Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2289




“Không, ta không tin, trên đời này không có thứ gì có thể làm khó được ta, chẳng qua chỉ là một kim thân nhỏ bé mà thôi, ta có gì phải sợ?”

Hồn của Ma Long không cam lòng gầm lên.

Hàn Tam Thiên có thể giết được hắn ta, ngoài đòn tấn công dữ dội của Hàn Tam Thiên và Lục Nhắc Tâm cùng với hàng trăm nghìn người ra, còn có một điểm quan trọng nhất, đó chính là Ma Long cũng đã nhìn trúng thân thể của Hàn Tam Thiên.

Thân thể này cho dù là một nhân loại, nhưng lại khiến hắn ta thèm muốn vô cùng.

Bên trong có trái tim của Long tộc cung cấp năng lượng, bên ngoài có cơ thể của tản tiền và thần binh lợi khí có thể được sử dụng để tấn công và phòng thủ.

Điều quan trọng nhất là máu tươi của tên tiểu tử này không chỉ có mùi của chân thần, mà còn có kỳ độc mà hắn ta ngủ mơ cũng nhìn thấy.

Nếu có thể chiếm được một cơ thể như thế này, để hồn của Ma Long mượn xác hoàn hồn cũng là một lựa chọn không tồi, sau khi trải qua sự tấn công của nhiều người, hắn ta đã lựa chọn phương pháp này để sống tạm bợ qua ngày đoạn tháng hoặc là trộm rồng đối phượng.

Mọi thứ cũng đều đang diễn ra suôn sẻ theo sự sắp đặt của hắn ta, linh hồn của con kiến đó đã bị mình niêm phong lại lại và giết chết, mình đã trở thành chủ nhân thực sự của cơ thể này.  Nhưng không ai có thể ngờ rằng vào thời điểm quan trọng nhất này, nó lại bất ngờ gặp sự cố.

Linh hồn của Ma Long làm sao không bực mình, làm sao có thể cam lòng được.

Nó đâu có biết lai lịch của thân vàng kia, đâu có biết rằng thân vàng kia đã đạt đến cảnh giới cực hạn, không có bất kỳ khí tức nào có thể phỏng đoán được sự tồn tại của nó.

Nói cách khác, nhiều khí tức không xứng để thăm đọc được nó.

"Gầm!" Lửa giận chưa tiêu của linh hồn Ma Long lại đột nhiên mở ra hoàn toàn, một cỗ ma sát lực ảm đạm tràn ngập toàn thân, tiếp theo lại là một cái bổ nhào khác phá thẳng lên trời! Vù! Một luồng ánh sáng vàng cực kỳ mạnh mẽ đột nhiên tỏa sáng, tồn tại giống như một kết giới cực lớn, khi linh hồn của Mà Long chạm vào ánh sáng vàng đó, lập tức bị đánh rơi xuống.

Bùm! Lần này, bóng dáng của Ma Long càng thêm run rẩy kịch liệt hơn, thậm chí có chút chùn bước.

“Khốn kiếp.”

Máu đen trên miệng Mạ Long đã liều mạng chảy ra giống như không cần tiền, hắn lau miệng, nhìn lên đỉnh đầu tức giận mắng: “Rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy? Nếu như không thể bị phá vỡ ở đây, nói không chừng, Ma Long ta vĩnh viễn sẽ bị mắc kẹt ở đây sao?" "Không, tuyệt đối không thể, thân thể của một con kiến, ta đường đường là chỉ tôn làm sao có thể không phá được?" Trong giây tiếp theo, Mà Long lại lần nữa vận hắc khí, đột nhiên lại chuẩn bị bay lên.

Nhưng khi đang định lao tới, hắn ta đột nhiên cảm thấy dưới chân bị người ta kéo, cúi đầu nhìn xuống, không biết từ lúc nào, một cỗ năng lượng màu vàng giống như một sợi dây thừng, đã buộc chặt lấy chân phải của hắn.

Và ở đầu dây thừng bên kia là Hàn Tam Thiên đang từ từ bay lên với ánh sáng vàng mang trên người.

