Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2347




Nhưng lúc này, những người ở trong trận chiến hoàn toàn chỉ chú ý đến trận đấu trước mặt, còn những người không tham gia trận chiến cũng đưa mắt nhìn chằm chằm vào trận đấu có một không hai này.

Dù sao thì đối với người khác mà nói, đây chính là cuộc chiến ngàn năm có một của thiên lôi và địa hỏa.

Một nơi cách Khốn Tiên Cốc hơn một trăm dặm về hướng đông, đây là nơi tách biệt khỏi Khốn Tiên Cốc. Sau khi vượt khỏi Khốn Tiên Cốc lập tức đến được một vùng núi có đầm lầy, nhưng trong vùng này lại vô cùng nguy hiểm.

Dưới những tán cây cao, là những đầm lầy sâu hun hút không thấy đáy, trong đầm lầy hoặc có thú dữ, hoặc có những hố sâu không thấy đáy, một khi trượt chân ngã xuống, cho dù là những người có võ công cao cường, nếu như không chết thì cũng thương tích đầy mình.

Nhóm người chính đạo kia trước khi vượt qua nơi đây để tiến vào Khốn Tiên Cốc, đương nhiên có không ít người bỏ mạng lại ở đây, trong một số đầm lầy như có những thứ đang bị phân hủy, chắc chắn có người đã từng rơi xuống đó.

Nhưng trong một khu rừng nguy hiểm như vậy, vẫn còn ẩn chứa những nguy cơ chết người.

Trên cây, lá rụng xuống, thậm chí trong một vài bụi cỏ có một vài người có hình dạng kì quái đang núp trong đó.

Nếu nhìn từ trên xuống,hơn một nửa khu rừng này đều nhìn thấy những đốm đen nhỏ hiện lên chẳn chit.

“Tông chủ, một cái bóng đen nhảy qua phía trước đầm lẫy lúc nảy, thân hình khom nhẹ, mặt mày trắng bệt hiện lên nét tôn kính như người đã chết.”

“Ừm, sắp xếp như thế nào rồi?”

“Bẩm bảo cung chủ, bảy mươi hai mặc tướng của phái Thiên ma đã dẫn quân thiết lập một cuộc phục kích tại thành trì lớn, chỉ cần liên minh chính đạo đi qua, chúng ta lập tức bố trí bao vây” Một tên thuộc hạ đáp.

Đám người này không ai khác, chính là Thiên ma cung trong tam cung tử điện của Ma tộc, là cung chủ thủ lĩnh của bọn chúng- Ma Bắc Thiên.

“Lối thoát hiểm đã làm xong chưa?”Ma Bắc Thiên gật đầu hỏi.

“Đa làm theo sự cặn dặn của cung chủ, đã bố trí một lối thoát hiểm lớn, một khi trận chiến thành công, người muốn chạy thoát lập tức có thể nhanh chóng rời khỏi từ lối này.”

“Làm rất tốt.”

“Nhưng có một chuyện thuộc hạ vẫn chưa hiểu?” Tên thuộc hạ tiếp tục hỏi.

Ma Bắc Thiên mĩm cười: “Ngươi đã đi theo ta hơn ba trăm năm, mặc dù qua hệ của ta với người là chủ tớ, nhưng có chuyện gì cứ nói, không cần ngại.”

“Suy nghĩ của tông chủ, thuộc hạ hoàn toàn tin tưởng, không dám nghi ngờ, nếu không tam cùng tử điện của Ma tộc sẽ không có tên của phái Thiên ma chúng ta. Nhưng lần này thuộc hạ có điều không rõ, tông chủ đã phải bảy mươi hai mặc tướng thiết lập mai phục ở cứ điểm mà người đã tỉ mĩ lựa chọn, vì vậy chắc chắn trên cứ điểm đó tôn chủ đã có sắp xếp chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa, sao lại cố ý mở một lối thoát như vậy chứ?” Tên thuộc hạ chau mày lại đáp.

Dựa vào điều kiện địa hình ở đây, cùng với cứ điểm mà Ma Bắc thiển đã hao tâm tốn sức tạo nên, hắn có thể chắc chắn lần mai phục này của phe hắn sẽ nắm hoàn toàn thắng lợi, một khi nhóm liên minh chính đạo đi qua đầm lầy, như vậy có khả năng chết vô số.

Nhưng cơ hội lớn như vậy, lại cố ý tạo cho họ một con đường sống, điều này quả thật khiến người khác mông lung.

“Khi hai bên giao chiến, ngươi thật sự cho rằng các binh sĩ sẽ đánh nhau đến chết sao? Hoàn toàn không phải như vậy. Cái gọi là tinh thần chiến sĩ mới là cái quan trọng nhất trận giao chiến, một đội quân tan rã, cho dù binh sĩ nhiều như thế nào cũng khó tránh khỏi thất bại.” Ma Bắc Thiên cười nói.

Từ xưa đến nay, có nhiều trận đấu binh sỹ ít thắng binh sỹ nhiều, mà trong những trận đấu này, tinh thần binh sỹ luôn thấm nhuần xuyên xuất cả trận chiến.

Bất luận là dẫn đầu thiện thời, địa lợi hay là binh thuật, cuối cùng đều thua bởi khí thế quân sĩ, đó mới chính là yếu tố quyết định.

