Cánh Cửa Trùng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 19: Thoát hiểm




"Lên!" Cố Ninh kêu lên một tiếng với anh Ba!

Anh Ba vẫn luôn chuẩn bị sẵn sàng, lúc này không có chút do dự nào, lập tức xoay người đi ra ngoài, bám lấy cửa xe bên trái bò lên trên! Cố Ninh thậm chí không kịp nhìn xác sống ở địa phương xa hơn chen chúc lại đây, súng trong tay nhắm ngay con xác sống đang lao tới chộp hai chân anh Ba!

Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng!

Tiếng súng vang lên liên tiếp, cùng với tiếng xác sống gào rống! Từng con xác sống ngã xuống.

Động tác của anh Ba rất nhanh, hơn nữa thân thủ cũng cực kỳ lợi hại, không bao lâu đã bò tới trên nóc xe, sau đó hô vọng xuống phía dưới: "Trần Siêu, La Long mau lên!"

"La, La Long, anh lên trước đi!" Trần Siêu lại đột nhiên xoay người vòng tới phía sau La Long, muốn đẩy La Long đi lên phía trước.

"Mẹ kiếp!" La Long mắng một tiếng, nhưng cũng không chậm trễ thời gian, trực tiếp đeo súng đến phía sau, xoay người đi ra ngoài, thân thủ của hắn cũng khá tốt, hơn nữa có anh Ba ở bên trên tiếp ứng, lập tức liền lên đến nóc xe.

Trần Siêu theo bản năng lại nhìn về phía Cố Ninh.

Cố Ninh không nhìn anh ta, súng trong tay không ngừng tiến hành xạ kích với xác sống có ý đồ tiếp cận xe, lạnh lùng nói: "Nếu còn không đi lên tôi sẽ ném anh xuống."

Trần Siêu nhìn thoáng qua xác sống ở bên ngoài rậm rạp vây lại đây, trái tim tức khắc sinh ra ý lạnh, đang muốn bước ra, lại đột nhiên có một con xác sống đột phá được súng của Cố Ninh bổ nhào vào trước cửa xe, một đôi tay hôi màu xanh lơ quờ quạng loạn xạ ở trong xe! Trần Siêu sợ tới mức lui về sau, cả người ngã trên mặt đất!

Cố Ninh vội vàng nhắm bắn ngay con xác sống kia, con xác sống nổ tung đầu, ngã xuống mặt đất.

Trần Siêu bị đạo trưởng Giả xách lên đẩy tới gần cửa, đồng thời quát: "Cậu còn không đi lên tôi sẽ đẩy cậu xuống cho xác sống ăn!"

Trần Siêu sợ tới mức hồn vía lên mây, hô lớn: "Tôi lên! Tôi lên!"

Sau đó mới nơm nớp lo sợ bám lấy cửa sắt thò ra bên ngoài thăm dò.

So với anh Ba và La Long, thân thủ của anh ta hiển nhiên kém hơn nhiều, bắt mãi cũng không bắt được chỗ nào để leo lên.

La Long ở trên nóc xe quát: "Mẹ kiếp! Cậu bám vào chỗ nhô lên kia đi!"

Cố Ninh cũng sốt ruột, đạn dược của bọn họ hữu hạn, không thể lãng phí thời gian, mỗi một giây kéo dài đều sẽ làm cho hệ số nguy hiểm của bọn họ gia tăng thêm một phân.

Trần Siêu sợ hãi đến mức hai mắt của mình đều không thấy rõ, làm thế nào cũng không bắt được nơi nhô lên kia, thời gian một phút một giây trôi qua, đột nhiên!

"Pằng!" Một tiếng súng vang lên.

Trần Siêu đột nhiên từ cửa xe ngã xuống, ngã ở dưới xe, trên đầu xuất hiện một lỗ máu.

Ngón tay bóp cò súng của Cố Ninh vì việc này mà khựng lại, kinh hãi nhìn thi thể Trần Siêu, đôi mắt anh ta mở lớn, trong ánh mắt còn tàn lưu không dám tin tưởng, sau đó trong giây lát đã bị đám xác sống chen chúc đi lên bao phủ.

