Chàng Rể Phi Thường

Chương 479: Tiết mục đặc sắc




Ba ngày trôi qua nhanh như chớp.

Buổi hòa nhạc được tổ chức đúng như dự định, bầu không khí của cả thành phố Vân Hải trở nên nóng hơn bao giờ hết.

Mặc dù bây giờ Thẩm Lăng Khê đang bị vùi dập bởi dư luận nhưng danh tiếng của cô ấy vẫn rất lớn, vô số fan hâm mộ chân chính từ khắp nơi trên thế giới đổ về chỉ để được ngắm nhìn dung mạo và giọng hát của nữ thần.

Đương nhiên số lượng fan hâm mộ của trung tâm văn hóa nghệ thuật ở đối diện cũng không ít, nhưng so với Thẩm Lăng Khê thì chẳng là gì.

Trong một phòng nghỉ của trung tâm văn hóa nghệ thuật, Sở Phi Phàm và cấp dưới của cậu ta đang ngồi uống trà.

“Cậu Sở, hình như đám fan hâm mộ bên đó đông hơn của chúng ta ở bên này ạ”.

Người cấp dưới cảm thấy bất an.

“Sợ gì chứ, kịch hay vẫn chưa bắt đầu đâu, từ từ xem đi”, Sở Phi Phàm không hề tỏ ra hoảng sợ, dáng vẻ như đã nắm chắc kế hoạch.
Thời gian dần trôi, fan hâm mộ của hai bên lũ lượt kéo vào sân.

Phía bên trung tâm văn hóa nghệ thuật, khi một đoàn vũ công nữ ăn mặc gợi cảm khuấy động thì bầu không khí được kéo lên tới cực điểm.

Sau đó Tăng Y Y mặc trang phục trang nhã bước ra, hội trường lập tức vang dậy những tràng vỗ tay và tiếng reo hò.

Từ khi debut đến này, Tăng Y Y luôn theo sát đường đi nước bước của Thẩm Lăng Khê, luôn đi theo hình tượng ngọc nữ thuần khiết, mở màn là ca khúc gốc “Thượng Hải đợi anh”, thu hút hết thảy sự chú ý của người hâm mộ.

Ngược lại, nhìn sang bên phía sân vận động thì vẫn cực kỳ hỗn loạn, không có đèn flash, cũng không có âm nhạc.

Mọi người tỏ ra nóng vội, không biết tại sao Thẩm Lăng Khê vẫn chưa xuất hiện.

Thẩm Lăng Khê tổ chức buổi nhạc hội lần này là để an ủi người hâm mộ yêu quý cô ấy trên toàn thế giới.
Bọn họ không ngại đường xa tới đây, ngoài việc có thể đích thân được lắng nghe giọng hát của cô ấy thì nhiều hơn thế nữa là muốn để Thẩm Lăng Khê biết rằng dù thế giới có chỉ trích, hủy hoại cô thế nào thì những fan hâm mộ bọn họ vẫn sẽ mãi mãi sát cánh ủng hộ cô.

Buổi nhạc hội đã sớm bắt đầu, theo lý mà nói thì Thẩm Lăng Khê phải xuất hiện rồi mới đúng, nhưng sân khấu vẫn một màu tối tăm, ảm đảm, chả có ma nào.

Nếu không phải hiện trường vẫn còn không ít nhân viên đang duy trì trật tự thì bọn họ đã nghi ngờ có khi mình bị lừa cũng nên, rằng thực ra Thẩm Lăng Khê không hề mở nhạc hội.

Khi đám đông cảm thấy bứt rứt không yên thì một luồng sáng đột nhiên xuất hiện, chiếu thẳng vào trung tâm sân khấu mà không hề báo trước.

Những âm thanh tạp nham lập tức dừng lại, tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về vị trí ánh đèn đang chiếu xuống kia.
Một bóng hình dịu dàng ôm gối ngồi ở đó, khuôn mặt vùi vào đầu gối, mái tóc đen dài buông thõng xuống hai bên, cả cơ thể co rúm lại.

Mọi người chỉ cần nhìn là nhận ra ngay người đó chính là Thẩm Lăng Khê.

Khi bọn họ đang cảm thấy tò mò không biết tại sao Thẩm Lăng Khê lại xuất hiện như vậy thì bỗng nhiên một cánh tay màu đen từ trong bóng tối vươn ra, túm lấy tóc của Thẩm Lăng Khê.

Thẩm Lăng Khê đau đớn hét lên, không dám giãy giụa khiến đám đông càng cảm giác trái tim như bị bóp nghẹt, nhói đau vô cùng.

Mắt họ không hề có vấn đề, họ có thể nhìn ra bàn tay vừa rồi túm tóc Thẩm Lăng Khê rất mạnh, khiến cô suýt nữa ngã dúi xuống.

“Đây là tiết mục gì vậy, dù là biểu diễn thì cũng nên chú ý tới sức mạnh chứ!”

Đám đông không khỏi nóng ruột.

Nhưng càng lúc càng xuất hiện nhiều bàn tay từ trong bóng tối vươn ra, bọn họ đánh, giựt hoặc đẩy, vỗ liên tục làm Thẩm Lăng Khê bị thương.
Cô gái bị đẩy hết lần này đến lần khác nhưng vẫn quyết tâm đứng dậy.

Vì quá đau nên đôi mắt cô ấy đã chan chứa nước mắt, nhưng khuôn mặt xinh đẹp với vẻ quật cường, không chịu khuất phục thì khắc sâu trong trái tim đám đông.

