Chân Lộ

Chương 143: Kiểm định - Hết hồn (1)




Một giây thoáng nhìn nội dung, sự kinh ngạc, khó tin đến từ ba người bắt đầu hiện lên.



Vị Tôn giả áo xanh mở màn đầu tiên.



-Thiên phú 83 sợi xích? Ở một nơi mà ta chỉ ở một ngày thôi cũng đã khó chịu, mệt mỏi này?



Tiếp đó là vị Tôn giả áo nâu cất lời.



-Hỏa diễm có màu xanh lục, đây là lần đầu ta nghe đến. Đặc biệt là khả năng thiêu đốt, trực tiếp giảm sinh mệnh lực của người trúng chiêu, nếu nói vậy thì tên tiểu tử này chẳng phải là cơn ác mộng của bất kỳ ai giao chiến với hắn?



Giảm sinh mệnh lực hay cũng có thể nói là giảm sức sống, giảm thọ nguyên của một sinh vật. “Tiểu tử” trong lời vị Tôn giả thật có ngọn lửa kinh khủng như vậy thì quá mức kĩnh hãi thế tục. Có lẽ nếu để một số thế lực có ham muốn thống trị biết được, nay mai Châu Nam thành liền biến mất một tên tiểu tử, mà cũng có khi là cả một tòa Châu Nam thành đều hóa hư vô trong giây lát.



-Nếu ngọn lửa của tiểu tử này đúng như thế, có lẽ sẽ lọt vào mười loại hỏa diễm đứng đầu trong Hỏa Diễm Tâm Đan bảng.



Cuối cùng là vị Thánh nữ nhỏ tuổi bỗng dùng giọng điệu nhẹ nhàng lại khiến người nghe có cảm giác dịu dàng sâu lắng nói.



-Chỉ bằng tuổi như ta nhưng lại không hề phục dụng đan dược, linh thảo mà đã đột phá đến Linh Nhân cảnh? Hắn có phải đang đùa giỡn Thiên Long thương hội của chúng ta không?



-Phải đó. Mọi thông tin của hắn ngươi đã kiểm tra kỹ lưỡng và chứng thực chưa?



Hai vị Tôn giả cũng đồng thời lên tiếng.



Thấy tình hình như thế, hội trưởng trung niên vội vàng phân bua.



-Thưa, tên tiểu tử này mặc dù ghi vào tờ thông tin là 7 tuổi, nhưng hắn đã từng thú nhận với tiểu nhân là đã 14 tuổi, do một lần ăn phải Hoàn Đồng Thảo trong truyền thuyết vì tưởng lầm là Linh Hoa Thảo nên mới thu nhỏ lại thành đứa trẻ. Bất quá thì hắn nói như vậy, nhưng tiểu nhân lại cảm ứng thấy sinh mệnh lực của hắn là đứa trẻ 7, 8 tuổi chứ không phải của thiếu niên 14 tuổi. Còn về những yếu tố khác, tiểu nhân lúc này đang chuẩn bị kiểm tra để chứng thực.



-Ồ, kỳ lạ đến như vậy?



Nghe hết lời hội trưởng trung niên nói, hai vị Tôn giả tức thì tròn mắt lên.



Riêng vị tiểu nữ Thánh nữ thì tiến lại gần và ngước nhìn lên màn hình gương, nhìn Vô Thường đang uốn éo mông, lắc lắc eo bên trong.



-Phì… hi hi…



Không thể nhịn nổi nụ cười đáng yêu đến chết người khi Vô Thường hành động quá kỳ quặc, nàng từ lúc chào đời cho đến giờ chưa từng thấy một ai làm, vị Thánh nữ chợt nói.



-Vậy ngươi cứ kiểm tra đi, chúng ta ở một bên xem kết quả thế nào.



-Thánh nữ đại nhân nói đúng, ngươi nhanh kiểm tra hắn để chúng ta xem thật hư ra sao.



Hai vị Tôn giả phụ họa theo, đôi mắt đều như muốn trừng đến rớt ra ngoài để nhìn Vô Thường “xiếc khỉ” bên trong.



-Vâng, vâng, tiểu nhân làm ngay bây giờ.



Gật đầu liên tục như gà mổ thóc vì thân phận ba người kia trong Thiên Long thương hội quá to lớn và ngay cả chính bản thân họ cũng đều có sức mạnh cách hắn mấy trăm tỷ dặm, hội trưởng trung niên lập tức quay trở lại bàn điều khiển.



