Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2451






"Chỉ sợ là không hay rồi. Chuyện này sẽ... Sẽ.." Lão hòa thượng nghĩ nghĩ, có chút do dự. 

"Sư phụ, tiểu tử Hàn Tam Thiên không để chúng ta vào mắt. Ai nghe thấy đại trận luyện ma cũng đều hoảng sợ bỏ chạy, nhưng Hàn Tam Thiên này lại... Nếu chuyện này truyền ra ngoài, về sau chúng ta còn mặt mũi nào mà tồn tại chứ?" 

"Đúng vậy, nhất là những tên kia, đến lúc đó đoán chừng đi ngủ cũng sẽ cười đến tỉnh." 

Nghe tới các đệ tử, lão hòa thượng rơi vào trầm tư. 

"Thiên Nhất đại sư, nếu Hàn Tam Thiên bất tử thì cô bé kia sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao? Có thể nắm giữ búa Bàn Cổ sao?" Lúc này, Minh Vũ nãy giờ không nói gì lạnh giọng mà nói. 

Quan trọng nhất chính là Hàn Tam Thiên còn sống, đối với Minh Vũ mà nói gần như là trí mạng. 

Không nói đến chuyện liệu hắn sẽ mật báo Lục Nhược Tâm hay không, bị Lục Nhược Tâm trả thù, chỉ nói riêng Hàn Tam Thiên thôi thì mối thù đoạt vợ và phản bội cũng tuyệt đối khiến nàng sống không bằng chết. 

Hàn Tam Thiên sao có thể còn sống chứ? 

Lão hòa thượng nhìn Minh Vũ một cái, nặng nè gật đầu: "Lần này chúng ta dốc toàn bộ lực lượng, chỉ có thể thành công không được phép thất bại." 

"Được rồi, đấu với hắn cho dù là tổn hại tuổi thọ thì lão nạp cũng cam lòng." 

Vừa mới nói xong, lão hòa thượng đứng dậy một lần nữa đi tới vách đá, vừa bấm tay vừa gấp gáp đọc lên vài câu phật ngữ quái dị. 

Nhanh chóng sau đó thì thiên địa biến sắc. 

"Hàn Tam Thiên, đây là người ép ta." mắt Lão hòa thượng lộ vẻ hung hăng, sau đó xuất hiện gió to, hắn ném áo cà sa kim sắc lên trên bầu trời. 

"Phật uy thiên long." 

Áo cà sa màu đỏ vàng lập tức xoay tròn về phía không trung. 

"Rống." 

Khi áo cà sa màu đỏ vàng xoay tròn thì đột nhiên hóa thành một cái đầu rồng màu đỏ vàng. 

Thân hình to lớn của nó che nửa không trung, toàn thân có ánh sáng màu đỏ vàng lấp lóe, uy thế mười phần. 

"Phá." 

Trăm đạo cờ Phật giương lên. 

Nhưng không giống với lần trước, những đệ tử bắt đầu đọc chú ngữ càng ngày càng nhiều, tần suất cũng đang tăng nhanh, vô số phật ấn cũng không ngừng toát ra từ trong miệng của bọn hắn, phật chú phát ra kia cũng hội tụ xung quanh con rồng màu đỏ vàng. 

Miệng của bọn hắn càng niệm càng nhanh, phật ấn cũng bắt đầu xuất hiện càng ngày càng nhiều, phật ấn quay xung quanh con rồng lớn chậm rãi bao phủ lấy toàn thân nó. 

Đột nhiên, theo một tiếng vang giòn, những phật ấn đang quay xung quanh con rồng cuối cùng cũng hội tụ lại với nhau, trở thành một bộ áo giáp màu vàng trực tiếp bọc nó 

Lại là một tiếng nổ vang, áo giáp kim sắc đột nhiên tản ra, lại hóa thành sáu mươi sáu hình con rồng màu vàng, tề tụ lại phía sau lưng con rồng lớn kia. 

"Rống." 

"Hống hống hống." 

Con rồng màu đỏ vàng đột nhiên rít lên một tiếng, sáu mươi sáu đầu rồng phía sau cũng rít theo tương ứng. 

Gần trăm con rồng cùng nhau gầm lên, chấn động bát phương. 

[+ 

Cho dù là Hàn Tam Thiên đang ở bên trong động ma, cũng bị khí thế đoạt người của tiếng gầm kia làm chấn động lỗ tai. 



Lúc này Hàn Tam Thiên rốt cục cũng đứng lên, thiên hỏa nguyệt luân cũng hóa thành song kiếm bảo hộ hai bên trái phải lần nữa. 

"Rốt cục chịu ra tuyệt chiêu rồi sao?" Sắc mặt Hàn Tam Thiên trở nên nghiêm túc, thì thào nói. 



"Hàn Tam Thiên, sáu mươi sáu đạo phật ấn Kim Long hội tụ một thành thể, hôm nay có thể để người phơi thây ở đây là lão nạp coi trọng người, triệu hồi ra phật uy thiên long. 

Người chết rồi cũng là sự cảm kích đối với sự coi trọng của lão nạp đối với ngươi." Ánh mắt Lão hòa thượng hung ác, lạnh giọng mà nói. 

Trăm ngàn năm qua, bọn hắn chưa hề sử dụng qua trận thế như vậy. 

Thậm chí, lão hòa thượng không tiếc chịu đựng thiên phạt. 

"Hôm nay, ngươi hẳn phải chết." 

Vừa mới nói xong, lão hòa thượng gỡ phật châu trước ngực xuống, một chưởng đập tan, trực tiếp tùy ý rơi xuống giữa không trung, dùng để tế rồng thiên. 

"Rống." 

Kim Long rít lên một tiếng, thân thể khẽ động, trực tiếp hướng về phía Hàn Tam Thiên đáp xuống. 

"Xoát xoát xoát." 

Đồng thời đúng lúc đó, sáu mươi sáu rồng vàng sau lưng cũng đột nhiên theo sát. 

Tốc độ lao xuống thậm chí khiến cho trên thân rồng phát tán ra từng trận lửa, sáu mươi sáu đầu rồng cũng bắt đầu hóa thành vô số phật ấn, mà trong khoảnh khắc những phật ấn này khi đuổi kịp thiên long cũng hóa thành áo giáp bao trùm nó lần nữa. 

Khi thiên long cách mặt đất khoảng vạn trường, trong nháy mắt khi thiên long nghiêng đầu bay xuống thì trên mặt đất sớm đã cát bay đá chạy, sau khi áo giáp bao trùm hoàn tất, rất nhiều nơi trên mặt đất thậm chí đã bắt đầu đóng băng. 

chapter content