Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2380






Lúc này, là lúc nào nhiệt nhất của một thành nhỏ nơi biên cương.

Trận chiến ở núi Khốn Long, thu hút không ít người đến, mặc dù sau khi tam đại gia tộc bị tập kích liền vội vàng rút quân về căn cứ, nhưng thành nhỏ ở biên cương này là nơi lí tưởng cho những môn phái khác tập trung.

Vào chính buổi trưa, những quán trọ, tửu lầu, thậm chí là những bãi cỏ ven đường trong thành, đã nườm nượp người.

Vô số những cao thủ trên giang hồ đều tập trung ở đây, hoặc là ở trong tửu lầu sang trọng, hoặc tụ năm tụm bảy ở phía ngoài, có 

người như đang thầm thì thương lượng một chuyện gì đó, còn có những người bày tất cả bảo vật mà khó khăn mới có được, hoặc là khoe khoang, hoặc là để rao bán.

Tóm lại, thành nhỏ này đang vô cùng náo nhiệt, sự náo nhiệt mà trước đây chưa từng có.

Trong thành, một tửu lầu lớn nhất chính là tuyệt diễm lầu.

Diện tích rất lớn, là một tửu lầu xa hoa nhất trong thành.

“Trận chiến ở núi Khốn Long được xem là trận chiến có một không hai trong thiên hạ."

“Chẳng phải là như vậy sao, tam đại gia tộc cao cao tại thượng rốt cuộc bản lĩnh cũng chỉ có thế mà thôi, đầu tiên là bị Hàn Tam Thiên đánh, sau đó bị ma tộc tập kích, bị đánh đến tan đàn xẻ nghé như vậy, ta thật sự cảm thấy vô cùng buồn cười."

“Bị ma tộc tập kích, nhưng cuối cùng vẫn lấy lại được cục diện, nếu như chiến đấu chân chính thì bọn họ căn bản không phải là đối thủ của tam đại gia tộc. Vì vậy mới nói đến sự tài giỏi của tên tiểu tử Hàn Tam Thiên kia, nhưng hắn một mình đấu với hai

chân thần, liều mạng chiến đấu với họ, thật sự quá bản lĩnh và tài giỏi"

Các anh hùng hảo hán trên khắp thiên hạ bất giác thốt lên những lời khen ngợi.

Bàn bên cạnh là những kiếm khách ăn mặc tươm tất từ từ nhấc chén rượu lên uống, dường như dùng động tác này để thể hiện lòng khâm phục đối với Hàn Tam Thiên.

“Tử Tình muội muội, ngây ngốc ra đấy làm gì, mau ăn đi" Những vị anh hùng kia sau khi uống xong, mới quay lại nhìn hai người phụ nữ bên cạnh họ.

Một người trang phục màu trắng, tóc xõa ra kiều diễm như tiên nữ, một người một thân hình màu xanh vô cùng thuần khiết.

Nghe thấy những hảo hán nói chuyện, vị cô nương áo trắng mới quay đầu lại: “A, đại ca..."

“Ha ha, thất muội nhà ta đã nghĩ đến nam nhân rồi sao" Vị hảo hán bên kia bàn cười phá lên.

Lời nói này khiến tất cả các anh hùng khác đều cười phá lên theo, cũng có một số người ngồi bên kia nghe bọn họ đùa giỡn, khi nghe thấy những lời nói này, bất giác

cũng đều bật cười.

Sắc mặt Tử Tình đột nhiên đỏ lên, bàn tay níu chặt vạt áo để áp chế sự khẩn trương của bản thân: “Đại ca nói bậy, Tử Tình không có như vậy."

“Đây có gì đáng xấu hổ chứ, trai lớn dựng VỢ, gái lớn gả chồng, ai mà không biết Giang Bắc Thất Quai ta tướng mạo xấu xí, nhưng hai người em gái của ta lại vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là Thất muội Tử Tình người, vẻ đẹp trắng nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặng, nghiêng nước nghiêng thành, hồng nhan họa thủy..." Tên này cố I gắng nói hết tất cả những gì hắn biết, đem

tất cả những thành ngữ mà hắn biết được nói ra một lèo.

