Cao Quan

Chương 564: Được đằng chân lân đằng đầu





Bành Viễn Chinh trở lại huyện, vào phòng làm việc, ngồi chợp mắt một chút chừng hơn nửa giờ. Lúc mười giờ, hắn thức dậy, gọi Hoắc Quang Minh và Vương Hạo vào, bố trí công tác ngày hôm nay.

Vương Hạo nhận điện thoại của Bành Viễn Chinh xong, gọi Hoắc Quang Minh và Trí Linh cùng đến phòng làm việc của Bành Viễn Chinh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Chủ tịch huyện Bành!

Ba người kính cẩn chào Bành Viễn Chinh.

- Tôi gọi ba người tới, là để phân công công tác cho ba người. Căn cứ sự đòi hỏi của tình hình hiện nay, cần tăng cường lực lượng của văn phòng Ủy ban nhân dân huyện. Tôi đã bàn bạc với đồng chí Lý Minh Nhiên và các Phó chủ tịch huyện khác, quyết định giao trọng trách cho đồng chí Trí Linh, làm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện. Đồng chí Trí Linh, cô cứ nhậm chức trước, việc bổ nhiệm và biên chế, giải quyết sau.

Bành Viễn Chinh nói tới đây, khẽ dừng lại một chút.

Trí Linh mừng rỡ, vội vàng đứng dậy cảm kích tạ ơn:

- Cám ơn lãnh đạo đề bạt, tôi sẽ trước sau như một làm tốt công việc, san sẻ với lãnh đạo.

Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện và Phó chủ nhiệm khoa viên văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, về cấp bậc hành chính là tương đương nhau, nhưng chức vụ sau chỉ là hư chức, chỉ được hưởng đãi ngộ mà không có chức vụ thực tế. Vì vậy, đối với Trí Linh, đây là một sự đề bạt.

Làm Phó chánh văn phòng, sau này có thể làm Chánh văn phòng, xa hơn nữa, có thể tiếp tục đi lên…

- Công tác của mọi người, tổ chức đều thấy rõ. Tuyệt đối sẽ không để cho đồng chí nỗ lực công tác bị thiệt thòi, đây là điều tôi có thể bảo đảm, chỉ cần mọi người tạo được thành tích, tôi có thể bảo đảm con đường đi lên của mọi người.

Bành Viễn Chinh cười cười, lại nói:

- Phân công như thế này: đồng chí Vương Hạo ở giữa điều hành, chủ trì toàn diện công tác của văn phòng Ủy ban nhân dân huyện. Lão Hoắc phối hợp với Vương Hạo, làm tốt vai trò tham mưu và trợ thủ, kiểm tra và bổ túc những thiếu sót, bất cứ lúc nào cũng nhắc nhở tôi, tránh cho tôi đưa ra quyết sách sai lầm. Điểm này rất quan trọng, hy vọng anh có thể coi trọng.

Hoắc Quang Minh đứng dậy, kính cẩn nói:

- Tôi hiểu, xin lãnh đạo yên tâm.

- Do huyện đẩy mạnh tiến trình cải cách và mở cửa, văn phòng Ủy ban nhân dân huyện phải tập trung phục vụ việc xây dựng và phát triển kinh tế, nhưng không thể lơ là đối với chức năng quản lý thông thường, vậy mảng công tác đối nội và cơ quan, sẽ do đồng chí Trí Linh phụ trách. Ba người làm việc đã lâu ở cơ quan Ủy ban nhân dân huyện, kinh nghiệm phong phú. Yêu cầu cụ thể tôi chưa kể tới, chiều nay ba người hội ý, phân công công tác rõ ràng, gắn kết tốt, phối hợp tốt, tuyệt đối không được phép đùn đẩy cho nhau, làm trễ nãi công tác!

Ba người làm việc bên cạnh tôi, yêu cầu của tôi đối với ba người nghiêm khắc hơn. Nếu như người nào phạm sai lầm, rất xin lỗi, tôi lập tức phải thay người, chọn ra cán sự có khả năng, làm được việc cho cương vị lãnh đạo.

Giọng Bành Viễn Chinh trở nên nghiêm nghị, nhìn lướt quá ba người một cái.



Đến giờ ăn cơm trưa, Mã Thiên Quân đi qua đi lại trên hành lang bên ngoài phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, sắc mặt phức tạp. Hoắc Quang Minh rời phòng làm việc, thấy Mã Thiên Quân như vậy, ngạc nhiên, hỏi:

- Chủ nhiệm Mã, sao vậy?

