Rời khỏi Lục thị, Lục Khải Huy dẫn Hạ Tiểu Mạt đến cục dân chính.
\-“ Này ý anh là chúng ta vào đây kết hôn ?” Hạ Tiểu Mạt vẫn còn ngơ ngác hỏi.
\-“ Đương nhiên là vậy rồi! Em nghĩ chúng ta sẽ kết hôn ở đâu? Hay là em đang muốn trốn tránh tôi không muốn kết hôn”
\-“ Tôi không có ý đó !”
\-“ Vậy thì em còn có ý gì !”
\-“Không..nhưng mà….” Hạ Tiểu Mạt trả lời đầy do dự thật lòng chuyện kết hôn là cả đời người. Bây giờ cô lại đi kết hôn với kẻ xa lạ mới gặp vài ngày hơn nữa lại còn là sếp của cô nữa. Cô nghĩ có lẽ cô đã sống sai khi đến ở thời đại này.
\-“ Không cần suy nghĩ nhiều vào thôi!” Lục Khải Huy nắm lấy tay Hạ Tiểu Mạt rồi kéo vào trong với ánh mắt tràn đầy hi vọng. Trong giây phút này có lẽ Hạ Tiểu Mạt đã bị ánh mắt của Lục Khải Huy thu hút nên để cho anh kéo đi mà không do dự gì.
…
Nhìn sổ kết hôn mà cô thở dài\. \*Vậy là mình kết hôn thật rồi sao\*\. Mải nghĩ thì Lục Khải Huy đã lấy xe đón cô từ lúc nào:
\-“ Lên xe đi! Đứng đó ngẩn ngơ làm gì?”
\-“ Ah… Tôi lên đây!” Hạ Tiểu Mạt cuống cuồng chạy về phía xe của anh.
…
Trước cửa nhà Hạ gia, lúc này anh đang ngồi với cô bàn bạc về chuyện phải nói với bố mẹ cô việc cô đã kết hôn.
\-“ Em cứ nói rằng chúng ta quen biết nhau từ hồi trung học bây giờ lại gặp lại nhau vừa gặp lại đã yêu nên quyết định muốn sống chung với nhau. Còn về cái này tạm thời chúng ta chưa nói vội!” Nói rồi anh cất hai quyển sổ kết hôn đi.
\-“ Liệu như vậy có được ? Tôi cảm thấy hơi lộ liễu quá…!!”
\-“ Không có gì là lộ liễu! Nếu em thấy khó trong giải thích thì anh có thế nói cho em!!”
\-“ Được!”
\-“ Vào thôi!”
…
\-“ Ba mẹ! Con về rồi !”
\-“ Tiểu Mạt về rồi à con ! Vào rửa tay đi còn ra ăn cơm! Ơ cậu này là ….?” Hạ phu nhân vừa bê thức ăn ra vừa nhìn thấy một chàng trai đi cạnh con gái mình. Nghe tiếng Hạ phu nhân thì Hạ lão gia và nhị thiếu gia Hạ Duy Khiêm ngó ra. Bỗng Hạ Duy Khiêm lên tiếng:
\-“ Phải đó chị anh ấy là ai vậy?”
\-“ A anh ấy là…anh ấy là …!!” Hạ Tiểu Mạt lúng túng trả lời.
\-“ Con chào hai bác! Chào em ! Anh là Lục Khải Huy chủ tịch tập đoàn Lục thị. Hôm nay con đến đây với tư cách là bạn trai của Mạt Mạt nhà mình ạ!” Thấy cô có vẻ lúng túng anh đành nắm lấy tay cô và thay cô trả lời.
Hạ lão gia nghe danh tập đoàn Lục thị khá lâu rồi nay thật không ngờ cái ngời đứng đầu ấy lại có mặt trong nhà mình hơn nữa lại còn là bạn trai của con gái mình, trong lòng ông cũng vui mừng vì con gái tìm được ý trung nhân của đời mình. Hạ lão gia đi tới Lục Khải Huy rồi mời anh vào bàn ăn:
\-“ Là chủ tịch tập đoàn Lục thị nghe danh cậu đã lâu nhưng tôi không ngờ cậu còn trẻ như vậy. Nào ngồi vào đây hôm nay nhà tôi sẽ đãi ngộ cậu thật hoành tráng. Thím Lưu bảo với đầu bếp l hãy chuẩn bị thêm vài món ngon lên đây!”
Ông căn dặn người làm rồi ngồi xuống bên cạnh Lục Khải Huy. Thấy thế cô vội vàng chạy tới ngồi xuống cạnh Lục Khải Huy còn mẹ và em cô thì ngồi bên cạnh ông.
\-“ Ba à không cần khoa trương vậy đâu ! Anh ấy cũng là con người thỉnh thoảng nên để ăn hương vị của mẹ nấu chứ !”
\-“ Phải đó bác vẫn là Mạt Mạt nghĩ cho con! Dù sao lâu lâu con cũng nên ăn cơm nhà !” Lục Khải Huy tiếp lời Hạ Tiểu Mạt.
\-“ Được được! Nghe theo hai đứa!” Hạ lão gia trả lời.
