Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Chương 3:Chủ tịch ta tay giúp đỡ




Nhìn từ xa cô cảm thấy dáng vẻ của vị chủ tịch này thật cao to và hiên ngang.  Uhm..Công nhận anh ta đẹp trai thật. Làn da bánh mật tôn lên sự mạnh mẽ rắn rỏi của người đàn ông khiến các cô gái phải si mê, đôi lông mày thanh tao nhã nhặn, đôi mắt hai mí to tròn lướt qua khiến cho những cánh mày râu phải ganh tị. Anh ta đúng là rất hoàn hảo. Chợt cô nhận ra có phải là mình quá mê trai rồi không??Aizz.. Tỉnh lại đi Tiểu Mạt bản tính mê trai của mày lại bắt đầu nữa rồi.

Đang mải suy nghĩ thì Cố Tĩnh Hy chạy đến bên cạnh cô và vội vàng kéo cô ra khỏi chỗ đường đi của chủ tịch rồi huých vào khuỷa tay cô một cái và nói:

\-“ Tiểu Mạt! Tiểu Mạt! Cô có thấy vị chủ tịch của chúng ta có phải rất đẹp trai không?”

Nhìn vẻ mặt hớn hở vì thấy trai đẹp của Cố Tĩnh Hy, cô liền lắc đầu thầm nghĩ trong lòng xem ra không chỉ có cô mà còn cả Tĩnh Hy cũng rất mê trai nha !! Hihi

\-“ Tên anh ta là Lục Khải Huy con trai của cố chủ tịch tập đoàn Lục thị này, nghe đồn chỉ số thông minh hơn người làm việc gì cũng rất chu toàn đúng giờ giấc. Nhưng đáng tiếc là anh ta lại là gay!! Không thì tôi đã quyết tâm cưa đổ anh ta rồi !!
:’<”

Nghe thấy vậy, Hạ Tiểu Mạt lên tiếng;

\-“ Sao cô lại nói vậy? Tôi thấy anh ta không có biểu hiện gì là gay cả!”

\-“ Vậy là cô không biết rồi. Sáng nay đến tôi nghe mọi người nói rằng anh ta không thích gần nữ sắc! Ngay cả trợ lí của anh ta cũng là nam nữa!”

Cô nghe đến đây cũng không biết là có cảm xúc gì nữa nhìn anh ta như vậy mà không nghĩ đến là gay. Thật là trai đẹp thời nay sao lại không biết cảm thương cho cảm xúc của những người con gái khác chứ. Thấy cô ngẩn ngơ Cố Tĩnh Hy nói tiếp:

\-“ Cô cũng đừng nên đụng vào cả cô ta nữa! Nghe nói cô ta là tổng giám đôc bên bộ phận của chúng ta, là con của một nhà quyền quý quan chức trong nhà nước tên là Lãnh Dao Dao. Ai ai trong công ty này cũng không ưa cô ta đâu nhưng vì nể mặt gia đình cô ta nên mới không dám làm gì!”

Khi hai người còn đang mải nói chuyện thì anh cất giọng lạnh lùng cao ngạo của mình lên:

\-“ Chuyện gì vừa xảy ra ở đây ?”

Giọng nói của vị chủ tịch vang lên khiến ai nấy cũng phải khiếp sợ nhưng không một ai dám trả lời anh. Thấy mọi người im bặt không lên tiếng anh quát lớn:

\-“ Tôi hỏi các người sao không trả lời ?” Anh cảm thấy can thiệp vào chuyện này đúng là thừa thãi chỉ vì nhìn thấy gương mặt của cô gái có giống một người nên mới phá lệ đi vào đây. Đây là lần đầu tiên anh có lại cảm giác quen thuộc này sau 5 năm.

Càng nghe mọi người lại càng run rẩy duy chỉ có Lãnh Dao Dao cô ta đã thích nhưng lại không dám vì sợ nhưng cô ta đang diễn với khuôn mặt khóc lóc liền nói:

\-“ Huy !! Là cô ta … cô ta đẩy ngã… em !!” Vừa nói cô ta chỉ tay vào mặt cô

Mọi người đều không còn cảm thấy ngạc nhiên khi thấy cô ta làm vậy, duy chỉ có cô là ngạc nhiên rồi chạy ra nói, mọi người thấy vậy liền nhường chỗ cho cô:

\-“ Tôi không có! Là cô ta tự làm. Rõ ràng là cô ta tự làm mình ngã còn đổ hết tội lên tôi. Anh cũng không thể tin vào mỗi lời nói của cô ta được. Tôi nghĩ rằng anh nên xem lại camera trong công ty để biết rõ chân tướng của sự việc !”

