bám theo một đạo quang mang rất lớn, ngăn cản ba Tát Lâm Na hạ xuống.

- Tiếp tục cho ta.

Trước sau năm phân thân bị hủy, Tử Năng hỗ trợ từ trong Thâm Uyên bay lên đã bị Tử Tinh Tinh Thần Kích Quang Trảm xua tan hơn phân nửa, thực lực của Tát Lâm Na đã giảm mạnh. Không sai, ả thông qua Thôn phệ rất nhiều Thâm Uyên sinh vật, quả thật đã bước vào cấp bậc Bán Thần. Nhưng ả phải đối mặt với Diệp Âm Trúc, sau khi hợp nhất Năm Thần Thú, cũng đã bước vào cảnh giới như vậy. Diệp Âm Trúc còn có hai Siêu Thần khí là Khô Mộc Long Ngâm Cầm và Lôi Thần Chùy hỗ trợ, tổng hợp thực lực còn hơn ả ta. Huống hồ còn có Tiểu Long Nữ hỗ trợ, Tát Lâm Na như thế nào có thể thắng được bọn họ chứ. "Oanh" một Tát Lâm Na bị Lôi Đình Nhất Kích đánh trúng trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại một ảo ảnh. Diệp Âm Trúc lúc này đã hiểu được, cả chín Tát Lâm Na phía trước có thể đều là phân thân, cũng có thể đều là Bản thể. Chỉ có hủy diệt hoàn toàn, mới là thực sự giết chết Tát Lâm Na. Quang mang hai cánh phát ra khiến cho Tát Lâm Na không thể nào đột phá được. Màn quang mang khổng lồ mà Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm phát ra ẩn chứa Tinh thần lực và Sinh mệnh năng lượng khủng bố. Tát Lâm Na không có biện pháp gì cả, để mặc cho một kiếm của Diệp Âm Trúc đánh vào. Hai mắt Diệp Âm Trúc đột nhiên hoàn toàn biến thành Kim sắc, hai đạo kim quang từ trong mắt phát ra. Ngưng tụ thành một đạo quang mang trước mặt, trong tiếng sét vang lên, đuổi theo thân thể Tát Lâm Na, lại tiêu diệt thêm một phân thân nữa. Đây là Lôi Đình Nhất Kích của Sơn Lĩnh cự nhân. Hắn lúc này, hoàn toàn có thể sử dụng kỹ năng của các Thần Thú.

Hai Tát Lâm Na hoảng sợ bay lên không trung. Ả ta nhìn thấy đồ án Âm Dương kim sắc, hoảng sợ, chỉ có một kịp chạy ra, còn phân thân còn lại đã bị xé thành mảnh nhỏ.

Đến lúc này, chín phân thân của Tát Lâm Na đã mất đến tám, còn lại chỉ là bản thể mà thôi. Diệp Âm Trúc phi thân lên, đi đến bên cạnh Tiểu Long Nữ, hai người không hề truy kích. Liên tục sử dụng toàn bộ lực lượng phát động công kích. Bọn họ cũng cần phải cân bằng một chút năng lượng trong cơ thể, tiến hành bổ sung. Lúc này Tát Lâm Na đã bị Linh hồn bọn họ khóa chặt, không thể nào chạy trốn được. Phiêu phù trong không trung, hạt Châu màu xanh biếc từ từ chuyển động vòng quanh thân thể. Mặc dù nhìn qua ả ta vẫn là Tát Lâm Na. Nhưng trong mắt lại đầy vẻ không cam lòng và không tin. Ngơ ngắc nhìn Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ, thì thào nói:

- Tại sao, tại sao lại như vậy…

Giọng nói lạnh như băng của Tiểu Long Nữ vang lên:

- Không vì sao cả, Tử vong là kết cục duy nhất của ngươi.

Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na dường như muốn nói gì đó, nhưng lại thấy một thân ảnh Kim sắc lao đến nhanh như chớp. Tiểu Long Nữ ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng Long Ngâm. Thân thể hoàn mỹ của nàng sáng rực lên, tiếng Long Ngâm hoàn toàn Thôn phệ âm thanh mà Tát Lâm Na phát ra. Theo Kim quang ngưng tụ, nàng hóa thân thành một Ngũ Trảo Cự Long kim sắc, lao về phía Tát Lâm Na. Đây là bản thể của Tiểu Long Nữ, Thần Long bản thể, cũng là thực lực chân chính của nàng. Sinh mệnh năng lượng bùng nổ trong nháy mắt, thậm chí khiến cho Linh hồn Ma vụ trong không trung cũng bay lên. Thâm Uyên Tử khí lúc trước còn chưa bị xua tan, lúc này đã hoàn toàn biến mất trước bản thể Thần Long của Tiểu Long Nữ. Sinh mệnh năng lượng khổng lồ, cùng với tiếng Long Ngâm du dương, lướt qua người Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na.

Long Hình khổng lồ sau khi xẹt qua Tát Lâm Na rồi lặng lẽ thu liễm lại, tất cả Kim quang trong nháy mắt dung hợp lại, hiện ra bản thể của Tiểu Long Nữ. Khuôn mặt nàng đỏ lên, dường như là đã tiêu hao không ít.

Thân thể của Tát Lâm Na vẫn phiêu phù ở đó, nhưng hạt Châu màu xanh biếc trên người đã không còn chuyển động nữa. Cả người hoàn toàn cứng ngắc đứng ở đó, ánh mắt ngây ngốc nhìn về phía trước, thì thào nói:

- Ngươi......, ngươi......

"Đinh" một tiếng vang lên, vỡ vụn đầu tiên chính là hạt Châu màu xanh biếc trên người Tát Lâm Na, hóa thành nhiều điểm sáng tiêu tan vào trong không trung. Ngay sau đó, thân thể ả xuất hiện vô số vết rạn nứt, ngàn vạn tia Hắc khí phun ra, "phanh" một tiếng, hóa thành tro bụi.

Bên trên Thâm Uyên vô cùng yên tĩnh, chỉ có Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ đang phiêu phù trong không trung là đang thở gấp. Trong Thâm Uyên, Tử Khí đang không ngừng bay lên dần dần trầm xuống, trở về với Thâm Uyên. Trên bầu trời, trong Linh hồn Ma Vụ khổng lồ, tiếng kêu Linh hồn Thê lương trong nháy mắt trở nên mãnh liệt. Nhưng lúc này, chúng nó đã không còn công kích vào bên trong, mà bùng nổ ra bên ngoài. Rất nhanh đã biến mất. Không có Tát Lâm Na, kết cục của Linh hồn Ma Vụ chỉ là tiêu tan.

Diệp Âm Trúc hít một hơi thật sâu, nhưng không giải trừ Thần Thú Khải Giáp trên người, ánh mắt hắn rất thâm thúy, như đang suy nghĩ. Tiểu Long Nữ từ từ xoay người lại, nhìn Diệp Âm Trúc, trên mặt hiện lên một nụ cười hiếm thấy. Hai người bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Long Nữ có vẻ ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống. Linh hồn Ma Vụ rốt cuộc tan đi, bầu trời mặc dù không phải quá sáng, nhưng ít ra có thể thấy được mặt trăng màu xanh biếc của Thâm Uyên vị diện. Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân và Hồn Tháp Tháp Chủ Mạch Khắc Mễ Lan đều thu Ma pháp của mình lại, trên mặt đều nở nụ cười như vừa trút đi gánh nặng.

Diệp Âm Trúc mang theo Tiểu Long Nữ trở lại không trung, ra lệnh:

- Ngoại trừ Cầm Đế hào, tất cả Không Quân nhanh chóng ra ngoài Đế Lĩnh tạm thời nghỉ ngơi, bảo trì cảnh giới, gặp Thâm Uyên sinh vật, giết không tha.

- Tuân lệnh.

Không Quân do Giác Ưng Kỵ Sỹ, Địa Ngục Ma Long, Tinh Linh Long và Song đầu Kì Mĩ Lạp đồng thời bay ra ngoài. Lúc này, không có Thâm Uyên sinh vật uy hiếp, Cầm Đế hào không cần bọn họ bảo vệ nữa.

Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói với Diệp Âm Trúc:

- Rốt cuộc đã giết chết được Ma Vương cuối cùng. Điều chúng ta phải làm tiếp theo, đó là hủy diệt toàn bộ bốn Thâm Uyên. Đến lúc đó, cuộc Thánh Chiến này của chúng ta sẽ thực sự kết thúc. Âm Trúc cảm ơn ngươi. Không có ngươi, chúng ta tuyệt đối không thể hoàn thành sự nghiệp vĩ đại này. Từ nay về sau, Pháp Lam sẽ không còn cần phải lo lắng bảo vệ Phong ấn nữa. Long Khi Nỗ Tư cũng vĩnh viễn không còn phải lo sợ Thâm Uyên sinh vật uy hiếp. Có lẽ cả đời ta, quyết định chính xác nhất chính là hỗ trợ ngươi trở thành Thống soái Liên quân của cuộc Thánh Chiến này.

Nói xong, Áo Bố Lai Ân thoải mái cười to, đã rất lâu rồi lão không được vui vẻ như bây giờ. Mặc dù lần Thánh Chiến này đã trả giá rất đắt, nhưng cuối cùng cũng đã giành được thắng lợi. Phải biết rằng, sự tồn tại của Thâm Uyên vị diện đã khiến Pháp Lam bị áp lực cả vạn năm. Mà ẩn họa này lại được giải quyết khi mình là Thủ tịch Tháp Chủ, thử hỏi làm sao lão không tự hào được cơ chứ?

- Hai vị Sư huynh, đã làm các người vất vả. Trước hết chúng ta hủy diệt Thâm Uyên này đã. Hai vị trước hết vào trong Cầm Đế hào, bên ngoài có ta và Tiểu Long Nữ là đủ rồi. Hoàn cảnh ở đây dù sao cũng quá kém. Ta để Không Quân rời khỏi, chính là sợ lúc hủy diệt Thâm Uyên xuất hiện vấn đề gì đó.

Áo Bố Lai Ân gật đầu, nói:

- Được rồi, những chuyện còn lại giao cho các ngươi.

Cầm Đế hào theo mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc mở cửa ra, hai vị Đại sư tiến vào trong đó.

- Cầm Đế hào bay lên không trung, chuyển qua chính diện Thâm Uyên, toàn bộ Ma Đạo pháo chuẩn bị phát xạ, bổ sung năng lượng xong báo cáo với ta.

Diệp Âm Trúc hạ mệnh lệnh với Cầm Đế hào. Diệp Âm Trúc một tay cầm Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm, tay còn lại cầm tay Tiểu Long Nữ, bay lên đứng trên đỉnh núi của Thâm Uyên.

Tiểu Long Nữ khẽ giãy dụa một chút, khuôn mặt đỏ lên:

- Chàng làm gì vậy, hai vị Thê Tử và An Nhã tỷ tỷ đều ở bên trong Cầm Đế hào đều nhìn thấy đó. Chàng không sợ các nàng hiểu lầm sao?

Diệp Âm Trúc mỉm cười, nhìn Tiểu Long Nữ thật sâu:

- Không, đương nhiên không sợ. Việc ta làm rất chính trực có gì phải sợ chứ? Tiểu Long Nữ, nàng rất đẹp.

Mặt Tiểu Long Nữ càng đỏ hơn:

- Thật sao? Âm Trúc, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?

- Nhớ, đương nhiên là nhớ.

Diệp Âm Trúc ra vẻ khoa trương, rất tự nhiên buông tay Tiểu Long Nữ ra, đặt trên trái tim mình vỗ vỗ, giống như trong lòng còn sợ hãi vậy:

- Lần đó, nàng đánh ta thật là thảm, thiếu chút nữa giết chết ta.

Tiểu Long Nữ khẽ cười, khuôn mặt ngày thường lạnh như băng như mùa xuân đến làm tan đi, khuôn mặt hoàn mỹ kinh tâm động phách, làm cho Diệp Âm Trúc nhìn thấy không khỏi ngẩn người.

- Không phải là rất hận ta sao?

Nhìn ánh mắt cười cười của Tiểu Long Nữ, Diệp Âm Trúc lắc đầu, nói:

- Không, sao ta lại vì chuyện đó mà hận nàng, đó là Thần Long Vương cho nàng kiểm tra ta.

