Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 549: Pháp luật có tình người




Đồn công an xã Mãnh Tú có sự giúp đỡ của quân đội, rõ ràng uy lực hoàn toàn khác. Những người trong nhà còn tàng trữ hàng cấm như súng ống, đạn dược trong lòng bất an, cũng bắt đầu nghĩ cách bảo vệ số tài sản phi pháp đó.

Đỗ Long nhận được không ít cuộc điện thoại biện hộ cũng như áp lực từ phía một số quan chức. Mấy cái thôn nhỏ một khi phát động các mối quan hệ cũng khá mạnh mẽ, thậm chí còn kinh động đến cả Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Thụy Bảo, Ủy viên mặt trận tổ quốc v.v… Có một số người không hề nể mặt, xả cho Đỗ Long một tràng, nhưng hắn không vì thế mà dao động. Đồn cảnh sát tịch thu súng ống đạn dược phi pháp, đây là quyền và trách nhiệm quốc gia giao phó, về nguyên tắc những chuyện như thế này không có gì để nói cả.

Sự cứng rắn của Đỗ Long khiến những người có chút lai lịch kia rất khó chịu. Đầu tiên bọn họ tố cáo lên Sở công an thành phố Thụy Bảo, lẽ tự nhiên Lý Tùng Lâm phải ủng hộ cấp dưới của mình, anh ta còn muốn Đỗ Long nhân tiện giải quyết nốt xã Mãnh Tú. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là không được gây chuyện lớn, những người xin tha và người tố cáo đều dễ dàng đẩy lui, hành vi của Đỗ Long là phạm pháp sao? Cưỡng chế tịch thu súng ống được pháp luật cho phép, ai dám có dị nghị gì nào?

Ở đây Giám đốc sở công an cũng gặp rắc rối, những người này vẫn không chịu bỏ qua, bọn họ lại náo loạn tới tận Ủy ban nhân dân thành phố, không ngờ kết quả vẫn chỉ như thế. Thậm chí Bí Thư thành ủy còn phê bình trước đám đông, giữ gìn xã hội hài hòa bình yên là công tác quan trọng hàng đầu của chính quyền, hành vi tịch thu súng ống đạn dược của đồn công an là hoàn toàn chính đáng, là cần thiết! Bộ ban ngành các cấp dưới thành phố Thụy Bảo cần ủng hộ vô điều kiện, ai còn dị nghị thì đó là các phần tử phạm tội bao che trái phép, dám làm ô dù bảo vệ cho các thế lực ác, nhất định phải trừng phạt nghiêm minh!

Bí thư thành ủy vừa nói ra thì những tiếng phản đối đã hoàn toàn biến mất, qua những lần đọ sức này, mọi người đều ý thức được, đồn trưởng trẻ tuổi đồn công an xã Mãnh Tú hóa ra lại có chỗ dựa vững chắc như thế. Nghe nói Bí thư châu ủy châu Đức Hồng là cha nuôi của hắn, Bí thư đảng ủy công an tỉnh là cha vợ tương lai của hắn, Tư lệnh quân khu là bạn của ông nội hắn… Chả trách hắn dám điều động quân đội tới tịch thu súng ống, chuyện này thật là ngoài sức tưởng tượng.

Những lời đồn vô căn cứ đó không chút ảnh hưởng tới quyết định của Đỗ Long. Trên thực tế, sáng sớm ngày lễ thành lập quân đội hôm đó, Đỗ Long đã mượn hai chiếc trực thăng, cùng Thẩm Băng Thanh đưa Khấu Thành Địch, vợ và mẹ anh ta đến bệnh viện Nhân dân thành phố Thụy Bảo làm kiểm tra.

Qua kiểm tra, bác sỹ phát hiện ra trong não Khấu Thành Địch có một vùng tụ máu. Chính là vết thương năm đó tái phát, dẫn đến mạch máu rướm máu hình thành máu đông, khiến áp lực lên não tăng lên, cả ngày luôn ở trong trạng thái muốn nổ tung.

Khi bác sỹ nghe nói Khấu Thành Địch ở nhà chế tạo pháo, bọn họ không nói được lời nào. Người đàn ông này mấy năm nay vẫn chưa khiến bản thân và người nhà nổ tan xác, đó chẳng phải là kỳ tích thì là gì?

Sau khi kiểm tra mắt mẹ Khấu Thành Địch đích thị do bị vật cực nóng gây tổn thương, vì quá lâu rồi, nên không còn khả năng chữa khỏi nữa. Nhưng đôi chân bị gãy của người vợ vẫn cơ hội lành lại, ít nhất sau này có thể dùng nạng để đi lại, không đến mức nằm liệt trên giường không thể đi lại.

Đỗ Long lót tiền để bệnh viện lập tức làm phẫu thuật cho vợ chồng Khấu Thành Địch. Dưới sự khống chế của hắn, Khấu Thành Địch vẫn hôn mê bất tỉnh, hai tờ đơn phẫu thuật đều do vợ Khấu Thành Địch ký tên.

Lúc hai vợ chồng lần lượt làm phẫu thuật, Đỗ Long tìm tới bác sỹ pháp y năm đó khám nghiệm thi thể con trai Khấu Thành Địch – La Gia Lộc. Pháp y đưa ra hồ sơ năm đó, Đỗ Long nhanh chóng tìm ra vấn đề, đứa trẻ đó hiển nhiên không thể tự mình ngã chết, cũng không phải chết vì bị quẳng xuống đáy giếng, cậu bé đã chết trước khi sọ não bị vỡ. Vì trong ảnh chụp vết nứt ở phần đầu đứa trẻ không thấy chảy máu cho thấy lúc bị thương cậu bé đã chết trước đó một khoảng thời gian, máu đã bắt đầu đông lại.

