Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1254: Trong trắng




– Anh Long, em yêu anh.

Nhạc Băng Phong nỉ non nói bên tai Đỗ Long.

Hiện giờ hai người Đỗ Long và Nhạc Băng Phong đang trong phòng tắm, hơi nước bốc lên khiến cơ thể bọn họ được che đậy một cách kín đáo, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy toàn bộ bóng dáng của hai người.

Đỗ Long ôm Nhạc Băng Phong vào trong lòng, hôn vào vành tai cô, cắn vào vai của cô. Sau khi nghe thấy lời của Nhạc Băng Phong, Đỗ Long vẫn không nỡ bỏ bờ vai mềm mại của Nhạc Băng Phong, liền trả lời một cách mơ hồ:

– Anh cũng yêu em.

Nhạc Băng Phong cảm thấy sự đau đớn của bả vai, cô cũng dùng miệng cắn lên vai Đỗ Long, một chút sắc thái mặt cũng không có, bởi vì cô biết Đỗ Long da dày thịt thô, không sợ cắn không sợ cào, về cơ bản bạn gái của Đỗ Long đều biết điểm này.

Nhạc Băng Phong càng dùng sức cắn, Đỗ Long làm động tác lại càng nhanh chóng, của quý của hắn nhanh chóng đưa vào cơ thể Nhạc Băng Phong. Cả người của Nhạc Băng Phong nằm trên người của hắn, hai chân thon dài của cô lúc thì kẹp chặt lấy eo của Đỗ Long, lúc lại vô lực chỉ muốn hòa quyện cùng nhau tới mức để cơ thể thả lỏng ra. Đỗ Long một lúc lại ôm hai chân của cô, một lúc lại ôm hai mông trắng bóc của cô, hai tay không ngừng sờ soạng lên người Nhạc Băng Phong, thỏa thích hưởng thụ thân thể mỹ nhân này trong lòng.

Sau khi hai người tình cảm mãnh liệt ôm nhau nằm trên giường, nói những lời thân mật, Đỗ Long nói:

– Thật sự muốn về sớm một chút, hay là ở đây chơi tới mức thỏa thích một chút.

Nhạc Băng Phong vuốt ve ngực của Đỗ Long, hỏi:

– Vụ án không phải đã phá được tương đối rồi sao? Đối với vụ án mất tích của mẹ con đó hẳn là cũng không gây khó khăn cho anh phải không?

Đỗ Long nói:

– Khó nói, thành phố Song Môn mơ hồ bị một lực lượng không nhìn thấy bao phủ. Bọn anh vừa tìm được chút manh mối, đã có người lập tức cắt đứt, hai đứa nhỏ mất tích cũng xuất hiện. Trong vụ án hai mẹ con đó, cũng có người có ý đồ tạo hiện trường giả khiến bọn anh lạc hướng. Nếu là chỉ phá án đơn thuần thì không có tác dụng, phải đào bới được căn nguyên tạo thành những vấn đề này mới được, cái này sẽ khó khăn…

Nhạc Băng Phong khẽ thở dài:

– Không ngờ cái nơi nhỏ bé này lại cất dấu nhiều vấn đề. Anh Long, anh định làm thế nào?

Đỗ Long nói:

– Tất nhiên là nhổ tận gốc phần thế lực này!

Nhạc Băng Phong nói:

– Vậy anh định thế nào? Cần em nói với bố em một tiếng không?

Đỗ Long lắc đầu nói:

– Không cần, đây là một cuộc đấu tranh trí lực, cuộc chiến tầng quyền lực trong ngày đầu tiên đã kết thúc, bây giờ bọn anh và đối phương đều không thể lại nhờ vào sự giúp đỡ của lực lượng cấp trên. Bọn anh chỉ có thể dựa vào chính mình, em yên tâm, trước mắt anh chiếm ưu thế rất lớn. Anh đang chờ thời cơ, lúc đó cơ hội tới, anh sẽ cho tên kia một đòn trí mạng.