Cố Ninh bỗng cảm thấy khắp cả người phát lạnh, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy có người sống ở trước mặt cô bị giết chết. Không giống với bị xác sống cắn chết, cách chết này thậm chí càng làm cho cho Cố Ninh cảm thấy một hơi lạnh tràn lan trong lòng.

Nhưng lúc này cô không rảnh có nhiều cảm khái, trước tiên thu hồi súng đeo ra sau lưng, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Lập tức có người bổ thượng vị trí của cô, nhắm ngay xác sống bên ngoài nổ súng, yểm hộ cho cô.

Cố Ninh liếc mắt một cái liền thấy vị trí nhô lên mà Trần Siêu tìm mãi cũng chưa tìm được, cô duỗi tay bắt lấy, sau đó ra sức leo lên trên.

Vô số xác sống phát ra tiếng gào rống hưng phấn đói khát bên tai cô, mặc dù là cô cũng không nhịn được cảm thấy từng đợt run rẩy, có thể tưởng tượng, nếu cô ngã xuống, kết quả sẽ giống như Trần Siêu, nháy mắt bị đàn xác sống bao phủ xé thành mảnh nhỏ ăn luôn. Nhưng loại run rẩy này lại làm cô càng thêm dùng sức bắt được vị trí nhô lên kia, cô thậm chí không cảm nhận được đau đớn của miệng vết thương trên tay phải, sau đó cô bắt được bàn tay La Long duỗi đến, ngay khi La Long bắt được cô, một bàn tay lạnh lẽo sền sệt tóm được mắt cá chân của cô! Sau đó giữ chặt mắt cá chân cô, mạnh mẽ kéo xuống!

Cả người Cố Ninh đều bị lực mạnh mẽ kia kéo xuống! Cố Ninh cúi đầu nhìn, tức khắc ra một thân mồ hôi lạnh, chỉ thấy một con xác sống nam đang gắt gao túm chặt mắt cá chân của cô, há cái miệng rộng hư thối, hưng phấn lôi kéo chân cô xuống! Nó vừa lúc ở phía dưới Cố Ninh, là góc chết họng súng anh Ba, nếu nổ súng, không thể bảo đảm sẽ không bắn trúng chân Cố Ninh.

"Nắm chặt tôi!" Cố Ninh hô một tiếng với La Long, sau đó một cái chân khác bay lên không, mạnh mẽ đạp xuống mặt con xác sống!

Đầu con xác sống bị Cố Ninh đá cho ngửa ra sau toàn bộ, nhưng nó căn bản thờ ơ, vẫn túm chặt lấy chân Cố Ninh, đồng thời còn hé miệng nghĩ đến cắn chân cô. Cố Ninh ra một thân mồ hôi lạnh, một là lo lắng mình thật sự sẽ bị con xác sống này kéo vào đàn xác sống xé thành mảnh nhỏ, hai là lo lắng La Long sẽ buông tay, hoặc là anh Ba ở bên trên cho cô một súng.

Nghĩ đến chỗ này, lực trên chân Cố Ninh lại lần nữa tăng lớn, La Long cũng bị cô kéo ra ngoài nóc xe vài phần.

Cái tay kia vẫn gắt gao nắm ở trên cổ chân cô, giống như là dính chặt.

Ngay khi Cố Ninh nóng lòng như lửa đốt, lực kéo trên chân chợt buông lỏng! Cả người Cố Ninh được La Long kéo lên trên, Cố Ninh theo bản năng cúi đầu, thấy Trình Minh đang dò ra nửa thân mình, trong tay còn cầm một cây đao, chính là cây đao chém đứt cánh tay của con xác sống!

Cố Ninh vừa thoát vây, tức khắc được La Long kéo vài cái lên đến nóc xe, nhìn xác sống ở phía dưới đang giương nanh múa vuốt, chỉ cảm thấy nghĩ lại mà sợ.

