Lục Khải Huy lo sợ cô sau khi vào phòng tắm sẽ xảy ra chuyện nên anh đã nhân lúc cô đang ở trong phòng tắm liền thoát sạch quần áo trên người chỉ quấn một chiếc khăn rồi nhanh chóng đi vào trong.
Hạ Tiểu Mạt lúc này đang ngâm mình trong bồn tắm một cách thoải mái nhất. Bây giờ cô muốn để cho tâm tình của mình thật là thư giãn cô không muốn đến chuyện vừa rồi. Cô không thể tin rằng trưởng phòng Phương chính là người đã giúp đỡ cô những ngày đầu ấy vậy mà trưởng phòng Phương lại là người của Lãnh Dao Dao.
\*Cạch\* tiếng cửa phòng mở ra là Lục Khải Huy\.
\-Biến thái, anh vào đây làm gì? [Hạ Tiểu Mạt vội vàng che đi thân thể của mình nhưng dù gì cũng là đang ở trong căn phòng có ánh sáng nên cô cũng thấy ngại.]
\-Anh chỉ là thấy vợ mình đang mệt mỏi nên vào đây là muốn giúp em tắm hơn nữa anh cũng chưa được tắm mà. Em không cần phải che đâu, chúng ta đã ân ái bao nhiêu lần rồi em còn ngại gì nữa.
\-Anh…anh thì hiểu gì chứ? Mặc dù em mệt nhưng em có thể tự tắm được.
\-Ngoan nào,anh đảm bảo sẽ chỉ tắm cho em thôi chứ không có làm gì cả. Việc của em là cứ ngồi im hưởng thụ là được.
\-Vậy…vậy thì chỉ tắm thôi đấy. [Thấy Lục Khải Huy là có ý muốn giúp mình hơn nữa cô cũng đang mệt thôi thì để Lục Khải Huy tắm cho cô vậy.]
Được sự cho phép của cô bàn tay của anh bắt đầu giúp cô tắm. Mỗi lần giúp cô kì cọ là một lần nhìn thấy thân thể trắng nõn thoát ẩn thoát hiện dưới lớp bọt xà phòng kia. Nhìn đôi chân trắng và dài kìa còn cả cặp ngực nữa thật là muốn cắn một cái.
Lục Khải Huy lúc này sức giới hạn chịu đựng đã trở về con số không, anh đứng dậy dứt khoát cởi quần áo ra rồi vào trong bồn tắm. Hạ Tiểu Mạt đang ung dung ngồi hưởng thụ sự chăm sóc của anh thì cảm nhận được có người bước vào trong bồn tắm. Mở mắt ra thì đó là Lục Khải Huy.
\-Á anh đã bảo là chỉ tắm cho em thôi mà sao lại vào đây chứ? [Hạ Tiểu Mạt vội vàng lấy hai tay của mình che đi bầu ngực của cô.]
\-Thì anh vào đây là để ‘tắm’ cho em tiện hơn thôi. Bảo bối ngoan nào để anh làm em cứ nhắm mắt vào và hưởng thụ thôi.
Lục Khải Huy vươn tay ra kéo lấy đôi bàn tay thon mịn của cô rồi chớp cái ôm cô vào lòng. Anh sợ rằng khi nhìn thấy thân thể này bản thân anh lại không kiềm chế được.
\-Tiểu Mạt…
\-Ưm…
\-Em có biết em tiểu yêu tinh không? Khiến cho anh phải mê mệt không muốn rời xa em. Anh yêu em, Mạt Mạt, anh rất yêu em.
\-Ưm…em cũng vậy, em cũng yêu anh. [Cô đã không còn biết đây là lần thứ mấy cô trực tiếp thổ lộ với anh rồi. Chỉ biết rằng cô đã yêu con người này mất rồi. Cô nguyện sống vì anh, sẽ vì anh mà yêu hết lòng này.]
Lục Khải Huy bắt đầu đặt lên môi cô một nụ hôn từ từ dịu dàng chạm môi rồi biến thành triền miên, còn Hạ Tiểu Mạt cũng rất phối hợp với anh. Hai cánh tay của cô choàng qua cổ của anh, tiếp nhận anh cùng môi lưỡi dây dưa. Anh làm điểm tựa để cho cô có chỗ ngồi thoải mái nhất trong bồn tắm. Rồi lại dây dưa…
Hai tay anh ôm chặt cô khiến cho hai bầu ngực của cô cọ xát vào khuôn ngực rắn chắc của anh. Máu nóng trong anh bắt đầu dồn lên nơi nào đó của anh đã bắt đầu ngóc đầu dậy. Hạ Tiểu Mạt đang ngồi trên người anh cảm nhận
được sự biến đổi của anh nên đành luyến tiếc thoát khỏi nụ hôn của anh mà trách mắng.
\-Không phải anh bảo là chỉ tắm cho em thôi mà. Bây giờ anh xem chỗ đó tại sao nó lại như thế? [Cô chỉ thẳng chỗ đó của anh.]
\-Bà xã cái này chỉ là sinh lí của đàn ông, huống hồ đây chỉ là phản ứng của người đàn ông với người mình yêu.
Nghe anh nói mà cứ như kiểu là gián tiếp tỏ tình vậy, tâm tình của Hạ Tiểu Mạt cũng từ đấy mà tốt lên. Bỏ qua chuyện mệt mỏi mà chỉ muốn quấn lấy anh suốt một đêm nay để quên hết những muộn phiền ngoài kia.
\-Lục Khải Huy, hôm nay em muốn hay chúng ta hãy ở cùng nhau, chỉ có hai chúng ta thôi. Được không?
\-Ừm…bà xã muốn thì anh chiều hết.
Dứt lời anh lấy tay mình ấn đầu cô gần vào mặt anh, thuận thế anh lại dùng môi mình mút lấy đôi môi của cô. Những rào cản trong căn phòng này không còn quan trọng nữa bởi vì trong mắt họ chỉ có hình bóng của nhau thôi.