Cậu Dám Không Thích Tôi

Chương 28: Trêu chọc




" Cậu đùa tôi đấy à? "

Hôm nay hai người được nghỉ hai tiết, cậu nói muốn dẫn cô đến một nơi và đó chính là thư viện của trường. Tuy rằng cô thích sách và sự yên tĩnh là thật nhưng cô lại không thích đến thư viện. Một người chăm chỉ học bài, người còn lại thì ngủ ngon lành. Nơi đây là một nơi rất thích hợp để ngủ đối với cô, rất yên tĩnh.

" Nguyệt Nguyệt "

“…”

" Ngủ rồi? "

Dạo gần đây hành động của cô làm cậu ngày càng bối rối, cậu thắc mắc liệu có thật sự là cô thích cậu hay không. Cậu không có đủ can đảm nghĩ rằng cô thích mình, lỡ đâu chỉ là cậu tự ôm tương tư rồi lại tự làm đau bản thân mình. Cậu không dám đối mặt với câu nói tôi không thích cậu của cô.

" Nguyệt Nguyệt. Tôi thích cậu, cậu có thích tôi không? "

Nếu bây giờ cô tỉnh dậy nghe được câu nói này của cậu thì hay biết mấy, tiếc rằng đời không như phim. Cậu cũng sợ rằng mình sẽ bỏ lỡ cô nhưng cậu thực sự không có đủ can đảm.

" Tôi có thể xin chụp hai người một tấm được không? "

" Hả?.. À được, cậu chụp đi "

" Tôi chụp rồi chỉ lại hỏi ý kiến của cậu cho lịch sự thôi "

“…”

" Hoàng tử nhỏ "

" Cậu dậy rồi à? "

" Tôi chưa dậy "

“…”

" Đói "

" Chờ lát tôi đi mua đồ ăn cho cậu "

Trong lòng của cô lúc này đang cảm thấy rất tiếc nuối, một cảm giác rất khó tả. Hình như trong lúc ngủ cô đã bỏ lỡ một điều gì đó. Cô ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ, cái cảm giác tiếc được một lúc l nuối này rốt cuốc là đến từ đây, thứ gì có thể khiến cô tiếc nuối.

- Căn tin -

Cậu đang không biết nên mua gì cho cô, hôm nay không có bán bánh ngọt vì chưa nhập hàng về. Thấy cậu đứng được một lúc lâu rồi thì cậu ta tiếng lại gần.

" Mua đồ ăn cho cậu ta à? "

" Ừm. Nhưng hết bánh ngọt rồi "

" Mua cơm nắm đi, cơm nắm trứng lòng đào "

" À cảm ơn cậu "

" Không có gì "

Cậu lúc này nhận ra rằng có vẻ cậu thật sự không hiểu cô như những gì mà cậu đã nghĩ. Nhưng như vậy thì chả sao cậu sẽ cố gắng để hiểu hết con người cô, muốn được cô tin tưởng như hai người họ. Cậu không muốn đứng vị trí cao nhất trong lòng của cô nhưng cậu muộn đứng chung vị trí với hai người họ, vì cậu biết dù có cố gắng thế nào cậu cũng không thể thay thế vị trí của họ. Cậu thích cô và cậu muốn cô có thể mở lòng với cậu.

" Nguyệt Nguyệt tôi mua đồ ăn cho cậu rồi nè, hôm nay không có bán bánh ngọt nên tôi mua cơm nắm cho cậu "

“…”

" NGUYỆT NGUYỆT "

" Ay, lớn tiếng với công chúa thế "

Cô lại giở cái giọng trêu chọc cậu khiến cậu bây giờ trông chả khác gì là con tôm luộc, cũng không phải thấy cậu như vậy mà cô dừng lại. Thấy cậu như vậy càng làm cô nổi hứng trêu chọc cậu nhiều hơn.

" Hoàng tử nhỏ không thích công chúa hả? "

Cái giọng nói này còn kèm cả khuôn mặt câu người thế này đúng là yêu nguyệt mà. Cũng không phải mình cậu đỏ mặt những người ở gần đó cũng bị cô câu hồn đi mất. Đúng là yêu nguyệt mà.

" Mọi người đang nhìn kìa "

" Thì sao. Hoàng tử nhỏ ngại à? "

Lát sau, lại có một số người quay lại xin chụp ảnh hai người. Tuy rằng ai cũng chụp rồi nhưng vẫn lại xin cho lịch sự. Chẳng mấy chốc hai người lại nổi nhất trường, cfs của trường toàn ảnh của hai người. Cặp đôi được yêu thích nhất trường.

" Tôi đi có việc "

Nói rồi cậu lập tức chạy đi bỏ cô lại một mình.

" Hoàng tử nhỏ chạy rồi "

Lúc này nhiều người bắt đầu quay quanh lại chỗ cô hỏi đủ thứ, cô vậy mà cũng nhiệt liệt trả lời.

- Nhà trọ -

" Dơ tay cao lên "

Tất nhiên sự kiện nổi như vậy sao hắn và cậu ta không biết được. Vừa về đến nhà cô đã bị bắt quỳ xuống sàn hai tay đang đỡ một thau nước.

" Rớt một giọt nào tao liền chặt thịt mày đi bán "

Cô chỉ biết mếu máo nhìn sang cậu ta với ánh mắt cầu cứu chỉ tiếc là cậu ta trực tiếp lơ đi ánh mắt đáng thương của cô, đã vậy còn châm thêm dầu vào lửa nữa.

" Công nhận hay ha chưa gì lên top 1 luôn. Pé con giỏi thật đấy "

“…”

Cuối cùng sau ba tiếng cô cũng có thể thoát, à không chưa thoát cô còn phải nghe hai người ca một bài ca dài suốt hai tiếng đồng hồ. Về chưa ăn gì mà còn như thế này nữa.

" Con gái con đứa thích người ta cũng phải giữ giá…"

" Nhưng tao có thích ăn giá đâu giữ chi "

“…”

Cuối cùng cũng được ăn, cô sắp đói chết rồi. Hai người họ dù sao thì cũng chỉ lo cho cô, sợ cô sau này dính phải phiền phức vì cậu cũng đâu phải dạng vừa. Tuy ít nói nhưng cậu lại mang nét lạnh lùng khôi ngô cũng không ít người đã phải đổ gục trước nhan sắc của cậu, họ sợ cô bị những người đó làm phiền mà hình như họ quên cô còn đào hoa hơn cậu thì phải. Dù sao thì cũng chỉ có một cô em gái tốt nhất vẫn là giữ kỉ, phải bảo vệ cho tốt trước chuyện khác tính sau.

" Mày không sợ cậu ta không thích mày à? "

" Tao vừa đẹp vừa giỏi mà chẳng lẽ không cua được cậu ta "

" Mày nghèo "

" Còn hậu đậu với lười biếng nữa "