Tiểu Long Nữ khẽ gật đầu, nói:

- Không, chàng đã sai. Thực ra đó không phải là kiểm tra mà Thần Long Vương dành cho chàng.

- Ồ?

Diệp Âm Trúc hơi kinh ngạc nhìn nàng.

Tiểu Long Nữ nói:

- Lão già này lúc để chàng tìm ta, thực ra chàng cũng đã thông qua kiểm tra của ông ấy. Nếu không, ông ấy cũng sẽ không để cho chàng đến gặp ta. Chàng là người ông ấy lựa chọn. Có phải chàng muốn hỏi, một khi lão già đó đã chấp nhận chàng thì vì sao còn có thể công kích chàng như vậy, thậm chí đưa chàng vào chỗ chết?

Diệp Âm Trúc gật đầu vô thức.

Tiểu Long Nữ than nhẹ một tiếng, nói:

- Đó mặc dù không phải kiểm tra của ông ấy đối với chàng, nhưng lại là kiểm tra mà ta dành cho chàng. Chuyện đã qua, bây giờ cũng không cần phải giấu chàng nữa, nên để cho chàng lựa chọn. Khi lão già đó đem thả ta vào Sinh Mệnh Thủy Tuyền, lưu lại ấn ký trong Tinh thần chi hải của ta. Ông ấy nói, nếu có một ngày, có một Nam nhân thông qua kiểm tra của ông ấy tìm tới Sinh Mệnh Thủy Tuyền, như vậy, thì Nam nhân đó sẽ là Trượng phu của ta.

Nói đến đây, nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Âm Trúc, chỉ thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt Diệp Âm Trúc. Trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra chút mất mát:

- Sau này, khi Tinh thần lực của ta có thể trao đổi với lão. Ta nói cho ông ấy biết vận mệnh của ta không cần ông ấy quyết định. Người ông ấy chấp nhận, chưa chắc đã là người ta chấp nhận. Trừ phi người đó có thể thông qua kiểm tra của ta. Bây giờ, chàng đã hiểu rồi chứ?

Diệp Âm Trúc nhìn Tiểu Long Nữ, ánh mắt lóe lên, gật đầu nói:

- Ta nghĩ, ta đã hiểu. Như vậy, ta đã thông qua được kiểm tra của nàng?

Trong mắt Tiểu Long Nữ toát ra vẻ ôn nhu:

- Khi đó, thực lực của chàng còn xa mới bằng ta, lại càng không quen với phương pháp chiến đấu của ta. Nhưng mặc dù ở trong tình huống như vậy, chàng vẫn không hề buông tha. Lần đầu tiên ta cảm thấy sự ảo diệu mà Cầm mang lại. Nếu không phải do thực lực chàng kém ta quá xa, có lẽ lần đó chàng đã có thể chiến thắng ta. Là sự dũng cảm và trí tuệ của chàng đã ta làm ta cảm động. Ở trong tình huống gian nan như vậy, chàng vẫn có thể lợi dụng đủ loại tình huống để tạo ra cơ hội Đồng Quy Vu Tận với ta. Trước đó, ta chưa bao giờ nghĩ đến có thể có một Nam nhân dũng cảm như vậy

Diệp Âm Trúc lặng lẽ lắng nghe Tiểu Long Nữ nói, nhìn dung nhân tuyệt mỹ của nàng. Nếu thay đổi là một Nam nhân khác đứng ở vị trí của hắn, lắng nghe một cô gái tuyệt sắc thổ lộ, có lẽ trái tim đã lay động. Nhưng Diệp Âm Trúc vẫn giữ được bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Tiểu Long Nữ, trong mắt lóe lên.

- Lão già đó chết đi, trên Thế giới này cũng chỉ có chàng và ta có cùng dòng máu, chàng là người thân duy nhất của ta. Chiến tranh đã kết thúc, Diệp Âm Trúc, chàng có thể nói cho ta, tương lai của ta ở đâu?

Tiểu Long Nữ nhỏ giọng hỏi.

Diệp Âm Trúc sửng sốt lắc đầu.

Vẻ mặt Tiểu Long Nữ hơi đổi:

- Chàng không muốn chấp nhận ta sao? Có phải vì các Thê Tử của chàng?

