Bão 8/10
\[ Chap này có nội dung người lớn trẻ dưới 18t không nên xem nha☆ ~\('▽^人\) \]
Mộng Uyển khi định hình lại thì môi anh áp vào đôi môi anh đào của cô mà hôn vô cùng mãnh liệt, hấp tấp liếm láp lấy môi cô, đôi tay của anh không không yên phận mà luồng vào đôi gò bông của cô , mà xoa nắn làm cô Mộng Uyển có cảm giác vô cùng lạ lẫm.
Nhưng Vũ Phong cảm thấy váy ngủ này quá vướng víu quá nên dùng tay xé ra, mà đôi môi anh vẫn chưa rời môi cô chút nào , cô thì vẫn nhắm mắt lại mà hưởng thụ sự yêu chiều của anh.
Vũ Phong rời khỏi môi cô mà bắt đầu rơi xuống tiểu Nguyệt của cô mà trêu đùa , mà làm cho Mộng Uyển cảm thấy phấn khích . Nó làm cho Mộng Uyển cảm thấy thân thể của mình không hiểu sao thấy vô cùng ngứa ngáy khó chịu vô cùng , thân thể cô của cô uốn éo mà không tự chủ rên ra những tiếng rên thật mê người .
Tiếng rên của Mộng Uyển làm cho Vũ Phong càng biết chắc rằng cô đã sẵn sàng tiếp nhận anh rồi : " Bảo bối !! Có thể cho anh được không " Vũ Phong khó khăn nói.
Mộng Uyển bị kích thích đến mê mang, chỉ nghe chứ không nên cô không kịp phản ứng mà chỉ rên lên mấy tiếng .
Vũ Phong nghe được tiếng rên của cô xem như là đồng ý của cô , anh liền giang hai chân Mộng Uyển ra mà vương người tới đưa vật nam tính của mình vào trong của Mộng Uyển , khiến cho cô đau đớn mà kêu lên " AHHHH..."
" AHHHH....... Đau quá " Cơn đau đớn làm mắt Mộng Uyển ngập đầy nước mà nhìn anh.
Vũ Phong nghe cô kêu đau liền dừng lại anh khom người tới hôn lên trán cô một cách dịu dàng .
" Bảo bối ngoan, một lát sẽ hết đau ngay thôi "
Anh dịu dàng sờ lên khuôn mặt của cô , tay lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên khóe mi của cô . Mộng Uyển nhìn vào ánh mắt thâm tình của anh, mà lòng cô cũng yêu anh hơn .
Vũ Phong cuối người xuống hôn cô, rồi anh từ từ di chuyển vật nam tính của mình ra vào tiểu nguyệt của cô rất nhẹ nhàng . Sau vài lần ra vào cảm giác đau đớn không còn nữa,thay vào đó là một cảm giác khoái cảm và kích thích. Mộng Uyển tiếp tục phát ra những tiếng rên rỉ mê ly.
Thân thể của Vũ Phong bị những tiếng rên rỉ mê hồn của cô mà không tự chủ được, mà chuyển động ra vào bên trong cô nhanh hơn . Đến lúc cao trào , Vũ Phong gầm nhẹ một tiếng phóng thích tỉnh hoa vào trong cơ thể của Mộng Uyển.
Nhưng chưa dừng lại ở đây, anh vẫn cảm thấy không thỏa mãn cho lắm nên tiếp tục cùng Mộng Uyển làm thêm mấy hiệp nữa, đến khi cô kiệt sức mà ngất đi anh mới ngày lại mà nằm cạnh cô ôm cô ngủ say sưa.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Trưa hôm sau tại quán cafe Tiên Cảnh, Mộng Uyển cùng ba cô bạn của mình ngồi ở quán uống nước, mà mặt của Mộng Uyển vô cùng ể oải, cả người cô đều nhức mỏi cả lên vì tối hôm qua bị Vũ Phong ăn sạch đến 3h sáng mới chịu tha cho cô .
