Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1930




Cơ thể người đàn ông to lớn này hiện ra ánh sáng màu vàng, mái tóc xồm lên đỏ như máu, không có lông mày cũng không có râu, thoạt nhìn qua có chút quỷ dị, lúc này, vẻ mặt ông ta rất tức giận, thậm chí trong mắt còn giống như sắp phun lửa. "Con mẹ nó được lắm người thần bí, gan chó cao tận trời, cũng dám ở bên ngoài xuất khẩu cuồng ngôn, thật tức chết gia gia mất, con mẹ nó, gia gia ta sẽ tự tay đốt chết tên ngốc này, để giải quyết mối hận trong lòng gia gia." "Không phải là hắn ta nói muốn đánh bại gia gia trong năm phút đồng hồ hay sao? Hôm nay gia gia sẽ khiến cho hắn ta phải ngã gục dưới chân gia gia trong vòng năm phút."

Liệt hỏa gia gia vô cùng tức giận, hừ lạnh một tiếng, lại một cỗ khói đen khác bay ra, bay ra bên ngoài. "Liệt hỏa gia gia, tên tiểu tử này quả thật là rất kiêu ngạo, lời này vừa mới nói ra, bây giờ cả điện Kỳ Sơn đều sóng to gió lớn, ngay cả rất nhiều lão đại cũng chú ý đến trận đấu ngày hôm nay, tuy rằng chúng ta chỉ đấu trong tổ thôi, nhưng bởi vì những lời nói kia của hắn ta, bây giờ thế mà lại trở thành một trận đấu được cả trăm vạn người chủ ý đến. Nếu như thua trận đấu này, ta nghĩ.."

Ở bên cạnh Liệt hỏa gia gia, cố vấn của ông ta muốn nói lại thôi.

Rất rõ ràng, dưới sự chú ý của dư luận, trận đấu ngày hôm nay, từ lâu đã không còn là một cuộc xếp hạng đơn giản nữa rồi.

Ngược lại, đây là một cuộc chiến danh dự liên quan đến sự sống và cái chết.

Một trong hai bên, cũng không thể nào để thua trận đấu này được, bởi vì một khi thua trận đấu này, cái thua cuộc, có thể chính là danh dự của chính mình.

Khi đó, cho dù không bị người ở trên đài đánh chết, thì sau khi đi xuống đài cũng có thể bị chết đuổi bởi nước bọt của người khác.

Khi ấy mặt mũi cũng đã bị mất hết, cho dù còn sống, thì cũng là sống không bằng chết.

Cho nên, trận đấu ngày hôm nay đã không còn là cuộc chiến xếp hạng nữa, thậm chí có thể nói là cuộc chiến sinh tử, hơn nữa đối với Liệt hỏa gia gia mà nói, trận đấu này, chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại. "Những thứ này ta cũng đã biết rồi, nếu như ta thua bởi hạng người vô danh như thế này, đương nhiên là sẽ trở thành trò cười cho người trong thiên hạ, Liệt hỏa gia gia ta làm sao còn mặt mũi để sống trong giới giang hồ ở thế giới Bát Phương nữa? Nhưng mà, ngươi yên tâm đi, nếu tiểu tử kia dám tạo đà như vậy, thì đúng là cũng cho gia gia đây một cơ hội để chiến đấu thật huy hoàng, ta muốn ở trước mặt mọi người, đưa tiếng tăm của Liệt hỏa ia gia vang xa hơn! Mà tên tiểu tử kia, nhất định sẽ trở thành đá kê chân để cho ta đăng cơ!"

Vừa mới dứt lời, lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng vang, thời điểm trận đấu bắt đầu đã đến.

Liệt hỏa gia gia mạnh mẽ cầm vũ khí trên bàn lên, vô cùng tức giận xông ra bên ngoài.

Vừa ra đến ngoài điện, khách khứa đã chật kín.

Không những không còn ghế trống dưới khán đài, lúc này những tòa nhà cao gần đấy đa phần đều mở rộng cửa sổ, rõ ràng là chiêu trò phô trương của trận đấu này cũng đã hấp dẫn không ít sự chú ý của các lão đại.

Tuy rằng đây cũng chỉ là một cuộc thi đấu xếp hạng nho nhỏ, nhưng dùng năm phút đồng hồ có thể giải quyết một cao thủ trừ tà có thể đánh không phân thắng bại với cao thủ cảnh giới Bát hoang, rõ ràng hoặc là do người kia bị ngốc, khoác lác với những người xung quanh, hoặc là người này có kỹ năng đặc biệt nào đó, đương nhiên, cũng là các vị lão đại cần giúp đỡ.

Trên đài, Hàn Tam Thiên đã đứng đầy ngạo nghễ, khoanh tay ưỡn ngực.

Liệt hỏa gia gia đi thẳng lên trên lôi đài, đi đến đâu cũng được tất cả mọi người lớn tiếng cổ vũ. "Liệt hỏa gia gia, đánh, đánh cái tên ngốc người thần bí này cho ta, ngày hôm qua hại ông đây thua hết tiền thì không nói, hôm nay lại dám xuất khẩu cuồng ngôn, quả đúng là vô cùng kiêu căng ngạo mạn." "Đúng vậy, loại người mới này nếu như không chỉnh đốn thật tốt, thì sau này, những lão tiền bối như chúng ta làm gì có uy nghiêm gì mà sống nữa chứ? Liệt hỏa gia gia, phải dạy dỗ hắn ta thật tốt, tốt nhất là dùng một chiêu là lấy được mạng chó của hắn ta." "Sóng sau đè sóng trước, đây vốn là quy luật tự nhiên, nhưng mà, nếu như sóng sau tạo nên sóng to gió lớn, như vậy, đơn giản là nên khiến cho hắn ta chết ở trong biển rộng đi." "Liệt hỏa gia gia người cứ yên tâm, chúng ta đều ủng hộ ngươi, đều cược hết ở trên người ngoi, hung hăng đánh hắn cho ta:"

Một đám người hò hét lớn tiếng với Liệt hỏa gia gia, giống như là hận không thể thay Liệt hỏa gia gia đi lên đài, tự tay mình đánh Hàn Tam Thiên vậy.