Nhạc Băng Phong yên lòng, nhưng cô vẫn dặn dò:

– Bất luận như thế nào, anh vẫn phải cẩn thận, chó cùng đường cắn giậu, cẩn thận chó cắn lại anh một miếng.

Đỗ Long nói tràn đầy tin tưởng:

– Yên tâm, anh không để cho bọn họ thực hiện được ý đồ.

Nhạc Băng Phong rất nhanh chóng vứt bỏ tất cả lo lắng, cô cảm thấy cậu bé của Đỗ Long lại chậm rãi tiến tới. Cô ngượng ngùng túm lấy nó, gắt giọng:

– Cậu bé này còn chưa ăn no sao?

Đỗ Long vẻ mặt khổ sở gật gật đầu, nói:

– Gần đây nó rất tức giận, không chịu được khiêu khích. Em đừng quản lý nó, nghỉ ngơi đi, anh đi tắm nước lạnh sẽ tốt hơn.

Nhạc Băng Phong đảo mắt nói:

– Chờ chút…

Nói xong, toàn thân Nhạc Băng Phong trượt xuống dưới, chui vào trong chăn. Đỗ Long sững người, chỉ cảm thấy thần khí của mình bị đôi tay nhỏ nắm giữ nhẹ nhàng, trên dưới chỉ cách mấy thứ, ngay sau đó bị một vật gì đó mềm mại ấm áp tiếp xúc nhẹ nhàng.

Khí huyết toàn thân Đỗ Long dường như đều hướng về chỗ kín đó. Trước đây Nhạc Băng Phong chưa bao giờ thử qua cách chơi này, đó là sở thích của Bạch Nhạc Tiên. Hôm nay Nhạc Băng Phong làm như vậy là như thế nào? Không ngờ được nếm thử thủ đoạn này.

Cho dù như thế nào, làm một người đàn ông, nhìn thấy người yêu mình cam tâm tình nguyện vì mình mà làm chuyện đó, trong lòng Đỗ Long vừa vui lại vừa tự hào, toàn thân đều tràn ngập tình yêu của Nhạc Băng Phong.

– Băng Phong, em đang làm gì vậy? Không cần ép buộc bản thân làm chuyện mình không thích.

Đỗ Long cố nén sự kích động trong lòng, đang ở bên ngoài chăn ôm vào bờ vai thơm lừng của Nhạc Băng Phong.

Trong lòng của Nhạc Băng Phong cũng vô cùng kích động, cô cũng không phải là trong lúc kích động làm chuyện như vậy. Cô đã trải qua cuộc đấu tranh nội tâm sâu sắc. Bạch Nhạc Tiên trước khi đi đã nói với cô không ít. Mặc dù không để cho cô làm như vậy, nhưng lại cổ vũ cô bằng biện pháp nắm lấy trái tim của Đỗ Long, cố gắng ép cô tiếp thêm sinh lực cho hắn, không có sinh lực, con trai cũng không lên đỉnh. Nhạc Băng Phong suy nghĩ rất lâu, cuối cùng quyết định hôm nay làm theo hành động ấy, không thể lại để Đỗ Long chủ động, không thì Đỗ Long sớm hay muộn cũng mất hứng với cô.

Cách đơn giản nhất chính là học theo cách của Bạch Nhạc Tiên. Dù sao ở chung với nhau lâu như vậy, chưa từng ăn thịt lợn chỉ thấy lợn chạy qua đường. Vì vậy đúng lúc Nhạc Băng Phong phát hiện Đỗ Long lại muốn, cô chủ động làm việc này khiến Đỗ Long kinh ngạc. Cảm thấy sự thay đổi của Đỗ Long, Nhạc Băng Phong biết mình làm đúng rồi, lúc tay của Đỗ Long đè nặng trên vai cô, Nhạc Băng Phong ừ một tiếng, nói:

– Em nguyện vì anh làm bất cứ chuyện gì, đừng nói nữa, dốc sức hưởng thụ, nếu không thoải mái anh nói cho em biết.