“Không phải sao, cái gọi là tài tử gặp giai nhân, anh hùng gặp mỹ nữ, thất muội ta là nữ nhi, thích nam nhi là chuyện thường tình. Thất muội trời sinh vốn dĩ xinh đẹp, còn Hàn Tam Thiên kia cũng được xem là anh hùng hào kiệt, xứng đôi vừa lứa, đó chính là chuyện bình thường"Một vị anh hùng khác lên tiếng.

“Với uy quyền như bây giờ của Hàn Tam Thiên, thiên hạ có biết bao nhiêu nữ nhân muốn được gả cho hắn chứ, Thất muội có ý nghĩ như vậy cũng là điều bình thường."

Từng câu từng câu một của những vị hảo hán, dường như không để ý, sắc mặt của Thất Tình ngày càng đỏ lên thêm.

Cuộc chiến ở núi Khốn Long, quả thật vô cùng sống động, phong độ anh hùng ngời ngời và sự anh tuấn có một không hai của Hàn Tam Thiên đã hằn sâu trong trái tim của cô ấy.

Mỗi lần nghĩ đến đây, trái tim của Tử Tình đập lên loạn xa.

Có được người chồng như vậy là điều bất cứ nữ nhân nào cũng khao khát.

Cô ấy thích Hàn Tam Thiên.

Trái tim này lần đầu tiên vì hắn mà dao động.

Điểm này, Tử Tình lại không dám thừa nhận.

Thậm chí, tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều có tình ý giống như cô, cô ấy hiểu rất rõ điều này.

Chỉ là bị đại ca và tất cả huynh đệ vạch trần, nên vô cùng xấu hổ.

Nhưng nụ cười của Tử Tình lại đẹp hơn bất

kì thứ gì trên thiên hạ này, đều khiến cho những người xung quanh nhìn đến ngây dại.

Cũng chính bởi vì từ khi sinh ra cô đã đẹp hệt như tiên nữ, tất cả sự chú ý đều đặt trên cô, thậm chí lúc Hàn Tam Thiên bước đến đều không hề có bất cứ người nào phát hiện ra, ngay cả chủ tửu lầu cũng không nhìn thấy.

Hàn Tam Thiên đưa mắt quét qua tất cả đám người ở đây, cho dù bọn họ đang bàn tán về mình nhưng Hàn Tam Thiên vẫn không thèm để ý, nhưng cũng bị vẻ đẹp của Tử Tình khiến hắn ngây ngốc.

Nếu như nói Lục Nhược Tâm tuyệt sắc giai nhân, còn Tần Sương là thiên hạ vô song, còn sắc đẹp này chính là đệ nhất thiên hạ.

Nhưng đẹp thì đẹp, đối với Hàn Tam Thiên

mà nói, cũng chỉ nhìn lâu thêm một chút mà thôi, từ từ quay đầu lại, mang đám người

Mặc Dương ngồi xuống, sau đó vẫy tay, ra lệnh cho tiểu nhị chạy đến.

Tuy rằng tiểu nhị rất bận, nhưng khi người khác gọi, lập tức sẽ chạy đến.

Nhưng hắn bận đến mức, không có thời gian để nhìn Hàn Tam Thiên, chỉ như thói quen mà cúi gầm đầu, đợi Hàn Tam Thiên

gọi món, lập tức ghi vào quyển sổ trên tay.

“Đều nói Giang Bắc Thất Quai kì lạ, nhưng không ngờ rằng trong thất quái lại có hai mỹ nữ xinh đẹp như vậy, đặc biệt là cô nương áo trắng, quả thật là tuyệt thế giai nhân.

“Không

chapter content