Mã Thiên Quân nhìn Hoắc Quang Minh, cười khổ:

- Tôi tới gặp lãnh đạo báo cáo công tác, nhưng …

Hoắc Quang Minh đi tới, kinh ngạc hỏi:

- Lãnh đạo đang ở trong, sao anh không vào?

Mã Thiên Quân túm lấy cánh tay Hoắc Quang Minh, kéo y qua một bên, nhỏ giọng nói:

- Lão Hoắc, hôm nay tâm tình lãnh đạo như thế nào?

- Cũng bình thường, chỉ là gần đây, tôi cảm thấy lãnh đạo bận rộn, có thể không nghỉ ngơi tốt, có vẻ hơi mệt mỏi.

Hoắc Quang Minh nhìn Mã Thiên Quân, ánh mắt nghi hoặc, không biết rốt cuộc Mã Thiên Quân đang giở trò gì.

Mã Thiên Quân nở nụ cười khổ:

- Thôi, tôi vào thành thật báo cáo với lãnh đạo đây, chuyện này quả thật đau đầu.

Mã Thiên Quân tới trước phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, gõ cửa.

Khiến ông ta khó xử, là chuyện dự án.

Theo chỉ thị của Bành Viễn Chinh, mấy ngày nay ông ta và người của tổ dự án của Ủy ban kinh tế và thương mại liên tục tăng giờ làm việc, vừa liên hệ với các nhà đầu tư được lựa chọn, vừa đẩy mạnh triển khai dự án, trước mắt đã căn bản xác lập thời gian khởi công hai dự án.

Sáng hôm nay, ban dự án của công ty Phi Đằng đã bắt đầu triển khai công tác chuẩn bị thi công dự án Trung tâm tập trung và phân phối gia vị, tiến vào khu vực thi công, thực hiện những bước chuẩn bị cuối cùng trước khi khởi công.

Phía công ty Quang Minh – công ty chịu trách nhiệm xây dựng dự án Trung tâm giao dịch thiết bị cơ điện, cũng đang chuẩn bị tương tự. Tuy nhiên, đột nhiên phía công ty này xảy ra vấn đề, phút chót lại có sự thay đổi, đưa ra những điều kiện mà theo Mã Thiên Quân là không đúng chuẩn mực.

Quy hoạch của trung tâm giao dịch thiết bị cơ điện là 100 mẫu, mục tiêu là xây dựng một trung tâm kinh doanh chuyên nghiệp lớn thuộc loại hàng đầu trong nước, nhưng sau khi tiếp nhận dự án, đột nhiên công ty Quang Minh tự tiện sửa lại phương án thiết kế và mục tiêu dự án, diện tích trung tâm chỉ còn 50 mẫu, nói rằng sẽ dùng 50 mẫu còn lại để phát triển dự án buôn bán, xây dựng một cửa hàng buôn bán thiết bị điện gia dụng và một số cửa hàng khác.

Vì thế, họ còn đưa ra phương án cụ thể và bản thiết kế quy hoạch.

Rõ ràng, công ty Quang Minh đã sớm có "âm mưu" từ trước, ngay từ đầu, họ đã có tính toán như vậy.

Phó Tổng giám đốc Lý Long của công ty Quang Minh trực tiếp đề xuất ý kiến với Mã Thiên Quân, Mã Thiên Quân vô cùng khiếp sợ, lập tức phản đối. Nhưng Lý Long ngạo mạn ám chỉ Mã Thiên Quân đừng vội chất vấn và phủ nhận, cứ báo cáo với Bành Viễn Chinh, rồi hãy nói.

Tiếp xúc chặt chẽ với Lý Long mấy ngày, Mã Thiên Quân đã mơ hồ biết ông chủ công ty Quang Minh là chiến hữu với Chủ tịch thành phố Chu Tích Thuấn.

Nhưng Mã Thiên Quân biết rất rõ tính cách và tác phong của Bành Viễn Chinh.

Nhà đầu tư do hắn đích thân quyết định, lại "có vấn đề", chắc chắn sẽ làm hắn tức giận và không thể chịu nổi. Đây là lý do Mã Thiên Quân chần chờ không dám báo cáo.

Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến, chuyện lớn như thế này, Mã Thiên Quân không thể làm chủ, cần phải để Bành Viễn Chinh đích thân định đoạt.