Cô ngồi ở trên nóc xe vài giây mới hồi phục lại tinh thần, sau đó lập tức lấy súng xuống, cảm kích gật đầu một cái với La Long, sau đó liền vác súng lên, nhắm ngay đầu con xác sống cách cửa xe gần nhất.

Ngoại trừ phát súng thứ nhất mất đi chính xác, số viên đạn còn lại đều chuẩn xác không có lầm bắn trúng đầu xác sống, đám xác sống đứng phía trước như là hạt thóc bị thu hoạch, từng hàng ngã xuống, biểu hiện như vậy không khỏi làm La Long ở bên cạnh phải ghé mắt.

Anh Ba cũng hơi rùng mình, nếu hiện tại người ghìm súng là một quân nhân cầm súng 5 năm trở lên, hắn còn có thể bình tĩnh, nhưng Cố Ninh chỉ là một cô gái ở mười phút trước còn chưa có cầm qua súng!

Nhìn bộ dáng Cố Ninh cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, như thế nào cũng không có khả năng là người hàng năm sờ vào súng, hơn nữa tư thế cô ghìm súng còn hoàn toàn giống hắn như đúc.

Dù không nói chuyện, nhưng sự bình tĩnh trấn định của cô cũng đã làm người cảm thấy giật mình, ngay cả hắn, nếu phải trải qua chuyện vừa rồi cũng không dám khẳng định chính mình có thể ở trong khoảng thời gian nhanh như vậy khôi phục lại. Trong lòng anh Ba liền cảm thấy Cố Ninh thần bí khó lường.

Nhưng lúc này cũng không thể suy nghĩ mấy thứ này, hết thảy phải đợi sau khi an toàn lại chậm rãi suy nghĩ.

Ba người đồng thời nổ súng, chỉ nghe được tiếng súng vang lên không ngừng, ở trong đàn xác sống quét dọn ra một con đường!

Anh Ba nhìn chuẩn thời cơ, hét lớn một tiếng: "Trương Dương!"

Trương Dương hít sâu một hơi, sau đó không có chút nào do dự từ trên xe nhảy xuống, Trình Minh theo sát sau đó, trong tay gắt gao nắm đao, tùy thời chuẩn bị ứng đối xác sống đột phá được súng vọt tới phụ cận. Nhưng Cố Ninh cũng không có cho hắn cơ hội dùng đao, bởi vì Cố Ninh bắn chính xác, nên kế hoạch của anh Ba là hắn và La Long phụ trách giải quyết xác sống xông tới, Cố Ninh phụ trách xác sống đột phá được làn súng xông tới. Thỉnh thoảng có xác sống thoát được làn súng, chưa kịp vọt tới trước mặt Trương Dương và Trình Minh, đã bị Cố Ninh xử lý.

Nhưng tiếng súng hấp dẫn càng ngày càng nhiều xác sống, anh Ba và La Long ứng phó càng ngày càng cố hết sức, không ngừng có xác sống vọt vào phạm vi nguy hiểm, ngay cả anh Ba cũng vì Cố Ninh mà ra mồ hôi lạnh, Cố Ninh lại cực kỳ trầm tĩnh, tuy căng thẳng, nhưng không hoảng loạn. Không ngừng thay đổi vị trí đầu súng, mỗi một phát đều tận lực nhắm ngay đầu xác sống, nhưng theo số lượng xác sống tiến vào khu vực nguy hiểm càng ngày càng nhiều, Cố Ninh cũng có chút ốc không mang nổi mình ốc, đạn bắn ra tự nhiên liền không còn chuẩn như trước, có khi một phát đạn bắn vào đầu vai, xác sống chỉ là thân thể lung lay một chút liền tiếp tục lao lên phía trước, Cố Ninh không thể không bổ khuyết thêm một phát đạn. Mà càng ngày càng nhiều xác sống tràn đến cũng làm trán của cô thấm ra mồ hôi lạnh.