Vị hội trưởng trung niên tay phải một lần nữa nhấn nút “nói”, nói với Vô Thường bên trong phòng kín.



-Vô Thường, ngươi đã chuẩn bị tốt chưa, ta sẽ bắt đầu tiến hành những bài kiểm tra đầu tiên.



-Vãn bối rất sẵn sàng.



Từ bên trong phòng, giọng Vô Thường thông qua lỗ vang ra ngoài tuy âm điệu có non nớt tiểu tử nhưng rất vững chắc về ý chí và tinh thần.



Cảm nhận được điều đó, hai vị Tôn giả liền khen ngợi.



-Chưa thấy tên tiểu tử đó đánh đấm thế nào, nhưng từ giọng điệu này của hắn ta có thể cảm nhận được hương vị của một thiếu niên đã trải qua sự việc đau thương, từ đó mới rèn luyện ra được loại ý chí và tinh thần như thế này.



-Ừm, đúng vậy, có lẽ hắn đúng là một thiếu niên 14 tuổi chứ không phải một đứa con nít 7, 8 tuổi như hình dạng bề ngoài.



Trước mặt hai người, hội trưởng trung niên tại bàn điều khiển tiếp tục công việc. Hắn đưa lởi vào.




-Được, vậy đầu tiên chính là kiểm tra thiên phú.



Dứt lời, hội trưởng trung niên liền bấm một cái nút có hai từ nhỏ “thiên phú” trên bàn, tại bên trong phòng, trước mặt Vô Thường 10m cũng chợt xuất hiện một trụ đá nâng đỡ một viên thủy tinh từ từ trồi lên cao, khi đến đầu của hắn thì dừng lại.



-Đặt tay và truyền một lượng nhỏ linh lực vào Giám Định Châu đi.



-Vâng.



Theo lời nói truyền đến, Vô Thường dùng hai tay nhỏ giơ lên cao chạm vào viên thủy tinh gọi là “Giám Định Châu”, một luồng linh lực trong hắn cũng nhanh chóng tác động lên viên thủy tinh.



Một giây sau, viên thủy tinh bắt đầu sáng lên một màu đỏ rực rỡ.



Tại bàn điều khiển bên ngoài, từ trong một cái lỗ khác, một tờ giấy cũng đang dần dần “bước” ra ngoài.



Khoảng ba giây sau, ngay sau khi tờ giấy đã tự động có chữ đầy đủ, vị Tôn giả xanh dương tức thời cách không chộp lấy từ giấy vào bàn tay.



-Hãy đưa ta xem.



Thế nhưng lão còn chưa kịp nhìn chữ bên trong thì vị Thánh nữ lên tiếng đòi giấy, buộc lão phải lập tức đưa sang mà không hề dám ý kiến.



Cầm trên tay tờ giấy chứa thông tin về thiên phú của Vô Thường, tiểu nữ nêu lên.



-Tuổi 7, tu vi Linh Nhân cảnh sơ kỳ, thiên phú đúng là 83 sợi xích, sở hữu Hỏa Diễm Tâm Đan, thể chất cũng là Linh thể như hắn đã tự ghi vào bảng thông tin kia.



Nhận được thông tin từ chính Thánh nữ nói nên dĩ nhiên ai cũng tin tưởng và có cảm giác khó tin khi chứng thực được một tiểu tử tại nơi hẻo lánh linh khí lại có thiên phú cấp bậc Yêu nghiệt, đột phá Linh Nhân cảnh trước 15 tuổi.



-Không ngờ thông tin hắn tự khai là thật, thiên phú của hắn thậm chí còn hơn cả ta và ngươi đấy.



Vị Tôn giả áo nâu có chút thở dài quay sang nói với vị tôn giả áo xanh dương.




Rột rột…



Trong khi đó thì hội trưởng trung niên chỉ biết cầm bút ghi vào tờ giấy ở mục “phần đánh giá của người đề cử sau khi đã hoàn toàn giám định, chứng thực” chứ cũng chẳng biết phải nên biểu hiện vẻ mặt chấn kinh như thế nào.



Ghi chép xong xuôi đâu đó, hội trưởng trung niên tiếp tục qua bài kiểm tra khác đối với Vô Thường.



-Được rồi, buông tay đi.



Nhắn với Vô Thường một lời, sau đó đợi khi thấy hắn thu tay, hội trưởng trung niên liền nhấn vào nút “thiên phú” lần hai để cất Giám Định Châu đi.