Ai có thể căm hận một đứa trẻ mới mười tuổi như thế này chứ? Không chỉ hạ độc thủ với cậu bé mà còn dùng sức ném thi thể xuống giếng cạn, khiến cậu bé vỡ sọ, và còn nhiều chỗ bị gãy xương?

Dưới sự truy vấn của Đỗ Long, bác sỹ pháp y ấp úng nói ra sự thật. Đứa trẻ đó đúng là do Khấu Thành Địch trong lúc không khống chế được cơn giận dữ đã tự tay bóp chết. Vợ Khấu Thành Địch đã dùng đá đập vỡ đầu đứa bé, sau đó vứt xác xuống giếng nước, ngụy trang thành ngã chết. Năm đó bác sỹ pháp y La Gia Lộc đã nhìn ra manh mối, nhưng cuối cùng vợ Khấu Thành Địch đau đớn cầu xin, La Gia Lộc cảm thấy gia đình đó thực sự rất thảm thương, vì đồng cảm với bọn họ nên đã viết vào phiếu giám định pháp y là ngã chết.

Thứ Đỗ Long muốn chỉ là đáp án, hành vi vi phạm pháp luật của bác sỹ pháp y cũng là chuyện của mấy năm trước rồi, hắn cũng không định truy cứu. Trước mắt hàng loạt thảm án nhà Khấu Thành Địch đã gần như rõ ràng, trong não Khấu Thành Địch có một vết sưng phù, lúc cáu kỉnh đã không ngừng gây ra các hành vi bạo lực trong nhà, cuối cùng gây nên kết quả thảm thương.

Trước mắt vẫn còn một vấn đề mấu chốt, đó chính là Khấu Thành Địch bắt bóng bắt gió hay vợ anh ta thực sự đã ngoại tình?

Sau khi phẫu thuật thành công Khấu Thành Địch vẫn đang ngủ mê man, Đỗ Long đã quay lại thôn Sa Câu, tìm được Thái Trung Vĩ, trực tiếp hỏi:

- Hứa Bình đã nói lại rồi, cô ta mới thực sự là kẻ đứng sau hàng loạt thảm án nhà họ Khấu, anh nên thành thật khai báo, tránh phải chịu khổ.

Thần sắc Thái Trung Vĩ có sự thay đổi lớn, Hứa Bình cũng chính là vợ Khấu Thành Địch. Nhìn thấy thái độ Thái Trung Vĩ, Đỗ Long biết phán đoán của mình không sai, hắn tiếp lời:

- Đứa con trai Khấu Thành Địch đã giết chết thực chất là máu mủ của anh, Thái Trung Vĩ, anh thật không phải là đàn ông. Rõ ràng tận mắt thấy con trai và người phụ nữ của mình bị Khấu Thành Địch hại ra nông nỗi này mà anh lại không có biểu hiện gì cả! Anh đúng là máu lạnh!

Sự phòng bị trong lòng Thái Trung Vĩ đã bị đánh tan, anh ta bực tức nói:

- Anh nghĩ tôi không muốn à? Nhưng Khấu Thành Địch đã phát điên rồi! Cả ngày gào thét rằng muốn nổ chết người dám ngoại tình với a Bình của anh ta, tôi còn làm thế nào được nữa? Lẽ nào bắn chết anh ta? Anh ta điên chứ tôi không điên!

Vụ án này đã rõ, theo những gì Thái Trung Vĩ nói, anh ta đã yêu Hứa Bình từ trước, nhưng gia đình cô ấy không đồng ý hôn lễ của hai người, cuối cùng đã gả Hứa Bình cho Khấu Thành Địch. Lúc đó nhà Thái Trung Vĩ ở cạnh nhà Khấu Thành Địch, lúc Khấu Thành Địch ra ngoài làm ăn, quá trình ngoại tình của Thái Trung Vĩ và Hứa Bình rất thuận lợi, nên Hứa Bình đã có thai, đó chính là con của Thái Trung Vĩ…

- Đồn trưởng Đỗ, anh muốn bắt tôi sao? Tôi nguyện nhận tội chịu phạt…

Thái Trung Vĩ cúi đầu ủ rũ nói.

Đỗ Long nói:

- Việc đã đến nước này, bắt anh có tác dụng gì chứ? Nếu anh còn muốn sống thì sau này đừng qua lại với Hứa Bình nữa, tốt nhất nên chuyển nhà khỏi thôn Sa Câu. Nếu Khấu Thành Địch biết được sự thật thì anh sẽ chết chắc. Nhớ giữ mồm giữ miệng.

Đỗ Long cảnh cáo Thái Trung Vĩ rồi quay lại thành phố Thụy Bảo, sau khi trở về không lâu thì Khấu Thành Địch tỉnh lại.

Đỗ Long bước vào phòng bệnh, nói với Khấu Thành Địch:

- Chào anh, tôi là Đỗ Long, đồn trưởng đồn cảnh sát xã Mãnh Tú. Tối đó ánh sáng mờ quá, tôi nghĩ chúng ta cần làm quen lại một chút.

Khấu Thành Địch cau mày nói:

- Đồn trưởng… Đỗ, sao đầu tôi đau thế này? Giờ tôi đang ở đâu đây?

Đỗ Long nói:

- Anh đang ở bệnh viện, đầu anh đau là vì mới làm phẫu thuật, máu tụ đã lấy ra hết rồi, đợi vết thương lành lại sau này anh sẽ không còn đau đầu nữa.

- Tôi đã làm phẫu thuật rồi?

Khấu Thành Địch kinh ngạc hỏi.