Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1934




"Chưa chắc?"

Ngao Vĩnh sửng sốt, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Ở trong mắt ông ta, hành vi của Hàn Tam Thiên, rõ ràng chính là muốn chết, sao có thể là chưa chắc được chứ?

Ngao Quân cũng cảm thấy rất khó hiểu, chuyện này đã rất rõ ràng rồi, nhưng vì sao gia chủ còn có cái nhìn không giống bình thường như vậy?

"Cái nhìn của ta và cái nhìn của các ngươi cũng không giống nhau, ta cho rằng, người thần bí kia đã sắp chiến thắng rồi, mà Liệt hỏa gia gia, từ nay về sau chắc chắn sẽ biến mất khỏi thế giới này."

Bóng đen mỉm cười, tự tin nói.

Cũng không giống như những người khác, thân là tộc trưởng của hải vực Vĩnh Sinh, tu vi của ông ta đã tới trung cảnh Bát Hoang, đối với rất nhiều chuyện đương nhiên là ông ta biết rõ hơn người khác.

"Chuyện này...Người thần bí thắng sao? Sao có thể. Sao có thể như vậy được? Rõ ràng là Liệt hỏa gia gia đang chiếm ưu thế mà."

Ngao Quân không thể tin được kỳ lạ hỏi.

Ngao Vĩnh đang định nói chuyện, nhưng mà thân là chủ quản của Ngao gia, sức quan sát đương nhiên là mạnh hơn so với những người khác, có lẽ, ông ta cũng không thể nhìn thấy rõ tình hình như gia chủ, nhưng mà, ông ta cũng có một năng lực giống như vậy, ông ta còn mạnh hơn nhiều so với bất kỳ người nào.

Đoán ý qua lời nói và sắc mặt.

Sau khi nhìn thấy sắc mặt của gia chủ, Ngao Vĩnh biết rõ tính tình của gia chủ, đương nhiên là không thể nào lấy chuyện này ra để nói đùa được, cho nên, ông ta cố gắng muốn tìm ra, rốt cuộc là trong việc này có gì không giống nhau.

Rất nhanh, ông ta đã có đáp án:

"Tuy rằng ta không biết vì sao gia chủ có thể khẳng định như vậy, nhưng người thần bí kia, dường như là sẽ thắng thật."

Từ xa, Ngao Vĩnh đã phát hiện ra một sự thật kinh người, vốn Liệt hỏa gia gia là người đạt được thắng lợi, lúc này trên mặt ông ta lại xuất hiện sự sợ hãi.

Cho dù ông ta không biết Liệt hỏa gia gia đang sợ cái gì, nhưng, mọi chuyện đều có nguyên nhân, Liệt hỏa gia gia đang ở trên chiến trường, là người ở trong cuộc, Liệt hỏa gia gia hiểu rõ tình cảnh của mình hơn bất cứ ai.

"Ngao Vĩnh, không uống công ta coi trọng ngươi, không tệ, không tệ."

Rõ ràng là bóng đen đang rất vui vẻ.

Đối với ông ta mà nói, Hàn Tam Thiên đã hoàn toàn chinh phục loại người cao ngạo như ông ta.

Khi đối mặt với Cửu thiên huyền hỏa của Liệt hỏa gia gia, ông ta vẫn luôn suy nghĩ cách phá giải nó, nhưng hành động này của Hàn Tam Thiên, lại ngoài ý muốn khiến cho ông ta rất cảm động, thậm chí có thể nói rằng là hoàn toàn khai sáng.

Loại phương pháp này, nhìn bộ dạng của nó thì vẫn có chút mùi đập nồi dìm thuyền, ông ta không hề nghĩ ra, nhưng Hàn Tam Thiên lại nghĩ ra được.

"Kẻ này không những có năng lực xuất chúng, quan trọng hơn là hắn rất dũng cảm nhưng cũng thận trọng, nếu như được bồi dưỡng, nhất định sẽ thành người tài, Ngao Vĩnh à, sau khi trận đấu khô khan này kết thúc, hãy sắp xếp người bày một bữa tiệc, mời hắn ta đến ghế trên, ta muốn đích nhân nhìn vị nhân tài này."

Bóng đen nhẹ giọng cười nói.

Vốn ông ta định quan sát Hàn Tam Thiên thêm mấy trận đấu nữa, dù sao, từ trước đến nay cánh cửa hải vực Vĩnh Sinh của ông ta cũng rất cao, những người tầm thường sao có thể dễ dàng đi vào bộ tộc Vĩnh Sinh của ông ta được chứ,

Nhưng biểu hiện ngày hôm nay của Hàn Tam Thiên, đặc biệt khiến cho ông ra rất vừa lòng, bởi thế nên ông ta cảm thấy tiếp tục quan sát nữa cũng không có gì quan trọng.

