Chạm Đáy Thương Đau

Chương 73: Phiên ngoại 1.5




Một, hai, ba, bốn, năm...

Rõ ràng ban đầu chỉ có hai thí sinh cùng tham gia thôi, vậy mà hiện giờ lại ở đâu ra thêm năm, sáu… bàn tay khác mơn trớn trên thân thể, điều này khiến Vân Hi càng thêm hoang mang. Hơn thế nữa, vai diễn này rốt cuộc là sao, bị trói lại rồi còn bị xé rách hết áo quần nữa? Có khi nào sắp sửa bị... Nghĩ tới đây, Vân Hi mới chợt nhận ra có thể nào bộ phim mà đạo diễn đang ấp ủ là phim sex không. Ý nghĩ đó chỉ thoáng lướt qua đã khiến Vân Hi mất bình tĩnh. Sao có thể như thế được, trước nay đạo diễn Dược Tâm chưa từng sản xuất MV nào có nội dung như vậy mà. Hơn nữa y vẫn còn là trai tân, nghĩ cũng không dám nghĩ có một ngày mình sẽ góp mặt vào những tác phẩm dán nhãn 18+.

Lúc này Vân Hi rất muốn hét lên "tôi chỉ muốn đóng phim bình thường thôi, không phải phim khiêu dâm, mau thả tôi ra đi." Nhưng vì miệng đã bị chặn lại nên âm thanh phát ra chỉ là những tiếng "ư a" vô nghĩa đầy tuyệt vọng.

Đạo diễn có vẻ đã đoán ra Vân Hi đang nghĩ gì, ông cầm mic lên, kết nối với tai nghe mà Vân Hi đang đeo.

"Các thí sinh hãy bình tĩnh xử lý tình huống, "Chạm đáy thương đau" tuyệt đối không có những phân cảnh không phù hợp với thuần phong mỹ tục."

Lục Diệp nghe xong liền liếc mấy "con sói" đối diện, nén cười thành tiếng. Bộ phim mà họ sắp quay này mà không có xôi thịt thì còn phim nào xôi thịt nữa. Cũng bởi vì thế, nên ngay từ đầu cả bọn đã nhắm bạn diễn phải là Vân Hi, nếu không là em ấy thì nhất định sẽ không nhận vai. Mấy người bọn họ cũng đều lọt hố Vân Hi từ khi xem MV đầu tiên mà em là nhân vật chính. Đạo diễn vì muốn chiêu mộ cả dàn diễn viên hạng A nổi tiếng nhất nên đành bày trò lừa Vân Hi vào tròng. Thôi thì, hi sinh một con cừu non ngây thơ cho cả đàn sói gian ác âu cũng là quy luật tự nhiên.

Sau khi đã xoa nắn thoả thích phần trên, mấy gã thợ săn lại muốn chuyển hướng xuống phía dưới. Lúc này, con dao to lớn trên tay Cố Hải Đăng lần nữa phát huy tác dụng, hắn muốn cắt dây thừng để trói hai chân Vân Hi lên cao cho thuận tiện hơn. Kết quả dây vừa mới đứt, Vân Hi liền vác cả cái ghế đang bị buộc chặt trên người mà cắm đầu chạy. Nếu trước khi vào căn phòng này mà đạo diễn nói rằng đây không phải là phim đồi trụy thì Vân Hi còn tin, nhưng sau khi bị sờ soạng, bị cắn liếm khắp người như vậy mà còn tin những gì đạo diễn nói là sự thật thì chính là đồ ngu ngốc.

Hiện tại Vân Hi chỉ có duy nhất một ý nghĩ phải thoát ra khỏi đây, trinh tiết mà cậu gìn giữ hơn hai mươi năm cuộc đời đang bị đe doạ. Gì chứ vai chính trong phim sex thì có cho tiền Vân Hi cũng không dám nhận. Nhưng vì mắt bị bịt kín lại không thấy đường đi, Vân Hi không phát hiện ra Cố Hải Đường vừa mới giơ chân ra ngáng mình. Chỉ nghe "rầm" một tiếng, Vân Hi ngã sóng soài dưới đất, cơ thể bị uốn cong đúng theo hình cái ghế, mông chổng lên cao, bộ dáng chật vật nhưng lọt vào mắt mấy con sói đói lại quyến rũ vô cùng. Tai nghe cũng tụt xuống đến vai nên Vân Hi nghe rõ tiếng giày da đang bước tới ngay sau lưng. Cảm giác nguy hiểm đầy áp bức khiến Vân Hi sợ hãi dùng sức bật người dậy mà chạy, dù chẳng thấy rõ đường qua lớp vải lụa che kín tầm nhìn. Nhưng trực giác của Vân Hi quả thực rất tốt, y thế mà nhắm đúng hướng cửa ra vào. Nhưng lúc chuẩn bị ra được tới nơi rồi, cánh cửa lại bật mở, khiến Vân Hi va mạnh vào người đối diện, nếu không được người đó kịp thời đỡ lấy, Vân Hi hẳn đã ngã sóng soài ra đất lần thứ hai trong ngày.

"Anh?" Người bước vào là Nhật Tâm, cậu nhìn bộ dáng hoảng hốt của Vân Hi, nghi hoặc hỏi. "Anh muốn ra ngoài ạ?"

Thấy Vân Hi gật đầu liên tục, bộ dáng run rẩy như muốn cầu cứu, Nhật Tâm liền ôm lấy y vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.

