Về đến nước đã là 2h sáng. Vì cô vẫn còn ngủ nên anh đã bế cô xuống từ máy bay tư nhân rồi từ đó về liền nhà.
Biệt thự riêng của Lục Khải Huy.
\-“ Thiếu gia ngài đã về!” Thím Hoàng là người mở cửa cho anh.
\-“ Thím cầm đồ của con và cô ấy vào nhé con lên nghỉ trước”
\-“ Để đấy thím làm cho, con lên lầu nghỉ ngơi trước đi”
…
Sáng sớm tỉnh dậy cô đã không thấy Lục Khải Huy đâu bèn xuống nhà gọi thím Hoàng.
\-“ Chào buổi sáng thiếu phu nhân!”
\-“ Con chào thím Hoàng, Khải Huy đâu ạ?”
\-“ Thiếu gia đã đi làm từ sáng rồi, thiếu gia có dặn sau khi thiếu phu nhân dậy thì hãy ăn sáng rồi đi làm.”
…
Ăn xong Hạ Tiểu Mạt đến công ty làm việc nhân viên lễ tân nhìn thấy liền bảo cô:
\-“ Cô Hạ chủ tịch có căn dặn với tôi khi nào cô đến thì đưa cô lên thẳng phòng ngài luôn mời cô theo tôi”
\-“ Được!”
Nhân viên tiếp tân đưa cô đến thang máy riêng của anh rồi cô bảo nhân viên không cần đưa lên nữa cô có thể tự mình lên được.
~Ting. Thang máy đã lên đến tầng trên cùng vừa mới bước chân ra cô đã nghe thấy tiếng của Lãnh Dao Dao.
\-“ Huy…không biết tối nay anh có thể…?”
Hạ Tiểu Mạt tức giận xông thẳng vào văn phòng của anh chẳng hiểu sao cô nghe thấy giọng nói mang phần câu dẫn của Lãnh Dao Dao liền thấy ghét. ~Bang cánh cửa bật mở làm hai con người trong phòng với tu thế hơi ái muội nhìn ra phía cửa.
\-“ Tôi tưởng là ai hóa ra lại là Lãnh Dao Dao trong giờ làm việc lại không biết liêm sỉ đi câu dẫn sếp lớn để được tiếng thơm”
Nghe tiếng của vợ yêu Lục Khải Huy vội vàng đẩy Lãnh Dao Dao làm cô ta mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.
\-“ Thư kí Hạ đến rồi! Nếu không còn chuyện gì khác thì mời cô rời khỏi nơi này” Thôi xong bị cô bắt quả tang luôn rồi không biết cô ấy có giận không.
\-“ Hạ Tiểu Mạt con tiện nhân này mày vậy mà lại leo lên được vị trí này nếu không phải vì Huy đang ở đây tôi đã lột bộ mặt thật của cô rồi.”
\-“ Cái này còn phải xem là ai có bản lĩnh hơn ai kìa. Tôi thấy cô xứng đáng là tiện nhân hơn”
\-“ Hạ Tiểu Mạt mày….” Lãnh Dao Dao cô ta định vung một cái bạt tay vào mặt cô thì bị câu nói của Lục Khải Huy làm cho khiếp sợ.
\-“ Lãnh Dao Dao đừng tưởng tôi nể cô là để cho cô có quyền làm càn với Lãnh gia của cô tôi có thể cho nhà họ Lãnh biến mất tăm hơi địa vị của Lãnh gia bây giờ cũng không giúp gì được cho tôi rồi. Hơn nữa chính tôi là người đã đích thân tuyển cô ấy vào đây làm thư kí riêng cho tôi. Cô còn gì thắc mắc ?”
\-“ Ồ hóa ra là vậy. Em cũng không còn thắc mắc vậy em xin phép” Đáng chết cô ta vậy mà lại được Huy chọn làm thư kí chỉ là một con nhân viên mới vào làm vậy mà mình lại thua nó. Hạ Tiểu Mạt cứ chờ đấy thù này ắt sẽ trả.
Sau khi Lãnh Dao Dao đi khỏi, Hạ Tiểu Mạt bắt đầu tra hỏi Lục Khải Huy.
\-“ Anh giỏi thật em mới đến mà đã léng phéng với người khác được rồi’
\-“ Vợ ơi, anh xin lỗi. Anh không biết là cô ta lại làm vậy?”
\-“ Không biết thì cũng không biết phản kháng sao, còn để cô ta ôm ấp anh nữa?” Hạ Tiểu Mạt lộ rõ vẻ mặt ghen ghét.
\-“ Anh có thể hiểu là…em đang ghen không?”
\-“ Em..em…” Hạ Tiểu Mạt bị anh nói trúng tim đen nhưng không muốn thừa nhận
\-“ Em còn chối ?” Nói rồi anh ôm cô vào lòng.
