Cao Quan

Chương 626: Thành viên tâm phúc





Danh sách của Hùng Vĩ Nhập đưa, thật ra là dựa theo ý của Quận ủy và Bành Viễn Chinh mà xác định, cán bộ có tên trong danh sách, có người thủ tục đã hoàn thành, cũng có người còn đang trong quá trình. Đối với những cán bộ được đề bạt, mặc dù lãnh đạo Quận ủy cũng có ý kiến này nọ, nhưng trên cơ bản đã đạt được sự nhất trí.

Bởi vì Bành Viễn Chinh cũng chiếu cố đến lợi ích chính trị của một số lãnh đạo Quận ủy, Âu Dương Dũng cũng đề cử hai cán bộ, trên nguyên tắc, Bành Viễn Chinh không phản đối. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Bành Viễn Chinh xem kỹ một lượt, ngẩng lên cười cười, nói:

- Lão Hùng, tôi thấy về cơ bản cứ định như vậy đi. Chiều nay trong hội nghị thường vụ, để các đồng chí thảo luận một chút, nếu không có dị nghị, tranh thủ hoàn tất thủ tục. Hiện giờ công tác ở quận rõ ràng rất nhiều, chúng ta cần cán bộ có năng lực.

- Được, Bí thư Bành, tôi đi làm ngay.

Hùng Vĩ Nhập nói, rồi cáo từ.

Quả nhiên, trong hội nghị thường vụ Quận ủy vào buổi chiều, danh sách do Ban Tổ chức Quận ủy đề xuất được trăm phần trăm số phiếu thông qua, đi vào giai đoạn thực hiện đề bạt.

Miễn chức Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy của Lý Tuyết Yến, bổ nhiệm Lý Tuyết Yến làm Phó trưởng ban thư ký Quận ủy kiêm Chủ nhiệm văn phòng hiệu năng.

Miễn chức Bí thư Đảng ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế và Thương mại huyện của Mã Thiên Quân, bổ nhiệm Điền Minh làm Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế và Thương mại huyện kiêm Bí thư Đảng ủy.

Hoắc Quang Minh đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch huyện, Chủ nhiệm văn phòng dự án mới quận, Cổ Lượng đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Vân Thủy, có hai thành viên trong bộ máy Đảng chính thị trấn Vân Thủy cũng thăng chức Chủ tịch xa, thị trấn, đi nhậm chức ở địa phương khác.

Trải qua hàng loạt điều chỉnh, hợp nhất, Bành Viễn Chinh đã thật sự tạo dựng được hệ thống thành viên tâm phúc của mình, mà tiền đồ của những người này cũng được mở ra.



Buổi sáng sắc trời tươi đẹp, Bành Viễn Chinh khó được thanh nhàn, lẳng lặng đứng bên cửa sổ, đắm chìm trong ánh mặt trời xán lạn, nhắm mắt dưỡng thần.

Tiếng gõ cửa dồn dập phá vỡ sự yên lặng. Bành Viễn Chinh hơi mệt mỏi quay đầu lại, thản nhiên nói:

- Mời vào.

Mạc Xuất Hải đẩy cửa vào, vừa định nói chuyện, thấy vẻ mặt Bành Viễn Chinh đầy mệt mỏi, hốc mắt thâm quầng, không khỏi lo lắng nói:

- Bí thư Bành, thời gian gần đây ngài quá vất vả, ngày nào cũng tăng ca thức đêm, tiếp tục như vậy không ổn, xin chú ý nghỉ ngơi!

Bành Viễn Chinh thở dài:

- Lão Mạc, tôi cũng muốn buông lỏng một chút, nhưng thời gian không đợi người, công tác không đợi người! Chúng ta đang ở vào một thời kỳ phát triển với tốc độ cao, các cơ hội thuận lợi liên tiếp xuất hiện, nếu chúng ta không nắm lấy, có câu đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi!

Thôi được, chúng ta bàn chuyện công tác đi.

Bành Viễn Chinh nói, quay lại sau bàn làm việc.

- Bí thư Bành, việc đàm phán hợp tác với công ty ASD đã cơ bản kết thúc, phía đối tác đồng ý đến quận chúng ta đặt cơ sở gia công điện thoại di động, vốn đầu tư dự án khoảng hơn bốn trăm triệu đô la Mỹ, chia làm ba giai đoạn.