“Con kiến nhà người...

Người còn chưa chết sao?”

Hồn Ma Long vừa ngạc nhiên vừa tức giận.

“Người còn chưa chết, ta làm sao có thể chết được.”

Hàn Tam Thiên nhếch miệng cười, sắc mặt đã tái nhợt, tuy rằng tình huống không tốt lắm, nhưng vừa rồi đã là thân thể xương trắng, nhưng lúc này lại còn nguyên vẹn như ban đầu, chỉ là quần áo rách nát, trên người đầy rẩy vết thương.

“Ngươi vừa rồi...

cái con kiến chết tiệt nhà ngươi, ngươi giả chết để lừa ta sao?”

Hồn Mà Long đã hiểu được chuyện gì, không khỏi vừa tức giận vừa lo lắng: “Nhân loại các ngươi, quả là đáng khinh, lại sử dụng thủ đoạn như vậy."

“So với người có xu hướng chiếm đùi của ta, trong mộng muốn giết chết ta, đoạt chỗ của ta, ta đây gọi là đáng khinh, vậy người gọi đó là gì?”

Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.  "Làm sao người biết...

đây là mộng cảnh?" "Ta hỏi ngươi, đây có phải là sự thật không? Người trốn tránh không trả lời thì đó đã là câu trả lời tốt nhất rồi.

Nếu như không phải là sự thật thì đó chỉ có thể là ảo thuật hay gì đó mà thôi..."

Hàn Tam Thiên khẳng định nói.

"Khi ta giả vờ chết, đã suy nghĩ rất lâu.

Người luôn phủ nhận rằng đây là ảo cảnh, nhưng ta thực sự lại có thể cảm nhận được nỗi đau của ta, thậm chí người còn có thể thực hiện những hành động nghịch thiên không thể nào tin được, không chỉ sao chép phép thuật của ta, thậm chí ngay cả thần binh của ta cũng có thể sao chép.

Kết hợp những thứ này, ta nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có một khả năng."

"Mộng cảnh.

Người thao túng mộng cảnh của ta, đương nhiên có thể thống trị mọi thứ ở đây, thậm chí biến tất cả mọi thứ phi lý trở nên hợp lý như người nghĩ, đúng không?" “Con kiến, người thật sự rất thông minh!”

Hồn Ma Long khẽ cười một tiếng: “Bổn tôn đã đánh giá thấp ngươi.”

"Oan hồn chi chít vô tận, nơi nào có thể có nhiều oan hồn như vậy? Ta lúc đầu quả thực rất sợ hãi đối với tình huống này, nhưng người quá vội vàng."

Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Linh hồn của Ma Long nở một nụ cười hung hãng, gật đâu.

“Tuy nhiên, người trái đất của chúng ta có một câu nói rằng tâm vội không thê ăn được đậu hũ nóng.

Hàn Tam Thiên cười nhẹ, tuy răng sắc mặt không tốt, nhưng mà trong mắt lại tràn đầy vẻ tự tin.

"Cho dù ngươi biết sự thật thì có thê làm gì? Con Kiến, ngươi cũng biết đang ở trong mộng cảnh của ngươi, là do ta điều khiển.

Vậy ngươi nên biết rõ răng mọi thứ ở đây ta nói là được.

Bất luận ngươi có hung hãng đến đâu, bản lĩnh đến đâu, dưới tất cả các quy tắc mặt ta đã đặtw 4, đều là pháo nỗ.

7 Ma Long cười khinh thường nói.

"Quả thật là như vậy, cho nên ta cũng rât tuyệt vọng.

Nhưng mà, ngươi xem ra cũng rất tuyệt vọng."

Hàn Tam Thiên cười liếc nhìn bâu trời, ý tứ rất rõ ràng.

Những gì Hàn Tam Thiên đang đề cập đến đương nhiên là ánh sáng vàng do kim thân đó phát ra.

“Ngươi muốn thế nào?”

Nhìn thấy ánh mắt không có ý tốt kia của Hàn Tam Thiên, Hồn Ma Long sửng sốt.