“Thuộc hạ hiểu rồi, cách nghĩ của tông chủ, chính là khiến cho bọn chúng sau khi rơi vào mai phục, vì hoảng sợ nên rất nhiều người sẽ bỏ chạy, từ đó khiến cho tinh thần của binh sĩ rời rạc, mất hết sự đoàn kết.” Thuộc hạ gật gù nói.

“Nhóm người chính đạo đó, mặc dù lần này đông, nếu như không mở đường sống, bọn họ nhất định để được sống mà kết hợp lại với nhau, đến lúc đó chúng ta sẽ rất khó đối phó.” Ma Bắc Thiền cười khổ nói.

Nếu như tam đại gia tộc kết hợp lại với nhau, trên khắp thiên hạ này liệu còn ai có thể chống đỡ nổi.

Tức nước vỡ bờ, nhất định sẽ dẫn tới trận huyết chiến tàn khốc.

“Tình hình hai điện khác như thế nào rồi?” Ma Bắc Thiên hỏi.

“Cũng đã thiết lập trận mai phục xong."

“Lần này nhất định phải thành công, không được thất bại, phải nhớ rằng, nhiệm vụ của chúng ta không phải là tiêu diệt hoàn toàn đám cấu tặc chính đạo đó mà chính là cướp được xiêng xích thần, và các bảo bối khác của Ma Long, điều này rất quan trọng đối với sự hưng thịnh của ma tộc chúng ta, nếu như chúng ta có được sự tàn ác của tổ tiên ma tộc, sao lại có thể rơi vào hoàn cảnh tham sống sợ chết như vậy chứ?” Nghĩ đến đây, giọng nói của Ma Bắc Thiên vô cùng kiên định, trong mắt tràn đầy sự kiên quyết và tức giận.

Nhất định phải hành động, nhất định phải thành công. Đây chính là nguyên nhân chủ yếu trong lần mai phục này của ma tộc.

Bọn họ biết rằng, đối đầu trực diện với với người chính đạo là điều không thể, vì vậy họ chỉ có thể thực hiện mai phục mà thôi.

“Thuộc hạ đã hiểu, ta sẽ lập tức nói cho tất cả huynh đệ của ma tộc, nếu không thành công nhất định sẽ hi sinh thân mình.”

Nghe thấy những lời của thuộc hạ, Mã Bắc Thiên lập tức hài lòng gật đầu, nhưng lập tức nhíu chặt mày lại: “Đúng rồi, bọn cẩu tặc chính đạo bên kia đang đánh tới, ta bảo người phải một mật thám đi xem xét tình hình, người đó đã quay trở lại chưa?”

“Tôn chủ, người cũng biết rằng hiện nay chúng ta trong lúc hành động không thể bại lộ thân phận, nếu không tất cả sẽ đổ xuống sông xuống biển, vì vậy mặc dù chỉ cách vài trăm dặm, nhưng mật thám vẫn rất cẩn thận, nên lộ trình đi cũng rất chậm.” Tên thuộc hạ đáp.

Ma Bắc Thiên gật gù, hành động cẩn trọng là một chuyện tốt, dù gì tất cả đều vì sự đại cuộc.

Tuy nhiên trong lúc này, một thân hình màu đen xông tới.

“Tông chủ, hắn đã trở về.” Tên thuộc hạ vui mừng reo lên.

Vừa dứt lời, một tên mật thám của Ma tộc mang một bộ trang phục màu đen nhanh chóng luồng qua rồi tiến vào khu rừng, sau đó đi theo con đường đặc biệt để tránh khỏi những nguy hiểm bay tới đúng trước mặt của Ma Bắc Thiên: “Tham kiến tông chủ.”

“Không cần đa lễ, tình hình phía trước như thế nào rồi?” Ma Bắc

Thiên đưa mắt ngước nhìn vùng trời | đang lóe lên những tia lửa điện, vô cùng khó hiểu hỏi.

| Những người này đánh giết lẫn | nhau không phải là chuyện kì lạ gì, nhưng đánh kịch liệt đến như vậy quả thực khiến người khác kinh ngạc.

“Hải Vực Dũng Sinh và Dược Thần | Các đã đánh đến đây chưa?” Ma Bắc Thiên hỏi,

Từ lúc đầu, ma tộc chưa từng bước chân vào khu vực Khốn Long, để | mai phục nhất định phải che giấu | hành tung, đương nhiên sẽ không | biết bên trong xảy ra chuyện gì.

“Không phải, cả ba gia tộc Hải Vực | Dũng Sinh, Dược Thần Các và Đỉnh.

Lam Sơn đang kết hợp tấn công | một người.”

“Tấn công một người sao?”

“Đúng vậy, hắn ta đã nuốt máu ma | long, bây giờ trở nên vô cùng hung ác, vì vậy...”

<

| Ngước mắt nhìn khung trời tầng | tầng lớp lớp tia lửa điện đang nhấp nháy kia, quả thực... quả thực có | hắc khí nhàn nhạt tỏa ra, chẳng lẻ | đó chính là hơi thở của quỷ sao?

“Người đó là ai?” Ma Bắc Thiên sốt - ruột hỏi.

“Chính là Hàn Tam Thiên.”