\-“ Anh hiểu rồi em không cần nói đâu nhìn khuôn mặt em anh cũng biết là nó biểu hiện gì rồi. Em có giấu cũng không giấu được.” Càng nói anh lại càng siết chặt cô hơn. Cô nhắm mắt lại đưa hai tay của mình ra ôm lấy anh.
\-“ Em ghen đấy đừng có để cho người phụ nữ nào lại gần anh lần nữa nhé” Xin lỗi anh, em thấy có lỗi khi không nói cho anh biết về tình cảm của em. Em sợ anh sẽ như người con trai đó, em không nhớ được đó là ai, cảm giác cậu
ấy để lại trong em rất nhiều nhưng bây giờ trái tim em lại loạn nhịp vì anh vì thế hãy đợi em nhé.
\-“ Được rồi thả em ra đi không lại có người vào”
\-“ Anh không muốn trừ phi em… có thể?” Lục Khải Huy vừa nói vừa chỉ vào môi mình.
\-“ Chỉ chạm thôi đó” Hạ Tiểu Mạt kiễng chân chạm nhẹ vào môi anh như lướt qua vậy rồi chạy về phía bàn làm việc.
Buổi trưa anh có việc phải đi xử lí nên cô đã xuống bộ phận kế toán gọi Cố Tĩnh Hy đi ăn cùng đồng thời cũng tặng quà cho Tiểu Hy của cô luôn.
\-“ Tiểu Hy, đây là quà mà mình mua cho cậu, mở ra xem có thích không?”
\-“ Là một chiếc đồng hồ Bentley dành cho nữ trên mặt đồng hồ còn khảm cả kim cương. Woa ông xã nhà cậu thật hào phóng”
\-“ Ahahaa…cậu thích là được”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng dưng Diệp Hân Nghiên từ đâu đi ra chặn đường của hai người.
\-“ A Hạ Tiểu Mạt tao phải giết mày. Hôm nay tao không giết mày thì tao không phải là người. Mày chết đi” Nói rồi Diệp Hân Nghiên lao tới xông thẳng vào cô. Vừa rôi cô ta bị Lục Khải Huy đe dọa nên tức quá mà phát điên liền chạy ra tìm cô để trả thù. Nhưng cũng may khi cô ta chuẩn bị nhào vào cô thì bị bảo vệ của công ty chặn lại mọi người xung quanh đang đi ăn lại được một dịp bàn tán. Cùng lúc đó Lục Khải Huy kịp thời tới nơi.
\-“ Em không sao chứ?” Lục Khải Huy ôm cô vào lòng.
\-“ Em không sao. Có chuyện gì vậy chứ?’ Hạ Tiểu Mạt vẫn chưa hiểu sao Diệp Hân Nghiên cô ta lại muốn giết cô. Chuyện cô ta hạ thuốc với cô cô còn chưa truy cứu.
\-“ Em nhớ về vụ em bị bỏ thuốc không? Anh đã cho người điều tra và phát hiện cô ta là kẻ chủ mưu. Anh gọi cô ta ra là để cho cô ta nhớ không nên đụng vào ai, chỉ là không ngờ cô ta lại tìm em để trả thù”
\-“ Anh làm điều đó thay em!”
\-“ Ừm..”
\-“ Cảm ơn anh, ‘ông xã’!” Hai từ ông xã cô phải nói nhỏ đi để tránh mọi người xung quanh nghe thấy.
…
Buổi chiều sau khi tan ca xong, anh lại trở cô về nhà trên đường đi cô hỏi anh:
\-“ Bao giờ chúng ta qua thăm ông nội anh và ba mẹ em”
\-“ Anh định để cuối tuần này chúng ta sẽ đến hai nhà luôn. Buổi sáng là nhà ba mẹ em, còn tối đến là ông nội anh.”
\-“ Còn ba anh thì sao?” Vì Lục Khải Huy không mấy khi nhắc đến ba nên cô cũng hơi ngại nhưng dù gì cũng là trưởng bối của mình cô cũng nên có phép tắc.
\-“…” Lục Khải Huy trầm tĩnh không muốn nói vì sự cố mẹ qua đời nên anh và bố cũng lạnh nhạt hơn.
\-“ A…nếu anh không muốn nói cũng không sao đâu, anh có thể chia sẻ chuyện đó với em khi nào anh sẵn sàng” Tuy không biết chuyện gì xảy ra nhưng cô tôn trọng ý kiến của anh
Anh đột nhiên ôm cô rồi nói:
\-“ Cảm ơn em đã hiểu cho anh.”
\-“…” Cô cũng đáp lại anh bằng một cái ôm ngọt ngào.