…
\-“ Tiểu Mạt, con và cậu Lục đây quen nhau được bao lâu rồi? Sao trước giờ mẹ không nghe thấy con nói gì ?” Hạ phu nhân lo lắng hỏi.
\-“ A... Bác gái để con trả lời thay cô ấy ạ!” Lục Khải Huy thay cô trả lời.
\-“ Con và Mạt Mạt là bạn trung học, tụi con cũng từng là có tình cảm với nhau từ lúc đấy nhưng vì con có chuyện của gia đình nên con đã ra ngoài nước ngoài du học. Từ đấy thì con và Mạt Mạt mất liên lạc nên bây giờ mới được gặp lại thì tụi con quyết định là tiến tới luôn ạ !” Anh vừa kể vừa nhìn cô hi vọng cô nhớ ra gì đó nhưng nhìn biểu hiện trên mặt cô thì không có gì thay đổi anh lại cảm thấy thất vọng
.
\-“ Mọi chuyện là vậy sao ? Sao trươc giờ tôi chưa từng nghe con gái tôi nói gì về cậu ?” Hạ lão gia nói.
\-“Ba à! Sỡ dĩ con không nhắc đến là vì lúc đó bọn con vẫn còn đang trong quá trình tìm hiểu ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì thì nói ra với ba mẹ sẽ khiến cho ba mẹ thất vọng!”
\-“ Vậy hai đứa có dự tính gì cho tương lai chưa?”
\-“ Dạ tụi con muốn kết hôn sớm cành nhanh càng tốt ạ!” Lục Khải Huy trả lời dứt khoát không do dự.
\-“ Chuyện này…!!!” Hạ lão gia nghe Lục Khải Huy nói muốn kết hôn sớm thì ông cũng vui nhưng là con gái mình thì thế nào. Con bé lấy chồng có phải chịu khổ gì không.
\-“ Bác yên tâm ạ! Gia đình con là gia đình có giáo dục đương nhiên sẽ không phải chịu khổ gì hơn nữa gia đình con lại rất vui khi con cưới được Mạt Mạt đấy ạ. Mạt Mạt vừa xinh đẹp lại còn dịu dàng nữa con rất muốn được cưới cô ấy về ngay!” Dường như anh đọc được những suy nghĩ trong lòng Hạ lão gia nên đã đưa ra câu trả lời yên tâm nhất để họ không thấy lo lắng.
\-“ Được chuyện kết hôn tôi không tính toán nữa. Hai đứa đã muốn về chung một nhà vậy rồi thì cũng nên bồi dưỡng tình cảm từ bây giờ. Hai đứa hãy ra ngoài trò chuyện một lúc đi để bố mẹ ở đây nói chuyện chút !” Hạ lão gia vừa nhâm nhi ly trà vừa nói.
\-“ Vâng !” Cả anh và cô đồng thanh đáp
…
Tại khu vườn của Hạ gia, có bóng của hai con người một nam một nữ hòa quyện với nhau dưới ánh trăng tạo không khí thật lãng mạn. Không khí lúc này dường như có chút ngượng ngùng vì hai con người này. Không một ai nói chuyện với ai vì lúc này cô chỉ mải ngắm nhìn những bông hoa trong khu vườn của nhà còn anh thì say sưa ngắm nhìn cô. Bỗng một cơn gió thổi qua làm tóc cô bay, anh chạy đến và lấy tay của mình vén tóc cho cô còn mình thì chắn không cho gió làm rối tóc cô. Khoảng cách của hai người lúc này thật gần, cô có thể cảm nhận được nhịp tim của anh đập. ‘Thịch thịch’ cô nghĩ sao lại đập nhanh vậy chứ rồi bỗng chốc mặt cô đỏ lên đang định ngẩng đầu thì vừa đúng lúc anh cúi đầu xuống thấy mặt cô đỏ. Nghĩ rằng chắc là cô bị bệnh rồi anh lo lắng hỏi :
\-“ Làm sao vậy? Có phải sốt không?” Anh vừa hỏi vừa đưa tay sờ lên trán cô. Quái lạ cô bé này có sốt gì đâu sao mặt lại đỏ vậy hay là cô bé này đang ngại. Anh nhếch môi cười nói với cô:
\-“ Em không sốt mà em đang ngại đúng không ?” Anh càng nói càng đưa mặt mình đến gần một cô hơn.
\-“ Tôi…tôi…..!!”
Khi môi anh và môi cô chỉ còn cách khoảng vài cm thì Hạ phu nhân lên tiếng:
\-“ Tiểu Mạt con và cậu Lục vào đây đi sắp muộn rồi, trời còn lạnh nữa!”
Cô vội vàng đẩy anh ra rồi nói với mẹ:
\-“ Vâng tụi con vào đây ạ !”
\-“ Sao em đẩy anh ra chứ ?” Lục Khải Huy giả vờ giận dỗi nói cô.
\-“ Tại sao tôi không được đẩy anh chúng ta chỉ là quan hệ hợp đồng thôi, anh nên nhớ!”
\-“ Được rồi anh nhớ mà. Em vào nhà đi trời lạnh rồi mai còn đi làm nữa! Anh về đây!” Anh vừa nói vừa xoa đầu cô.
\-“ Vậy anh về nhé!” Cô vừa nói vừa bỏ tay anh ra rồi chạy vào nhà.