Hàn Tam Thiên đã vượt qua ải trước thời gian.

Nghe thấy những lời bóng đen nói, rõ ràng là Ngao Vĩnh cũng sửng sốt, tuy rằng từ thái độ của gia chủ thì ông ta biết việc Hàn Tam Thiên bị gia chủ tán thưởng là chuyện đương nhiên, nhưng đây là cơ hội để cho người không thuộc hải vực Vĩnh Sinh có thể lên chức nhanh như vậy, từ lúc xây dựng hải vực Vĩnh Sinh đến nay, chính là lần đầu tiên.

"Gia chủ, hình như việc này cũng không ổn lắm, dựa theo quy củ của hải vực Vĩnh Sinh chúng ta, cho dù người thần bí này quả thật là có chút bản lĩnh, nhưng đãi ngộ cao nhất cũng chỉ là để ta đến gặp mặt, nhưng hắn ta có đức hạnh gì mà lại để cho ngài tự mình gặp mặt chứ?"

Lúc này Ngao Vĩnh cũng vội vàng khuyên nhủ.

Bóng đen nâng tay lên nói:

"Ài, Ngao Vĩnh, người đặc biệt, đương nhiên là nhận được sự đối đãi đặc biệt rồi. Huống chi, lúc này hải vực Vĩnh Sinh ta rất cần người, nếu như có những cao thủ giúp đỡ, lễ nghi rườm rà, để ý nó làm gì chứ?"

"Nhưng..."

"Đi làm đi, nhớ kỹ, hãy sắp xếp theo quy tắc tiếp đãi khách quý cao nhất."

Ngao Vĩnh gật đầu:

"Vâng, thuộc hạ sẽ đi dặn dò ngay."

Mà lúc này ở hiện trường.

Như những gì mà Ngao Vĩnh đã thấy, cả người Liệt hỏa gia gia đã bị mồ hôi ra ướt đẫm, trong mắt cũng tràn ngập sự sợ hãi, thân là người ở trong cuộc, ông ta còn hiểu rõ hơn bất kỳ người nào, rằng lúc này rốt cuộc ông ta đang gặp phải việc khủng bố đến như thế nào.

Tuy rằng thoạt Hàn Tam Thiên giống như là đang tìm đường chết, nhưng mà Liệt hỏa gia gia lại ngạc nhiên phát hiện ra rằng, Cửu thiên huyền hỏa đang thiêu đốt Hàn Tam Thiên kia, chính ông ta đã bắt đầu không thể khống chế được nữa.

Chúng nó giống như là đang bị một cỗ sức mạnh kinh người gắt gao nắm chặt lất, mặc cho mình có dùng sức đến như thế nào, nhưng nó vẫn ở yên nơi đó không động đậy.

Cái loại cảm giác này, thật giống như là khi ngươi đang đi câu cá, bỗng nhiên lưỡi câu vướng vào một khối đá lớn vậy, dù ngươi có kéo như thế nào đi nữa, thì nơi ấy cũng sẽ không dịch chuyển một chút nào, nếu như dùng quá nhiều sức, thì có thể sẽ khiến cho dây câu dứt mất, khiến cho mình bị quán tính làm bị thương.

"Sao lại thế....Tại sao lại như thế này chứ?"

Liệt hỏa gia gia không thể tin được nhìn Hàn Tam Thiên đang rút kiếm, lần đầu tiên ông ta bị nỗi sợ hãi áp chế hoàn hoàn sự ngạo mạn ở bên trong ông ta.

Đúng vậy, Liệt hỏa gia gia sợ hãi.

Từ lúc ông ta hành tẩu giang hồ cho đến nay, mấy vạn năm qua, đây là lần đầu tiên, ông ta cảm nhận được hai chữ sợ hãi.

Đây cũng là lần đầu tiên, bỗng nhiên ông ta phát hiện ra, mình chỉ cách cái chết chỉ một bước nữa, mà bước này có bước tiếp hay không, cũng không phải là do ông ta quyết định, mà tất cả đều nằm ở trong tay Hàn Tam Thiên.

"Không có khả năng, không có khả năng, đây chính là Cửu thiên huyền hỏa của ta, nó...Nó..."

Liệt hỏa gia gia hoảng hốt nói.

"Đúng không? Ông đã nói nó là của ông, vậy để tôi trả lại cho ông là được rồi."

- -----------------