Diệp Âm Trúc lại lắc đầu, nhưng không có mở miệng.

Trong mắt Tiểu Long Nữ hiện ra vẻ buồn bã:

- Ta hiểu, đó là vì chàng cho rằng ta rất già. Theo bối phận mà tính, ta nên là Tổ Tiên của chàng, lớn hơn chàng cả vạn tuổi. Trong lòng chàng, ta thậm chí có thể được gọi là Lão Yêu quái, chàng sao có thể chấp nhận ta? Xem ra, chàng đã thông qua kiểm tra của ta. Nhưng ta vĩnh viễn không thể nào thông qua kiểm tra của chàng, đúng không?

Diệp Âm Trúc không biết trả lời Tiểu Long Nữ như thế nào, từ từ cúi đầu, thần quang trong mắt lấp lánh, cả nửa ngày mới nói ra được một câu:

- Nàng thực sự thích ta?

Tiểu Long Nữ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Diệp Âm Trúc:

-Thế giới bên ngoài thật là đẹp. Khi cùng chàng rời khỏi Sinh mệnh chi tuyền, ta không ngờ rằng Thế giới bên ngoài lại có nhiều điều kỳ lạ như vậy, có rất nhiều sự vật khác thường hiện ra trước mắt ta. Có các loại thức ăn ngon, các loại nghề nghiệp, các Chủng tộc. Ma pháp, Đấu Khí, Chiến Sĩ, Ma pháp sư, tất cả đối với ta mà nói đều rất mới lạ. Đúng thế, ta có thực lực rất mạnh, gần như là có thực lực hơn hầu hết cường giả. Nhưng mà trong trái tim ta lại có sự sợ hãi. Mặc dù ta đã một vạn tuổi, nhưng mà ta chưa bao giờ trải qua những điều đó, lại càng không biết nên đối mặt với nó như thế nào.

Nói đến đây, nàng nhìn thẳng vào hai mắt Diệp Âm Trúc:

- May là có chàng. Là chàng mang ta rời khỏi Sinh Mệnh Thủy Tuyền, đi vào trong Thế giới này. Bất kể là ta bàng hoàng và ngỡ ngàng bao nhiêu, chàng đều thủy chung ở bên ta. Ta không cần phải lo lắng chuyện ở bên ngoài như thế nào, chỉ cần đi theo bên cạnh chàng, chàng sẽ xử lý hoàn hảo mọi chuyện. Đó có lẽ được gọi là an tâm. Mặc dù ta là Thần Long tộc, nhưng ta cũng là một Nữ nhân. Đối với một Nữ nhân mà nói, yêu cầu rất đơn giản. Chỉ cần có một chỗ dựa, vậy là đủ rồi. bây giờ, chàng còn có vấn đề gì phải hỏi ta nữa không?

Diệp Âm Trúc nói:

- Có lẽ không cần nữa. Ta vẫn luôn nghĩ, nàng sẽ không tự hỏi những điều này. không ngờ rằng, nàng suy nghĩ còn nhiều hơn cả ta.

Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc thật sâu:

- Như vậy, bây giờ đến ta hỏi chàng. Chàng có thích ta không?

Diệp Âm Trúc hít một hơi thật sâu, nói:

- Trong mắt ta, hoặc là nói trong bất cứ kẻ nào. Tiểu Long Nữ đều rất hoàn mỹ. Nàng có dung nhan tuyệt thế, thực lực cường đại, xuất thân cao quý, Sinh mệnh năng lượng khổng lồ. Tất cả những điều này, khiến cho Tiểu Long Nữ trở thành Nữ nhân hoàn mỹ nhất trên thế giới. Mà ta là một Nam nhân bình thường, là một Nam nhân bình thường, khi tiếp xúc với một sự vật tuyệt đẹp như vậy, sao không thể động tâm chứ? Ta thừa nhận, ta thích Tiểu Long Nữ.

Tiểu Long Nữ cười, lúc này, nụ cười của nàng rất sung sướng, nhưng nước mắt cũng trào ra khóe mắt:

- Phía sau còn có hai chữ? Mặc dù Diệp Âm Trúc thích Tiểu Long Nữ, nhưng hắn đã có Thê Tử, đã có Hài tử. Cho nên cũng không thể nào chấp nhận Tiểu Long Nữ. Ta nói đúng không.