\-“ Cô là cái thá gì ! Mà có quyền nói chuyện với anh ấy ? Hừ chẳng qua cũng chỉ là một nhân viêm mới mà thôi!! Thật lòng cô ta không mong Lục Khải Huy anh đến đây cô ta sợ sau này Hạ Tiểu Mạt cô sau này sẽ làm vướng chân của cô ta.

Nhìn thấy hai người phụ nữ cãi nhau làm mất hết thể diện của công ty, khiến cho đôi lông mày đẹp của anh càng thêm nhíu vào lại hơn. Mọi người xung quanh ai cũng nơm nớp lo sợ sát khí bao vây quanh anh. Không gian trong phòng càng thêm trầm lặng. Cuối cùng không thể nhịn nổi nữa anh nói:

\-” Hai cô câm miệng lại ngay cho tôi!! Còn cả mọi người nữa hôm nay những chuyện xảy ra ở đây không được truyền ra ngoài nếu không hậu quả sẽ rõ ! Anh nhìn mọi người bằng đôi mắt phẫn nộ đủ để thấy rõ được rằng anh đang rất mất kiên nhẫn đối với loại chuyện này.

\-” Hai cô theo tôi lên văn phòng của tôi!!”

Cả cô và Lãnh Dao Dao đều đồng thanh đáp:

\-” Vâng !! Thưa chủ tịch!”

Nói rồi anh không thèm để ý đến mọi người trực tiếp lên văn phòng của mình, rồi âm thầm cho người điều tra vụ việc sáng nay. Khi đã biết được sự thật anh cho gọi hai người văn phòng, rồi đưa cho Lãnh Dao Dao xem lại đoạn video:

\-” Cô còn gì để nói nữa không?”

\-” Huy… Em không có ý đó vì cô ta là người mới nên em chỉ dạy cho cô ta một bài học thôi”

\-” Chỉ là một người mới cô còn nhất thiết phải làm vậy ? Còn không mau xin lỗi!”

\-” Em…. Hừ thôi dược rồi chỉ là một chút sơ ý thôi. Xin lỗi cô!” Cô ta vừa nói vừa nhìn vào cô trên khuôn mặt hiện ra biểu cảm chán ghét.

Nói rồi cô ta hậm hực rồi khỏi phòng của anh\. Cô ta thầm nghĩ \*nhất định sẽ không tha cho cô chẳng qua cô cũng chỉ là may măn thôi\.\*

Trong phòng lúc này chỉ còn lại anh và cô, không khí rất ngượng ngùng. Bỗng nhiên cô lên tiếng làm xua tan đi bầu không khí này:

\-”
Uhm...Cái đó chủ tịch. Tôi có thể về phòng làm việc được chưa ạ! Dù gì cũng cảm ơn anh !”

\-” Được ! Cô về đi “ Được sự cho phép của anh cô cúi đầu rồi chạy về phòng làm việc của mình.

Sau khi người con gái đi khỏi, anh cho gọi thư kí của mình:

\-” Thư kí Hàn ! Điều tra cho tôi cô gái vừa mới đi khỏi! Tôi muốn chiều nay có kết quả” Không hiểu sao anh lại cảm thấy khi nhìn thấy cô xuất hiện. Anh có cảm giác như là đã mất đi một thế gì đó mà không thể với tới, nghĩ đến nó anh lại cảm thấy lồng ngực mình có chút đau nhói.

Hàn Đình nghe xong đáp lại:

\-” Vâng thưa chủ tịch!!” Anh ta đã quá hiểu rõ con người của chủ tịch chỉ cần là nhìn cách mà chủ tịch của anh đưa mắt theo dõi cô gái ấy là anh hiểu rằng chủ tịch của anh đang để ý đến người đó.