-…



Nhấn vào một nút khác trên bàn điều khiển, tại bên trong phòng tức thì xuất hiện một chiếc gương lớn dài rộng 3m, hội trưởng trung niên lại nói.



-Sử dụng linh lực Tâm Đan đánh vào gương ba lần.



-Vâng.



Tại bên trong, Vô Thường đáp lời trông khá có vẻ nhẹ nhàng nhưng trong đầu hắn lại phải cấp tốc vận chuyển suy nghĩ.



“Ba lần đánh này, ta liệu phải nên đánh ra với tốc độ như thế nào mới phù hợp, hay cứ chơi toàn phần?”.



Linh Nhân cảnh đã bắt đầu có năng lực phóng thích linh lực, tuy nhiên cũng tùy vào tư chất, ngộ tính và sự rèn luyện, chui đúc của bản thân tu luyện giả mà tốc độ ra chiêu nhanh hay chậm.



Đối với tu luyện giả thông dụng mới tấn cấp Linh Nhân cảnh, một chiêu thức linh lực được tung ra dù là đơn giản nhất vẫn có thể sẽ phải mất từ 30 giây đến 1 phút, hoặc hơn. Bởi lẽ với một loại sức mạnh mới mẻ xuất hiện trong cơ thể, họ chưa thể điều khống được, muốn xuất ra một tia linh lực hóa thành dạng cây kim tại đầu ngón tay cũng đã là một quá trình khổ cực, ẩn cư lâu ngày rèn đúc.



Dĩ nhiên thì cũng có một số thiên tài yêu nghiệt từ lúc Bán Linh Nhân đã vừa song hành rèn luyện cách sử dụng linh lực và tập trung tinh thần để sớm ngày lĩnh ngộ Thần thông, đột phá Linh Nhân cảnh. Nhưng trường hợp đó rất hiếm, tu luyện giả thông thường luôn dồn sức đột phá trước, sau đó lại mới tính, vừa làm cả hai việc có khi lại mất thêm nhiều thời gian.



Lúc này, Vô Thường dựa theo tính toán độ tuổi bày ra, hắn đang phải khó khăn lựa chọn giữa việc tung ra chiêu thức trong 10 giây, 5 giây, 4 giây, 3 giây, 2 giây, 1 giây hay ngay lập tức. Những lựa chọn này chắc chắn sẽ đưa hắn đến một tầm nổi bật khác nhau trong mắt trong vài người đang quan sát bên ngoài kia.




“Được rồi, làm thế này vậy”.



Chỉ trong tích tắc một giây Vô Thường liền làm ra quyết định.



Hắn một bên dùng tay trái nắm chặt cổ tay phải, một bên thì điều khống linh lực Tâm Đan ẩn trong đan điền bắt đầu vận khởi, chạy thẳng một mạch đến ba đầu ngón tay của Vô Thường.



Một giây sau đó, một ngọn lửa nhỏ màu xanh lục hiện lên trên một đầu ngón tay của hắn.



Ba giây sau đó, ba ngọn lửa nhỏ màu xanh lục hiện lên trên ba đầu ngón tay của hắn.



Lại trôi qua thêm hai giây, khi ba ngọn lửa xanh trông đã ổn định hơn, Vô Thường liền vung tay, ba ngọn lửa nhỏ đồng lúc bay ra, đánh lên chiếc gương cách hắn tầm 12m phía trước.



-…



Gần như chỉ một giây đã chạm vào gương, tất cả ba ngọn lửa xanh đều bị nuốt chửng vào bên trong, cứ tựa như đá được ném xuống nước, không còn bóng dáng.



Tại bên ngoài căn phòng, bốn người hội trưởng trung niên hiểu chuyện gì đang xảy ra liền với ba ngọn lửa, thế nên họ chỉ vừa chờ đợi kết quả đang được chiếc gương vận hành phân tích, vừa bàn tán kinh ngạc về hành động xuất chiêu thức của Vô Thường.



Lúc này, vị Tôn giả áo nâu lên tiếng.



-Do không thể có mặt bên trong để tận mắt cảm nhận các luồng linh lực chảy trong người hắn di chuyển như thế nào mà chỉ có thể thông qua màn hình phản chiếu để xem xét, nhưng nhìn vào ta vẫn có thể hình dung ra được đại khái là hắn dồn sức mạnh vào tay phải và cố gắng điều chỉnh sao cho nguồn linh lực ít ỏi hình thành được ba ngọn lửa nhỏ. Tuy nhiên, vì một nguyên nhân mà có lẽ là do hắn vẫn chưa thuần thục chiêu này, hoặc do một sự bất ổn cần được điều chỉnh nên mới phải có tay trái nắm chặt lại.