- Chủ tịch huyện Bành, quấy rầy lãnh đạo mười phút, tôi xin báo cáo với lãnh đạo một chuyện.

Mã Thiên Quân kính cẩn cười cười.

Bành Viễn Chinh liếc nhìn Mã Thiên Quân một cái, hơi mệt mỏi vặn thắt lưng, cười nói:

- Lão Mã, ngồi xuống rồi nói.

Mã Thiên Quân ngập ngừng một chút, cũng không dám ngồi, đứng đó thuật lại hành động của công ty Quang Minh, đồng thời quan sát sắc mặt của Bành Viễn Chinh.

Quả nhiên, Bành Viễn Chinh nghe xong giận tím mặt:

- Vớ vẩn! Làm bừa bãi! Chúng ta đã xác định phương án rõ ràng, họ là nhà đầu tư, phải dựa theo quy hoạch của huyện mà thi công, tại sao có thể tự tiện thay đổi? Chuyện này không được, lão Mã, anh lập tức chuyển lời với họ, chuyện này không thể thương lượng! Nhất định phải tiến hành theo đúng phương án ban đầu!

Khóe miệng Mã Thiên Quân hơi run run, không dám lập tức nói tiếp.

Đột nhiên Bành Viễn Chinh đập bàn:

- Xem ra, họ đã có dự tính từ trước. Lão Mã, anh liên hệ với họ, chuyển đạt thái độ nghiêm túc của huyện: thứ nhất, không được sửa đổi phương án, bao gồm tổng mức đầu tư và quy mô dự án, không thể tự tiện giảm bớt; thứ hai, đất do huyện chuyển giao, nhất định không để cho họ sử dụng theo mục đích riêng. Nếu như họ không làm đúng yêu cầu của huyện, thì…

Bành Viễn Chinh khẽ dừng lại một chút, rồi lãnh đạm nói:

- Thì huyện có quyền thay đổi hiệp nghị hợp tác, hủy bỏ tư cách đầu tư của họ, tìm người hợp tác khác!

Mã Thiên Quân giật mình, thầm nhủ, Chủ tịch huyện Bành à, cậu không báo cáo Chủ tịch thành phố Chu một tiếng, mà lập tức đưa ra quyết định, như vậy e rằng đắc tội với Chủ tịch thành phố Chu… Người của công ty Quang Minh làm như vậy, là vì yên tâm có chỗ dựa chắc chắn!

Nhưng Mã Thiên Quân chỉ nghĩ trong đầu, sao dám nói ra miệng. Y nhận lệnh rời đi, đến chỗ Lý Long để chuyển đạt thái độ của Bành Viễn Chinh.

Nhìn theo bóng lưng Mã Thiên Quân, trong nháy mắt, vẻ giận dữ trên khuôn mặt Bành Viễn Chinh hóa thành nụ cười lạnh lùng. Mặc dù hắn nể mặt Chu Tích Thuấn, chọn công ty Quang Minh làm nhà đầu tư, nhưng không có nghĩa, là hắn có thể nhân nhượng cho công ty này được đằng chân, lân đằng đầu, không kể gì đến quy tắc.

Nể mặt là một chuyện, nhưng chuyện bây giờ, không liên quan đến thể diện của lãnh đạo, mà liên quan đến chiến lược và quy hoạch phát triển kinh tế tổng thể và lâu dài cũng như sự tôn nghiêm của Ủy ban nhân dân huyện, tuyệt đối không thể nhân nhượng.

Có cái nên làm, có việc không nên làm, đây là nguyên tắc làm việc, làm người của Bành Viễn Chinh.



Quả thật công ty Quang Minh có phần được đằng chân lân đằng đầu. Ỷ vào quan hệ với Chu Tích Thuấn, họ mới dám làm như vậy, cũng là theo nguyên tắc tối đa hóa lợi ích của mình.

Theo quan điểm của công ty Quang Minh, xây dựng một trung tâm giao dịch thiết bị cơ điện, chi bằng xây dựng một trung tâm thương mại, nhanh chóng thấy được hiệu quả hơn.

Nhưng thái độ cương quyết của Bành Viễn Chinh, khiến Lý Long kinh ngạc.

Nghe Mã Thiên Quân nói xong, Lý Long nhíu mày:

- Chủ nhiệm Mã, chuyện này khoan hãy tính, chúng tôi sẽ gặp Chủ tịch huyện Bành nói chuyện.