Mạc Xuất Hải tiếp tục nói:

- Chủ tịch quận Cố đang cùng đối tác bàn bạc những chi tiết cuối cùng, Chủ tịch quận Cố nói, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thỏa thuận hợp tác khung giữa chúng ta và công ty ASD sẽ được ký kết trước tháng 6. Nếu tất cả diễn ra thuận lợi, dự án này sẽ được khởi công trước cuối năm.

- Tốt, tốt lắm! Lão Mạc, anh bớt thời gian liên hệ với Chủ tịch quận Cố, nói là ý kiến của tôi, không tiếc bất cứ giá nào nắm lấy dự án này, càng nhanh càng tốt! Sớm muộn sinh biến! Một doanh nghiệp lớn như vậy, không ít quận đều đang nhắm vào họ, nếu chúng ta không nắm lấy cơ hội, hối hận cũng không kịp! Đương nhiên, nguyên tắc càn phải giữ, nhất định phải giữ, không thể phá bỏ điểm mấu chốt trong chính sách cơ bản mà hội nghị thường ủy đã xác định.

Mạc Xuất Hải cười, đáp ứng.

- Bí thư Bành, còn chính sách chuyện này, là về tổ quay phim "Tiên Phong".

Mạc Xuất Hải cân nhắc lời lẽ, nhẹ nhàng nói:

- Tổ Tiên Phong đến quận quay phim, đạo diễn đột ngột thay đổi kịch bản, vì muốn đề cao tinh thần cần cù làm việc của nam nhân vật chính, họ muốn quay cảnh nhân vật chính tuy bị bệnh vẫn gắng sức làm việc, rốt cuộc té xỉu trong nhà nông dân, yêu cầu thị trấn Vân Thủy phối hợp.

Bành Viễn Chinh nghe vậy nhíu mày:

- Phối hợp là không thành vấn đề, nhưng hư cấu như vậy thì đúng là thái quá! Làm nổi bật không có nghĩa phải làm như vậy. Bị bệnh cố gắng công tác, còn nhất định phải té xỉu? Vớ vẩn!

- Đóng phim mà, luôn cần hư cấu một cách nghệ thuật, ha ha!

Mạc Xuất Hải cười, nói.

Sở dĩ tổ quay phim hỏi ý kiến Quận ủy và Bành Viễn Chinh, là vì bộ phim này lấy Bành Viễn Chinh và huyện Lân làm nguyên mẫu.

- Đương nhiên phải có sự gia công nghệ thuật, nhưng nếu đã lấy tôi làm mẫu, lại lấy huyện Lân làm bối cảnh, không thể hư cấu thái quá. Nếu không, một khi chiếu phim, dân chúng sẽ nói đây là lừa gạt, chẳng những không giúp được quận về mặt tuyên truyền, mà còn có thể bôi đen uy tín của quận.

Lão Mạc, anh bảo Phiến Thường ra mặt nói chuyện với tổ quay phim một chút, dù thế nào cũng phải sửa lại đoạn hư cấu đó. Mong rằng họ có thể tôn trọng ý kiến của chúng ta.

Bành Viễn Chinh hết sức nghiêm túc trầm giọng nói.

Mạc Xuất Hải cười khổ:

- Được rồi, Bí thư Bành, tôi sẽ thông báo cho Trưởng ban Phiền, để Trưởng ban Phiền làm việc với tổ quay phim. Tuy nhiên, người quay phim và đạo diễn của tổ đều rất vênh váo, thái độ cũng rất cứng rắn, chỉ sợ không có kết quả như ý.

- Trước hết anh cứ bảo Phiền Thường nói chuyện với họ, nếu không được, tôi sẽ đích thân nói chuyện với họ!

Bành Viễn Chinh phất phất tay.



Quả nhiên Phiền Thường nói chuyện với tổ quay phim không có kết quả. Thái độ của tổ làm phim khá kiên quyết, cho rằng tuy bộ phim dựa trên thực tế, nhưng cao hơn thực tế, hơn nữa để thể hiện cán bộ đảng viên lãnh đạo tình nguyện thâm nhập cơ sở, không thể thiếu sự gia công nghệ thuật.

Phiền Thường bất đắc dĩ phải quay lại báo cáo với Bành Viễn Chinh.