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:

- Không, nàng nói không đúng.

- Không đúng?

Lần này đến lượt Tiểu Long Nữ kinh ngạc:

- Chàng nói ta nói không đúng? Được rồi, mặc dù ta không rõ ý của chàng là gì. Nhưng Âm Trúc chàng không được quên. Thần Long Tộc, chỉ còn lại có ta và chàng là có cùng Huyết mạch. Nếu chúng ta không thể có hậu duệ, vậy Thần Long cũng sẽ kết thúc. Chàng chẳng lẽ muốn thấy kết cục như vậy sao? Một khi ngươi đã thích ta, vậy hãy chấp nhận ta.

Diệp Âm Trúc cười khổ nói:

- Ta sẽ nhận Tiểu Long Nữ. Nàng nói đúng, Thần Long phải được kéo dài. Đáng tiếc…

Hắn vừa nói đến đây, thì giọng nói của Tô Lạp truyền ra từ Khoách âm thương bên trong Cầm Đế hào đã cắt ngang lời hắn:

- Toàn bộ Ma Đạo pháo chuẩn bị hoàn tất, chờ đợt mệnh lệnh

Diệp Âm Trúc và Tiểu Long Nữ cùng ngẩng đầu lên nhìn Cầm Đế hào trong không trung. Lúc này, Cầm Đế hào đã đi đến bên trên Thâm Uyên, tất cả các Ma Đạo pháo đã được đưa ra, năng lượng ba động ngưng tụ đã hoàn thành, đã chuẩn bị sẵn sàng phát xạ, năng lượng tập trung vào chính giữa Thâm Uyên. Trong mắt Tiểu Long Nữ hiện lên một vẻ ảo não, nhưng chỉ lóe qua là biến mất. Cho dù là Diệp Âm Trúc bên cạnh nàng cũng không thể thấy được.

Năng lượng trên Cầm Đế hào rất khủng bố. Tổng cộng ba trăm bốn mươi năm khẩu Ma Đạo pháo đồng thời chuẩn bị, sinh ra tác dụng rất lớn đối với Cầm Đế hào.

Từ khi Cầm Đế hào được kiến tạo xong, đây là lần đầu tiên cả ba trăm bốn mươi lăm khẩu Ma Đạo pháo đồng thời phát xạ. Không ai biết Thâm Uyên rốt cuộc như thế nào mới có thể phá vỡ. Nhưng một kích được Cầm Đế hào ngưng tụ toàn lực, đồng thời phát xạ về một vị trí, trong suy nghĩ của mọi người, Thâm Uyên sẽ bị hủy diệt.

Diệp Âm Trúc trầm giọng quát:

- Cầm Đế hào, toàn bộ Ma Đạo pháo phát xạ, mục tiêu là Thâm Uyên.

Thông qua thiết bị phát âm, truyền ra câu trả lời của Tô Lạp. Tất cả các nòng pháo đều sáng lên, một khắc sau, toàn bộ uy lực của Cầm Đế hào được hiện ra bên trong Thâm Uyên Hắc Yêu.

Tiểu Long Nữ than nhẹ một tiếng:

- Tất cả cuối cùng cũng đã kết thúc.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:

- Tất cả thực đã kết thúc sao? Không, theo ta thấy, còn lâu mới kết thúc.

Tiểu Long Nữ ngạc nhiên nhìn hắn.

Đột nhiên, Diệp Âm Trúc không một tiếng động nâng chân phải mình lên đạp vào mặt đất. Trong tiếng nổ ầm ầm, Chiến Tranh Tiễn Đạp của Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư trong nháy mắt bùng nổ. Tiểu Long Nữ ở gần trong gang tấc không kịp phòng bị, lập tức bị chấn động. Cho dù thực lực của nàng cường đại như vậy, nhưng bị Diệp Âm Trúc cùng cấp bậc đánh lén cũng không thể nào tránh khỏi. thân thể mềm mại bị chấn bay lên, rơi vào trạng thái mê muội.