"Không được đâu anh à. Ban tổ chức đã tốn rất nhiều thời gian để tuyển chọn diễn viên mà, sao có thể muốn bỏ về là được. Không sao đâu, bọn em sẽ nhẹ nhàng mà, nên anh đừng lo lắng nhé."

Vừa dứt lời, Nhật Tâm liền đẩy Vân Hi về phía đối diện, khiến y ngã vào lồng ngực người đàn ông đeo kính râm ngay phía sau lưng. Cậu mỉm cười nói.

"Trong phim phân cảnh đầu tiên của Vân Hi là làm với anh mà. Nhường anh ấy cho anh trước đấy Tử Đằng."

"Cậu không nhường thì tôi cũng sẽ tóm cậu ấy lại thôi." Tống Tử Đằng nhếch môi cười, vác Vân Hi cùng với cả cái ghế dính chặt vào người y lên vai, mặc kệ hai chân y quẫy đạp mà đưa trở về vị trí cũ.

"Cảnh đầu tiên là ở trên giường nhỉ, cắt dây trói cho em ấy rồi đưa lên giường thôi." Cố Hải Đường liếc con dao trên tay em trai mình.

"Mẹ nó, lần này để anh xử đấy Hải Đường, Vân Hi giả vờ ngoan ngoãn, đến khi em vừa cắt xong dây ở cả hai chân thì em ấy liền chạy nhanh như thỏ vậy, đúng là có năng khiếu diễn xuất mà." Cố Hải Đăng ném con dao cho Cố Hải Đường, mặt nhăn nhó nhưng không có vẻ gì là tức giận, ngược lại giống như cậu trai mới lớn đang che giấu đi sự hứng thú với món đồ mà mình yêu thích.

Lục Diệp bắt lấy con dao Cố Hải Đăng vừa ném, mỉm cười nói. "Để tôi ra tay, trong phần một có cảnh tôi trói em ấy trên giường mà, giờ tập luyện luôn cho quen tay."

Cố Hải Đường nhìn dáng vẻ run rẩy vì sợ của Vân Hi, để lộ nụ cười tàn nhẫn hiếm thấy.

“Chạy như thỏ sao? Vậy chắc em ấy cũng biết thỏ làm tình dai sức thế nào rồi nhỉ? Để bọn tôi làm đám thỏ đực “hầu hạ” em nhé.”

Vân Hi nghe mấy người kia trao đổi mà rùng mình. Đây thực sự là mấy ngôi sao hạng A lãng tử và lịch sự được mọi người yêu thích sao? Y chẳng thấy được điểm tương đồng nào giữa họ hiện tại và khi ở trên tivi cả. Hơn thế nữa, Vân Hi chỉ là một diễn viên mới chưa nổi, còn chưa có thành tựu gì đáng kể kia mà, sao phải làm tới mức này chứ. Nhưng có vẻ mấy ngôi sao kia chẳng hề nghĩ như Vân Hi. Y bị Tống Tử Đằng ném lên chiếc giường mới được tổ hậu cần đem vào. Sau đó khi Lục Diệp vừa mới cắt dây trói cho Vân Hi xong, bọn họ liền khống chế mọi cử động của y rồi một lần nữa chuyển từ trói trên ghế sang trói trên giường, động tác nhanh như cắt, như thể sợ nếu bất cẩn sẽ vuột mất con mồi khó khăn lắm mới lừa bắt được.

Hai tay Vân Hi bị trói vào đầu giường, hai bên đùi thì bị dây da chuyên dụng buộc chặt vào bắp chân như hình chữ M, khiến nơi tư mật hoàn toàn bị phơi bày trước những cặp mắt như lang như sói. Cảm giác xấu hổ và bất lực khiến cổ họng Vân Hi nghẹn lại, nước mắt ứa ra lưng tròng. Y cũng chỉ muốn thử sức mình ở một lĩnh vực mới mà thôi, rốt cuộc sao lại bị đẩy tới tình cảnh này. Có khi nào bản thân đã làm gì vô ý đắc tội với bọn họ không.

Lục Diệp nhìn dải băng lụa bị nước mắt thấm ướt, hơi cúi xuống một chút, nói chỉ vừa đủ để Vân Hi nghe thấy. "Bé ngoan, cố chịu đựng một chút nhé, đừng sợ, vì là lần đầu của em nên chúng tôi sẽ nhẹ nhàng thôi." Sau đó, hắn quay qua gật đầu với Tống Tử Đằng.

Mặt Tống Tử Đằng không đổi sắc, hắn cầm lọ gel bôi trơn mà Nhật Tâm vừa đem tới, đổ một lượng lớn lên dương cụ giả màu đen tuyền vừa to vừa thô khiến người ta ghê sợ, đến khi nó hoàn toàn ướt đẫm như mới ngâm trong nước bôi trơn mới đóng nắp lọ lại. Lúc hắn bấm nút khởi động, dù mới chọn mức thấp nhất nhưng tiếng "rè rè" cùng tốc độ rung lắc dữ dội vẫn khiến hai anh em minh tinh nhà họ Cố gật đầu tấm tắc, đúng là "hàng tốt.", pha này muốn nhẹ nhàng với em ấy coi bộ cũng không được. Chỉ có Vân Hi là bị tiếng động này làm cho thót tim, cơ thể bị trói cố định trên giường bất giác run rẩy càng mạnh vì bị nỗi bất an choán chiếm tâm trí.