Ba cô bạn cô thấy Mộng Uyển khuôn mặt mệt mỏi như vậy liền hỏi :
" Uyển Uyển!! cậu thấy trong người không được khỏe hay sao mà , nhìn cậu trong mệt mỏi vậy!! "
" Mình không sao!! chỉ tại tối qua uống hơn nhiều rượu nên sáng nay mình cảm thấy hơi đau đầu thôi à. " Mộng Uyển không nói ra sự thật rằng mình đã xảy ra quan hệ với Papa của mình nên đành nói dối, mà Mộng Uyển cảm thấy trong lòng sáng giờ không hiểu Mộng Uyển thấy trong lòng cảm thấy bất an mà đứng ngồi không yên thế này .
" Vậy sao!! " Ba cô bạn của cô nói .
" Ừ....mà này các cậu tính sẽ học ngành đại học gì sau khi tốt nghiệp cấp ba. " Mộng Uyển nói.
" Chắc mình sẽ học y cùng với cậu đó Uyển Uyển!! " Lâm Chi nói.
" Đúng đó ." Hai cô gật đầu
" Mình chắc là học khoa phụ sản rồi!! " Kỳ Nhã nói.
" Mình thì sẽ chọn khoa nhi vì mình rất thích con nít " Trần Mộng vui vẻ nói.
" Mình thì chắc là khoa ngoại dù sao tính cách mình vô cùng mạnh mẽ không sợ bất cứ chuyện gì cả!!" Lâm Chi tự tin nói.
Mộng Uyển, Kỳ Nhã và Trần Mộng nhìn Lâm Chi tự tin nói như vậy ba cô liền hùa nhau chọc cô nói : " Thiệt không đó cô nương!!! đến lúc thấy máu đừng khóc hét lên nha, vậy nhục nhã lắm nghe chưa. " ba cô dùng mắt nghi ngờ nhìn cô nói.
Lâm Chi bị ba cô nhìn bằng con mắt nghi ngờ mà muốn tức lên nói : " Các cậu đợi đó mà xem "
Ba cô ra dấu tay ok nói : " Vậy chúng tới đợi cậu nha..... hahaha " với vẻ nói chuyện mà uống nước thử bánh ngọt ở tiệm đến 2h trưa .
Bốn cô sau khi ăn bánh uống nước xong , đi ra ngoài dạo một vòng bàn chuyện phím tiếp . Thì có một chiếc xe màu đen lao lớn dừng trước chỗ bọn cô, từ bên trong xe lao ra một đám người cầm chiếc khăn tẩm thuốc mê bịt miệng các cô lại lôi lên xe, trước khi Mộng Uyển bắt đầu hôn mê , thì cô đã dùng tay bấm nút trên chiếc đồng hồ do tặng cho cô Papa !! trên đồng hồ có thiết bị định vị tiên tiến nhất, chỉ cần cô gặp nguy hiểm có thể bấm lập tức anh có thể nhận được tín hiệu mà tớ cứu cô.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Tập đoàn Âu Dương , tại văn phòng anh ngồi ở ghế sofa cùng Trần Khiêm, Kỳ Dương và Lâm Kỳ nói chuyện thì điện thoại của Vũ Phong phát ra tín hiệu khẩn cấp. Làm cho sắc mặt Vũ Phong biến đổi làm cho mấy người bạn của anh khó hiểu hỏi :
" Có chuyện thì vậy Vũ Phong ?? "
" Uyển Nhi gặp chuyện. " Vũ Phong nhìn điện thoại mặt tái mét nói.
" Cái gì!! " Ba anh bất ngờ đứng dậy, sau đó điện thoại của anh truyền đến vị trí của cô là ở nhà kho vùng ngoại ô của bờ biển .
" Các cậu đi với tôi luôn các cháu của cậu và Uyển Nhi gặp nguy hiểm!!" Vũ Phong nói vì anh biết mỗi lần đi chơi Mộng Uyển điều nhắn tin hoặc gọi cho anh nói mình sẽ đi đâu và đi với ai.
Kỳ Dương, Trần khiêm và Lâm Kỳ nghe mặt mày tái mét, các cháu anh gặp nguy hiểm thì anh trai của họ sẽ không tha cho các anh đâu!! Nên các anh nghe Vũ Phong nói các cháu mình gặp nguy hiểm, liền gấp gáp lấy xe chạy đi cứu các cô ngay lập tức.