Bành Viễn Chinh tới gặp tổ làm phim, nói chuyện một lần, thậm chí nhờ đến lãnh đạo cao tầng, cuối cùng giải quyết xong chuyện này. Tổ làm phim đồng ý cắt bỏ và sửa chữa vài cảnh mà Bành Viễn Chinh cho là thái quá, chẳng hạn nhân vật chính bị bệnh vẫn kiên trì công tác đến nỗi bị ngất, rồi cảnh nhân vật chính làm việc liên tục bảy ngày bảy đêm, không ngủ, không nghỉ, thậm chí nhân vật chính nghèo khó, phải mặc áo sơ mi với nhiều mụn vá…(!)



Ngày 29 tháng 6, quận Kiến An và công ty ASD tiến hành lễ ký kết thỏa thuận hợp tác.

ASD lad doanh nghiệp thuộc hàng top 500 toàn cầu đầu tư vào quận Kiến An, cho nên dự án này được Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đặc biệt coi trọng. Ngày ký kết, Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn và Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân, dẫn các thành viên bộ máy Đảng chính, Hội đồng nhân dân , Mặt trận Tổ quốc đến tham dự lễ ký kết, Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân còn đại diện thành phố đọc lời hoan nghênh.

Đây là dự án hợp tác lớn nhất từ trước đến nay của Bành Viễn Chinh, sức ảnh hưởng rất lớn.

Đương thời, điện thoại di động đã bắt đầu được đưa ra thị trường trong nước. Không bao lâu sau, thị trường khổng lồ của Trung Quốc trở thành thị trường sản xuất và tiêu thụ điện thoại di động lớn nhất thế giới. Với bước đi nắm lấy tiên cơ này, có nghĩa trong tương lai, Tân An sẽ là cơ sở sản xuất điện thoại di động lớn nhất nước, quy mộ và sản lượng thậm chí sẽ vượt qua vùng duyên hải.

Có thể nói, thúc đẩy và tiến cử công ty ASD, Bành Viễn Chinh đã lấy thân phận Ủy viên thường vụ Thành ủy để công việc được tiến triển thuận lợi.

Bởi vậy, các bàn luận sau lưng như là "tuổi còn trẻ, kinh nghiệm nông cạn, chưa trưởng thành về chính trị" về hắn, dần dần biến mất. Không ai còn dám hoài nghi năng lực làm việc của Bành Viễn Chinh, càng không có người dám lên án hắn cải cách cấp tiến.

Với Trung tâm thương mại Đông Phương tiêu biểu cho dự án thương mại, với nhà máy khí than và trung tâm sản xuất vật liệu mới tiêu biểu cho dự án công nghiệp, với cơ sở sản xuất điện thoại di động của công ty ASD tiêu biểu dự án hàng đầu trong ngành chế tạo, các dự án nói trên đã trở thành cỗ xe ngựa đẩy tốc độ phát triển kinh tế của quận Kiến An lên cao, sử dụng gần một trăm ngàn lao động bản địa và các vùng xung quanh, sự thúc đẩy về kinh tế là không gì sánh kịp.

Từ đầu đến cuối, so với quận khác, Bành Viễn Chinh không khai thác về bất động sản, không coi đó là ngành trụ cột. Về sau không ít cán bộ, thậm chí lãnh đạo cao tầng đều cảm thấy thắc mắc về vấn đề này, Bành Viễn Chinh luôn cười mà không nói, không giải thích.



Bành Viễn Chinh từ từ để điện thoại xuống, mặt thoáng hiện vẻ vui mừng. Hắn vừa mới nhận được điện thoại, sáng hôm nay, ngày 5 tháng 7, Tần Phượng sinh con ở Singapore. Trước đó, Bành Viễn Chinh vốn định đi Singapore với tư cách cá nhân để thăm Tần Phượng trước khi cô sinh nở, nhưng Tần Phượng biết thân phận của hắn đặc thù, ra nước ngoài không dễ dàng, liên tiếp gọi điện cho hắn, không cho hắn đến. Bành Viễn Chinh do dự thật lâu, đành bỏ ý định. Bên kia có người chiếu cố Tần Phượng, cuộc sống của mẹ con Tần Phượng ở Singapore không có vấn đề gì.

- Cốc cốc cốc!

Có tiếng gõ cửa nhè nhẹ, Bành Viễn Chinh trầm giọng nói:

- Mời vào!