Nếu Nhạc Băng Phong đã kiên trì, thì Đỗ Long hắn sẽ hưởng thụ vui vẻ. Hai tay cô khép lại ôm lấy đầu, ánh mắt hơi hơi nheo lại, vô cùng mong đợi…Thậm chí trong đầu ảo tưởng sau này có thể như hoa chơi, cái kiểu 69 gì. Hôm nay lo lắng làm Nhạc Băng Phong sợ, tạm thời vẫn cứ bỏ đi.

Sau khi qua thử vài lần, Nhạc Băng Phong dần dần thích ứng với hứng thú tự nhiên của Đỗ Long. Cô hạ quyết tâm, mở môi nhỏ, ngậm chặt cái thứ xấu xa đó của Đỗ Long vào miệng…

Hành động lỗ mãng của Nhạc Băng Phong cũng không hề khiến Đỗ Long có bất cứ sự không thoải mái nào. Chỗ đó của hắn dẻo dai và mạnh lâu hơn người bình thường, sự va chạm nho nhỏ không tính gì, ngược lại sự kích thích cho Đỗ Long càng mạnh, Đỗ Long hưởng thụ sự phục vụ của Nhạc Băng Phong, Đỗ Long cũng thoải mái tới mức chỉ muốn từ từ xuất ra.

Đỗ Long cũng không để cho Nhạc Băng Phong phục vụ quá lâu, hắn nhanh chóng liền vén chăn lên, ôm lấy Nhạc Băng Phong, bắt đầu chủ động xông vào môi nhỏ của cô. Đối với Nhạc Băng Phong lần đầu tiên làm chuyện này mà nói đây là lúc không thoải mái nhất, cũng may không liên tục quá lâu. Đỗ Long đột nhiên thả môi nhỏ của cô ra, để cô nằm thẳng trên giường, lưng nằm dưới hai cái gối. Đỗ Long đặt hai chân của Nhạc Băng Phong lên vai mình. Chỗ kín của Nhạc Băng Phong lộ ra một cách lộ liễu trong mắt Đỗ Long.

Nhạc Băng Phong ngượng ngùng mà ngoảnh mặt qua một bên, nộ long của Đỗ Long tuần tra bên ngoài cửa một chút, cuối cùng cũng tiến vào vườn hoa sớm đã phủ kín sương mai.

Đôi chân ngọc của Nhạc Băng Phong lay động trong không trung, hai ngực phía trước không ngừng bị xoa bóp theo sự tấn công của Đỗ Long. Đỗ Long thỉnh thoảng giơ tay bóp lấy chúng, xoa thành các kiểu các dạng. Dưới sự tấn công đó, Nhạc Băng Phong dường như vẫn luôn trong cao trào, sự cao trào liên tiếp không ngừng khiến cô cảm thấy không ngừng bay lên, sự sung sướng càng hơn thần tiên.

Nhạc Băng Phong không biết đã ngủ thiếp đi từ khi nào, nhưng Đỗ Long cũng không từ bỏ cô, hắn vẫn như long tinh hổ dữ đi tắm nước nóng. Sau đó hắn rời phòng tiếp khách, trở về tòa nhà của tổ chuyên án.

– Tình hình thế nào rồi?

Đỗ Long đẩy cánh cửa phòng quan sát bên ngoài phòng thẩm vấn, hỏi đám người Tạ Ba đang ngồi trong phòng.

Thẩm Băng Thanh và Hoàng Nham đang thẩm vấn ở Tôn Lập Vận. Những người khác ở ngoài nhìn thấy, thấy Đỗ Long tới, bọn họ hết sức kinh ngạc, Tạ Ba hỏi một đằng trả lời một nẻo nói:

– Sếp, làm sao sếp tới nhanh vậy…không phải là bị đuổi đi sao?