Cảm Giác Khi Hai Ta Gặp Nhau

Chương 39:Quyết định táo bạo




-Ông nội, con xin người hãy hiểu cho con. Con biết anh ấy rất thương ba của mình nhưng anh ấy lại chẳng bao giờ thể hiện ra còn ông nội nữa thật lòng ông cũng mong người con trai của trở về đúng không? Con xin ông hãy để con đi thuyết phục bố anh ấy đi ạ. [Từ sáng sớm Hạ Tiểu Mạt đã đi qua nhà ông nội để xin ông về việc này.]

\-Ông hiểu cho con thì ai hiểu cho ông đây? Đúng là ông muốn gặp lại thằng con bất hiếu đấy nhưng để thằng tiểu tử kia biết nó sẽ không tha thứ đâu.

\-Con biết chứ ông nội nhưng con chỉ xin ông là đừng để anh ấy biết. Nếu anh ấy có nổi giận thì hãy để con chịu cho.

\-Thôi được rồi ông hứa với con. [Ông nội Lục cũng đành hết cách với cháu dâu ông.]

\-Yeah! Con cảm ơn ông.



\-Xin hỏi đây có phải là nhà của ông Lục Khải Nam không ạ? [Hạ Tiểu Mạt theo hướng dẫn của ông nội đã đi đến đây vì căn nhà còn nằm sâu trong ngõ nên cô đã rất khó khăn mới hỏi được chỗ này. Đang loay hoay không biết có người ở trong nhà không thì may mắn cô gặp được người đi ra từ căn nhà ấy, là cô giúp việc trong gia đình.]

\-A…vâng đúng rồi. Xin hỏi cô là…?

\-Em là con dâu của ông ấy xin chị hãy cho em gặp ông ấy đi ạ!!

\-Con dâu sao trước giờ tôi chưa từng thấy qua? [Người giúp việc này tuy đã làm ở đây lâu năm nhưng cũng không hề biết ông chủ của họ còn có một người con trai nữa tên Lục Khải Huy.]

\-A…chắc cô không biết cháu. Bác có biết đến Lục Khải Huy không ạ?

\-Tôi biết cậu ấy chứ, ông chủ nhà tôi cũng hay xem tin tức về cậu ấy.

\-Anh ấy là con trai của ông chủ cô đấy ạ, còn cháu là vợ của anh ấy.

\-Là vậy, hôm nay cô đến đây là để gặp ông chủ?

\-Vâng xin dì hãy cho con vào.

Thấy Hạ Tiểu Mạt thật lòng là muốn gặp ông chủ của mình nên dì giúp việc đã cho cô vào.

\-Cô hãy ngồi ở đây để tôi gọi ông chủ.

\-Dạ con cảm ơn.

Khoảng một lúc sau thì người giúp việc đi xuống theo sau đó là người đàn ông trung niên. Không ai khác là bố của Lục Khải Huy. Ban đầu ông cũng rất ngạc nhiê khi người giúp việc lên gọi ông là có cô bé nhận là con dâu của ông ấy đến đây. Ông cảm thấy kì lạ bèn đi xuống, xuống đến đây rồi thì mới biết là cô bé gặp hôm trước trên núi.

\-Con chào bác. [Hạ Tiểu Mạt thấy ông xuống bèn đứng dậy chào hỏi lễ phép.]

\-Ngồi đi con, dì hãy lấy cho tôi cốc nước vào đây. [Lục Khải Nam vẫy vẫy tay ra hiệu với người giúp việc.]

Được sự cho phép của ông, Hạ Tiểu Mạt ngồi xuống chiếc ghế sofa rồi cùng ông trò chuyện.

\-Con chắc hẳn là vợ của Khải Huy?

\-Dạ vâng.

\-Nhìn con rất xinh xắn và đáng yêu, thằng bé này cũng rất có mắt nhìn.

\-…Dạ con cảm ơn.

\-Hai tụi con sống có tốt không? [Cũng đã lâu rồi ông mới lại hỏi han về con trai của mình.]

\-Tụi con sống rất tốt ạ. Anh ấy đối xử cũng rất tốt. Nhưng hôm nay con đến đây không chỉ đơn thuần thăm bác mà là con muốn bác thực hiện một việc này với con…



Vì để cơ hội cho anh và bố được gặp nhau cô đã rất kì công lên kế hoạch thậm chí những lúc nhận được cuộc gọi của anh đành phải nói dối rằng mình đang chơi với bạn. Cô đã tỉ mỉ làm một bữa ăn thịnh soạn cho họ để đảm bảo rằng họ sẽ có cơ hội để bày tỏ những nỗi lòng với nhau.

Hôm nay cô cũng đã là rất mất công mới mời được bố chồng, năn nỉ ông thì ông mới chịu đồng ý. Cho nên cô càng quyết tâm để hai cha con họ gặp mặt nhau sau bao nhiêu năm dài đằng đẵng của sự thù hận. Dù cô biết rằng có chút vội vàng nhưng tất cả cũng là vì tốt cho Lục Khải Huy.

Vì cuộc gọi của cô bắt anh về sớm nên đúng 7h tối anh đã có mặt ở nhà. Về đến nhà anh rất ngạc nhiên khi trên bàn ăn có rất nhiều món ngon đều là những món anh thích cả.

\-Bà xã em làm nhiều món ngon vậy là có chuyện đặc biệt đúng không?

\-Đó là bí mật anh lên thay đồ đi rồi xuống. Hôm nay là ngày rất đặc biệt cho anh.

\-Vậy ư? Anh cũng muốn xem nó đặc biệt đến mức nào?

Anh nhanh chóng thay quần áo rồi xuống dưới ngồi vào bàn ăn đã được dọn đồ lên nhưng vẫn chưa thấy cô đâu.

\-Bà xã em còn làm gì vậy sao không vào đi?

\-Anh chờ chút em tới đây.

\*Kính coong\* tiếng chuông cửa vang lên\. Người hầu trong nhà định mở cửa thì cô đứng lên ngăn lại\.

 
\-Để tôi , chị cứ vào bếp chuẩn bị đi….Anh à đợi em nhé em có món quà cho anh đây.

\-Ừm…

Thật may vì lúc này bố của Lục Khải Huy cũng đã tới, Hạ Tiểu Mạt háo hức muốn được nhìn thấy khuôn mặt của Lục khải Huy khi nhìn thấy bố của mình ở ngay tại trong chính căn nhà của mình.

\-Đây rồi chúng ta ngồi thôi. [Cuối cùng thì cô cũng đưa được, cũng đã để cho hai bố con gặp nhau cô cứ nghĩ rằng anh sẽ vui nhưng sau khi nhìn thấy ông mặt lại biến sắc.]