Vốn dĩ kế hoạch của cô là bốn người tiến hành yểm hộ bằng súng, hiện tại thiếu một người, áp lực gánh vác đến trên người bọn họ lại nhiều hơn.

Từ đuôi xe đến đầu xe chỉ một đoạn đường ngắn, tuy rằng không đến 10 mét, chạy lên có lẽ không đến vài giây, nhưng hiện tại mỗi một bước đều vô cùng gian nan.

Lúc này đã là cuối tháng chín, thời tiết hơi lạnh, mỗi người lại mồ hôi đầy đầu, đến cuối cùng Trương Dương và Trình Minh cũng không thể không bắt đầu múa may đao trong tay chính mình, tiến hành chém giết, đồng thời gian nan di chuyển về phía đầu xe.

Cố Ninh đang không ngừng tiến hành xạ kích với xác sống đột phá vào, đột nhiên! Trong tay phát ra một tiếng ‘cạch’! Không còn đạn bắn ra từ trong súng.

Anh Ba gần như là nháy mắt liền bắt giữ được âm thanh vang lên này, lập tức làm ra phản ứng, hô lên với La Long: "La Long! Đưa súng của cậu cho cô ấy!"

La Long do dự trong chớp mắt, sau đó liền đổi súng với Cố Ninh.

Cố Ninh bưng súng của La Long lên tiếp tục tiến hành xạ kích. Mà La Long thì nhanh chóng bắt đầu đổi băng đạn mới, lòng bàn tay hắn tràn đầy mồ hôi, không biết là bởi vì khẩn trương hay là sợ hãi, tay run rẩy không ngừng, băng đạn lắp vài lần cũng chưa vào được.

Chỉ vài giây này, áp lực trên người anh Ba và Cố Ninh tức khắc gia tăng không ít. Không ngừng có xác sống đột phá hỏa lực của bọn họ nhào về phía Trương Dương và Trình Minh!

Đột nhiên! Thân xe bị xác sống ở một bên khác đâm cho kịch liệt lay động một chút!

Anh Ba tức khắc cả người nghiêng về phía trước! Trọng tâm không xong, sắp ngã xuống khỏi nóc xe! Hắn lia mắt nhìn, dưới xe đúng là đàn xác sống rậm rạp, chỉ cần ngã xuống, quả quyết không có khả năng còn sống, tức khắc trong lòng hoảng hốt! Nhưng mà bên người hoàn toàn không có gì để tóm lấy, chỉ có thể hoảng sợ tùy ý thân thể của mình ngã ra ngoài xe!

La Long mắt thấy anh Ba bị ngã ra bên ngoài, lại không kịp phản ứng, không nhịn được hoảng hốt thét lên một tiếng!

Đúng lúc này! Cánh tay theo bản năng giơ ra xung quanh tìm địa phương bắt lấy của anh Ba bị người giữ chặt! Sau đó dùng sức kéo! Lại có thể kéo hắn trở về giữa nóc xe! Hắn cả người đều ngã xuống mặt đất, cảm thấy hai chân từng đợt nhũn ra, lòng còn sợ hãi nhìn về phía bóng dáng Cố Ninh.

Cố Ninh sau khi kéo hắn trở về cũng không hỏi một tiếng liền tiếp tục xạ kích.

Dưới ánh nắng, mái tóc vàng của Cố Ninh phá lệ loá mắt.

"Anh Ba, anh không sao chứ?!" La Long phản ứng lại, hỏi.

"Không có việc gì." Anh Ba lắc đầu, sau đó nỗ lực từ trên mặt đất đứng lên, bưng súng tới bên cạnh Cố Ninh tiếp tục xạ kích đàn xác sống.

Cùng với tiếng súng dày đặc bên ngoài, không khí trong xe khẩn trương và áp lực xưa nay chưa từng có.

Hoàng Mộng Dao bất an nắm chặt con dao mà Cố Ninh đưa cho cô, cô nhìn về phía đạo trưởng Giả, đạo trưởng Giả đang súc ở trong góc, nhắm mắt lại tựa hồ dưỡng thần.