-Ừm, hắn đúng là làm như thế.



Vị Tôn giả áo xanh dương nối tiếp nói



-Nhưng với một giây hình thành một ngọn lửa, hai giây cuối để bình ổn sức mạnh cũng đã cho thấy việc hắn nhuần nhuyễn trong khoảng kích phát linh lực, vận dụng linh lực và xuất kích linh lực. Nếu đem so với chuẩn mực đã được định thì một Linh Nhân cảnh muốn vận dụng được như hắn thì ít nhất phải chuyên tâm chui đúc cực khổ trong hai đến ba năm, còn như cách thông thường vừa tu luyện, vừa rèn luyện thì phải mất 5 đến 7 năm.



-Một tiểu tử Linh Nhân sơ kỳ mà hẳn là chỉ vừa đột phá trong vòng một năm đổ lại đã có thể làm đến trình độ này, điều đó cũng một phần đã khẳng định hắn là một chiến binh trời sinh. Và nếu ta đoán không lầm, đến ải thử nghiệm kỹ năng chiến đấu, hắn chắc chắn sẽ rất có kinh nghiệm cho xem.



-…



Cũng đúng lúc này, khi vị Tôn giả áo xanh vừa dứt lời, vị hội trưởng trung niên còn chưa hết kinh dị với những điều tốt đẹp mà hai vị Tôn giả giành cho tên tiểu tử bên trong căn phòng thì từ một cái lỗ trên bàn điều khiển, một tờ giấy cũng nhanh hiện ra.



-…



Như một điều tất nhiên không ai dám phản bác, ngăn cản, tiểu nữ Thánh nữ vươn bàn tay ngọn ra lấy nhanh tờ giấy xuống.



Nàng bắt đầu vừa nhìn vừa đọc lên cho cả ba người khác cùng biết.



-Là một loại linh lực có khả năng thiêu đốt, gây đau đớn nghiêm trọng, giảm sinh mệnh lực và làm suy yếu kẻ địch vĩnh viễn…



-…



Vị Thánh nữ chỉ dùng âm điệu mỹ diệu đọc đến đây, tất cả bốn người đều lâm vào sốc nặng, cơ thể một hồi lặng người vì quá mức khinh vía trước những gì tai vừa nghe thấy, mắt vừa dòm được.



Tại Phá Vân tinh cầu, nếu đem gom tu luyện giả thành 100 phần thì tu luyện giả Hỏa hệ, sở hữu Hỏa Tâm Đan đã chiếm lấy 5, 6 phần vì đây là một trong số rất nhiều loại thuộc tính bình thường.



Nhưng là người sở hữu Hỏa hệ lại có thêm khả năng đặc biệt thiêu đốt, khiến kẻ địch trúng chiêu còn vươn lại ngọn lửa trong vài giây để đốt cháy lên da thịt kẻ địch, hay khả năng khác tựa như gây đau đớn kịch liệt hoặc phá giáp,… lại chỉ chiếm 1 phần 10 tu luyện giả Hỏa hệ, đây đã được gọi là cường giả trong cùng cấp Hỏa hệ.



Còn người sở hữu Hỏa hệ lại có đồng thời hai khả năng đặc biệt tựa như có cả thiêu đốt và phá giáp lại chỉ chiếm 1/100 trong 1/10 tu luyện giả Hỏa hệ có khả năng đặc biệt, đây đã được gọi là vương, là hoàng, là đế trong cùng cấp Hỏa hệ.



Về người sở hữu Hỏa hệ lại có đồng thời ba khả năng đặc biệt cùng lúc thì trong sử sách mấy chục vạn năm qua của Phá Vân tinh cầu chưa hề xuất hiện, nếu có hẳn là phải gọi là đệ nhất trong cùng cấp Hỏa hệ.



Thế nhưng ngay chính tại lúc này, Vô Thường, một tiểu tử có độ tuổi 14 không rõ thực ảo lại sở hữu cả bốn khả năng đặc biệt của Hỏa hệ bao gồm thiêu đốt, gây đau đớn nghiêm trọng, giảm sinh mệnh lực, suy yếu địch nhân, vậy đây rốt cuộc là con quái vật Hỏa hệ nào, phải gọi ra làm sao?



Vô địch trong cùng cấp Hỏa hệ?