Liệt hỏa gia gia hừ lạnh một tiếng, mang theo lửa giận, đi lên trên đài, nhìn thấy Hàn Tam Thiên, con ngươi khóa chặt lại nói: "Chính ngươi là tên tiểu tử, thả rắm chó ở bên ngoài ư?"

Hàn Tam Thiên mim cười, nhìn Liệt hỏa gia gia nói: "giữ lại chút sức lực đi, dù sao, năm phút đồng hồ, nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn, tôi chỉ sợ ông không kiên trì được thôi." "Con mẹ nó, cái đồ rác rưởi kia, thế mà còn dám kiêu căng như vậy, hoàn toàn không thèm để Liệt hỏa gia gia ta vào mắt sao? Được, gia gia ta cũng nói cho ngươi biết, trong năm phút đồng hồ, ta sẽ nướng cho khỉ gầy như ngươi thành con khi khô!"

Liệt hỏa gia gia bị Hàn Tam Thiên chọc tức, lúc này chửi ầm lên nói.

Thật ra, dáng người của Hàn Tam Thiên cũng không tinh là gầy, chỉ là khi so với những vị cao thủ cao lớn thô kệch này, quả thật là nhìn anh có vẻ có chút gầy yếu, cũng thường bị người khác lấy ra để công kích, "Mỏi mắt mong chờ!"

Hàn Tam Thiên mim cười, lúc này, ánh mắt anh nâng lên, nhìn về phía người chủ trì ở phía xa xa. "Người thần bí đánh với Liệt hỏa gia gia, bắt đầu!"

Từ một tiếng quát nhẹ của người chủ trì, toàn bộ kết giới hiện lên lịch thi đấu lúc này cũng đã đổi thành một chiếc đồng hồ đếm ngược rất hợp với tình hình.

Năm phút đồng hồ, thời gian bắt đầu. "Ta sẽ dùng một chiêu để lấy mạng ngươi!"

Liệt hỏa gia gia hét lớn lên một tiếng, sau đó vung bàn tay lên, chín đứa trẻ mặc chiếc yếm màu đỏ đột nhiên từ dưới khán đàn nhảy lên.

Sau đó, rất nhanh bọn họ đã xếp thành một hàng, Liệt hỏa gia gia vỗ tay một cái, chín đạo liệt hỏa bay thẳng ra như những sợi dây dài, sau đó đánh vào gáy của chín đứa trẻ, ngay lập tức trên gương mặt chín đứa trẻ lộ ra một tia đau khổ, giây tiếp theo, đồng tử của chín đứa trẻ rụt lại, trong mắt bọn họ chỉ còn ấn ký liệt hỏa đang hừng hực thiêu đốt. "Cửu thiên đồng tử trận! Ta dựa vào, mới bắt đầu mà Liệt hỏa gia gia đã phóng ra đại chiêu rồi, ha ha, tiểu tử này chết chắc rồi." "Hãy tận tương tư vị đau khổ của huyền hỏa đi."

Ở dưới lôi đài, một đám người vô cùng hưng phấn, có thể nhìn thấy đại sát chiêu của Liệt hỏa gia gia, đối với rất nhiều người mà nói, trận đấu ngày hôm nay quả đúng là rất đáng xem. "Tiểu tử, nhận lấy cái chết!"

Trên đài, Liệt hỏa gia gia tức giận gầm lên một tiếng, khống chế được chín đạo liệt hỏa ở trong tay, trong nháy mắt chín đứa bé cũng di chuyển, hợp thành Cửu tử liên hoàn trận.

Cái gọi là Cửu tử liên hoàn trận, trên thực tế là một loại vị trí vô cùng phức tạp và kỳ lạ, lại lấy chín đứa trẻ đồng thời phun lửa, hình thành một chiếc võng lưới đan xen vô cùng dày đặc mà không có lối ra, chỉ cần bị chiếc võng này bao trùm lấy, đừng nói là mọc cánh là có thể tránh khỏi, cho dù là hóa thành một con ruồi, cũng không có khe hở nào để có thể chạy trốn. "Am!"

Một ngọn lửa màu xanh da trời cùng lúc được phun ra từ miệng của chín đứa trẻ, chín đứa trẻ giống như là chín con sư tử đang phun lửa vậy, nhắm ngay vào Hàn Tam Thiên, trực tiếp phun lửa ra.

Ngọn lửa này cũng rất kỳ lạ, ban đầu có chín đạo, nhưng rồi một lại chia thành hai, hai chia bốn, bốn chia tám, tám chia ra mười sáu đạo.... Chỉ trong nháy mắt, chín ngọn lửa lao đến Hàn Tam Thiên, trong giây lát đã biến thành trăm đạo lưới lửa. "Ha ha, người này chính là tên ngốc hay sao?" "Ở trong Cửu thiên đồng tử trận, cho dù tên tiểu tử này có biến thành con khiến, cũng không thể nào còn sống mà đi ra được." "Người này ư, dù sao cũng phải trả giá cho sự trẻ tuổi mà lại lông bông của mình, nhưng mà, một số người có thể từ ngọc cắt biến thành ngọc tốt, nhưng mà người này, lại trực tiếp đánh mất mạng sống của mình."

- -----------------