Bọn họ hiểu rồi. Thẩm Lăng Khê đang biểu diễn những tổn thương từ nhiều phía mà cô phải gánh chịu trong sự việc về “người bạn trai cũ” lần này.

Hiểu lầm và hủy hoại, chửi mắng và nguyền rủa, tất cả đều được ví như những cánh tay màu đen tấn công và làm tổn thương nghiêm trọng tới thể xác, tinh thần của cô ấy.

Nhưng cô ấy không hề từ bỏ, vẫn cố gắng đấu tranh chống lại bóng tối, chỉ có điều Thẩm Lăng Khê đơn thương độc mã, làm thế nào cô ấy có thể đấu lại được với nhiều sự tổn thương kia?

“Lăng Khê, tôi tới giúp cô!”
Bỗng nhiên, một giọng nói giúp đỡ lanh lảnh vang lên từ đám đông.

Và dường như đã có sự chuẩn bị nên sau tiếng hô đó thì lại có ánh đèn xẹt ngang không trung chiếu xuống, rọi thẳng lên người Thẩm Lăng Khê, một cánh tay màu đen bên cạnh cô vội co rụt lại.

Rất nhiều người xem buổi nhạc hội ở dưới sân khấu bỗng nhiên bừng tỉnh, lần lượt hét lớn:

“Tiểu Khê đừng sợ, có chúng tôi ở đây!”

“Lăng Khê, chúng tôi tới giúp cô đây!”

“Tiểu Khê cố lên, đừng chịu thua!”



Trong nháy mắt, tiếng hô hào tạo thành một biển âm thanh, vang vọng khắp sân vận động.

Lúc này từng luồng ánh sáng giống như ánh mặt trời sau cơn mưa phá tan mây đen, không ngừng chiếu lên người Thẩm Lăng Khê.

Những cánh tay đen cũng nhanh chóng biến mất không còn lại gì.

Phía dưới sân khấu lập tức nổi lên tiếng hoan hô long trời lở đất.
Âm thanh rền vang, khiến ngay cả âm thanh bên phía trung tâm văn hóa nghệ thuật cũng bị ảnh hưởng.

Mọi người bên trung tâm văn hóa nghệ thuật đều sững sờ, không biết phía bên kia xảy ra chuyện gì, tại sao tiếng hoan hô lại lớn như vậy.

Lẽ nào nước Hoa Hạ đăng cai Olympic thành công rồi sao?

Phía bên sân vận động.

Thẩm Lăng Khê cũng đã đứng dậy, nở nụ cười ngọt ngào, cô cầm micro hát ca khúc “có bạn”.

Đây là một trong những ca khúc mà Thẩm Lăng Khê đã sáng tác khi mới debut, nghe nói là vì khi đó cô muốn cảm ơn mọi người đã đồng ý ủng hộ, giúp đỡ cô nên mới có ca khúc này.

Vì vậy nên bây giờ biểu diễn ca khúc này đồng nghĩa với việc đẩy bầu không khí của hội trường lên tới cực điểm.

So với nhạc hội diễn ra ở bênh cạn còn cần phải có đội cổ vũ làm hoạt náo thì phía bên Thẩm Lăng Khê chỉ cần một đoạn kịch câm ngắn đã đẩy bầu không khí lên cao trào.
Chất lượng của hai buổi nhạc hội cũng được phân cao thấp rõ rệt!

Bên trong phòng nghỉ ngơi của trung tâm văn hóa nghệ thuật, Sở Phi Phàm vừa xem xong trực tiếp nhạc hội của Thẩm Lăng Khê, cậu ta nổi giận đùng đùng, ném Ipad xuống đất vỡ nát.

“Triển khai kế hoạch B, tôi không tin cô ta có thể đấu tiếp được!”, Sở Phi Phàm lạnh lùng nói.

Tên tay sai bên cạnh lập tức nhận lệnh, vội vàng rời khỏi phòng.

Lúc này, sau khi Tăng Y Y biểu diễn kết thúc ca khúc “Dòng nước ấm áp” thì bỗng nhiên có một mệnh lệnh truyền tới từ tai nghe.

Tăng Y Y do dự một lúc, sau đó vẫy tay vào hai bên cánh gà.

Hai người nhân viên lập tức cầm một tấm vải chạy lên sân khấu, kéo lên trước mặt Tăng Y Y.

Đám đông dưới sân khấu kinh ngạc khi thấy vậy, còn Tăng Y Y ở phía sau tấm màn bắt đầu cởi trang phục.
Lúc này, toàn bộ đám đông dưới sân khấu đều nín thở.

Mặc dù trước mặt họ có tấm vải che nhưng vì phía sau có hệ thống đèn chiếu sáng nên cơ thể với những đường cong quyến rũ của Tăng Y Y vẫn hiện rõ mồn một trên tấm vải giống như kịch shadowplay.

Những khán giả có thị lực tốt thậm chí còn nhìn thấy Tăng Y Y nude toàn bộ xuất hiện, điều này khiến bọn họ thấy rạo rực, máu mũi suýt nữa phụt ra ngoài.

Một lúc sau, tấm màn che được kéo bỏ, Tăng Y Y mặc đồ da gợi cảm, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng trước đó cũng được thay đổi, trở nên sắc nét, quyến rũ hơn, khiến đám đông xôn xao rạo rực.