Đạo trưởng Giả là người nhiều tuổi nhất trong số bọn họ, cô không nhịn được muốn nói chuyện với hắn, làm cảm xúc bất an của chính mình yên ổn một chút, vừa mới đến gần, một trận tiếng ngáy rất nhỏ truyền đến, Hoàng Mộng Dao kinh ngạc mở to hai mắt không dám tin tưởng nhìn đạo trưởng Giả, hắn lại có thể ở ngay lúc này dựa vào vách tường xe ngủ?!

"Mau mau mau! Trương Dương! Anh lên xe trước đi!"

Thật vất vả gian nan mới đi tới được đầu xe, Trình Minh cắm đao vào hốc mắt con xác sống nữ vọt tới trước mặt hắn, hô to với Trương Dương.

Trương Dương vội vàng trèo lên xe, cửa xe đang mở ra, Trương Dương vừa mới bò lên trên liền nhìn thấy trên ghế điều khiển còn có một con xác sống đang ghé vào thi thể tài xế gặm cắn. Nhìn thấy hắn, nó phát ra tiếng hí hưng phấn từ trong cổ họng, sau đó bò về phía hắn!

Trương Dương sợ tới mức hồn vía lên mây, dùng đao hung hăng thọc qua mặt con xác sống kia!

Con xác sống kia lại nghiêng đầu né tránh được thanh đao, sau đó duỗi tay ra, bắt được lưỡi dao!

Trương Dương dùng sức kéo lại không thể rút được về! Tức khắc trong lòng kinh hãi, ngay sau đó chỉ nghe được một tiếng súng vang! Phịch một tiếng! Một viên đạn từ trên đỉnh xe bắn xuống, trực tiếp xuyên thủng đầu con xác sống!

Chỉ nghe được Trình Minh ở phía sau liên thanh thúc giục, hắn sau đó mới hồi phục tinh thần, rút thanh đao về, trèo lên xe, đẩy thi thể của xác sống và tài xế xuống xe, sau đó ngồi trên ghế điều khiển tràn đầy vết máu, đóng cửa xe.

Trình Minh lập tức cũng chui vào trong xe, dồn dập hô với Trương Dương: "Lái xe! Mau lái xe!"

Chỉ nghe được tiếng động cơ vang lên! Xe bắt đầu chấn động!

"Nằm sấp xuống! Giữ chặt!" Anh Ba kêu một tiếng!

Cố Ninh lập tức nằm sấp xuống, đồng thời súng trong tay còn nhắm bắn con xác sống đang bám vào cửa xe phía bên Trương Dương.

Người trong xe cảm giác được xe chấn động, đồng thời nín thở.

Đạo trưởng Giả mở mắt, tất cả đều khẩn trương chờ xe phát động.

Cố Ninh, anh Ba, La Long đều gắt gao ghé vào trên nóc xe, tay bám vào chỗ lồi lõm trên nóc xe, phòng ngừa chính mình bị xóc nảy khi xe di chuyển làm cho rơi xuống.

Trong nháy mắt khi xe tiến lên phía trước, toàn bộ thùng xe đều bộc phát ra một trận tiếng hoan hô tự đáy lòng!

Phanh phanh phanh phanh!!! m thanh xe va chạm với xác sống cùng với tiếng súng, xe ở giữa đàn xác sống gian nan đi tới.

Cố Ninh sau đó mới có thời gian nhìn chiếc xe quân sự phía trước, cửa sau xe mở rộng, bên trong loang lổ vết máu, bộ đàm, súng ống rơi xuống, lại không có bất luận một thi thể người nào, hẳn là đều đã bị xác sống kéo ra ngoài ăn sạch. Trong nháy mắt khi hai chiếc xe thoáng gặp qua nhau, mùi máu tươi dày đặc xộc vào xoang mũi Cố Ninh, làm dạ dày cô một trận quay cuồng.