Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2464




Nghe thấy âm thanh này, đám người ở xung quanh kinh hoàng, cuối cùng lần theo nơi phát ra âm thanh ngẩng đầu nhìn trời.

Giữa không trung, có một bóng đèn treo lơ lửng, như quỷ như ma.

"Hàn Tam Thiên."

Không biết là ai sợ hãi rống một tiếng, ngay sau đó tất cả mọi người nhìn thấy bóng người kia giữa không trung. Một giây sau, cả đám hòa thượng giống như bầy gà con nhìn thấy diều hâu.

"Cái gì?" Lão hòa thượng trưng to hai mắt.

Cả người lộ vẻ cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.

Bên cạnh ông ta, sắc mặt Minh Vũ lạnh lùng tới cực điểm, nàng luôn cảm thấy việc này không dễ dàng như vậy, bây giờ lo âu trong lòng quả nhiên biến thành hiện thực, mà hiện thực còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng.

Vào lúc này, bên cạnh bóng đen kia đột nhiên xuất hiện hai luồng ánh sáng một xanh một đỏ.

"Giết."

Lạnh giọng quát một tiếng, thiên hỏa, nguyệt luân trong nháy mắt hóa thành hai thanh kiếm, thẳng hướng bốn phía phóng đi.

"Địa hóa tâm linh."

"Bát phương kinh lôi, cửu thiên lôi long."

Cả sơn cốc đột nhiên từ ngày đêm biến thành núi lửa trắng xóa. Bên trên bầu trời, mây đen chồng chất ngày càng nhiều, trong đó có rồng sấm sét đang lượng

Trên mặt đất có lửa nóng thiêu đốt, trên trời có rồng sấm sét gào thét.

Trước mặt còn có hai thanh kiếm thiên hỏa nguyệt luân giết chóc.

Bốn phía vách đá có rất nhiều hòa thượng, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy tiến vào vực thẳm địa ngục, kẻ chạy trốn vội vàng, người chết thảm không phải ít.

Thậm chí có người hoảng hốt chạy bừa, giữa đêm đen gió lớn vội vàng nhảy xuống vách núi, kêu thảm một tiếng, thịt nát xương

tan.

Mặt đất nóng rực, vô số người nhanh chóng không còn tu vi để phòng ngự chống đỡ, những năng lượng này đang bị Hàn Tam Thiên trên bầu trời từ từ hấp thu.

Trên bầu trời, cửu thiên lôi lang dẫn đánh sấm sét xuống, bổ xuống nơi nào đất nơi đó hóa khô cằn.

Những người tu vi thấp bị chém trúng hóa thành tro tàn tại chỗ, cho dù là người có tu vi cao cũng cảm giác thân thể tê liệt, hành động chậm chạp.

"Sấm sét này sẽ đánh vào người đang di chuyển, tất cả mọi người tuyệt đối không được chạy loạn." Minh Vũ rất nhanh phát hiện hàm nghĩa bên trong thiên lôi nên vội vàng xông tới lão hòa thượng nói.

Lão hòa thượng gật gật đầu, xoay người, hô to với chúng vị đệ tử: "Tất cả đừng hoảng hốt, đừng hoảng hốt, ổn định cho ta, ổn định cho ta."

Chỉ tiếc là dù âm thanh của lão hòa thượng lớn, nhưng cũng không to bằng tiếng kêu sợ hãi khi bỏ trốn, chết thảm dưới tiếng sét, tiếng kêu thảm bị lửa đốt của đệ tử.

Huống chi, sống chết trước mắt, bên trong kinh hãi thì có bao nhiêu người sẽ nghe theo hắn?

Toàn bộ cục diện hỗn loạn, mọi loại đệ tử cũng như là kiến bò trên chảo nóng.

"Các ngươi." Lão hòa thượng chán nản.

Hàn Tam Thiên nhìn qua đám người ô hợp này, dữ tợn cười một tiếng.

"Sư phụ, hiện tại ta đã biết rõ tác dụng của địa hỏa kinh lôi."

Kinh lôi triệu hoán cửu thiên lôi long, ai di chuyển thì sẽ bổ xuống người đó, muốn tránh né công kích của lôi long thì cần phải an thân ổn hình, đứng ở đó bất động.

Nhưng địa hỏa tâm kinh đốt cháy, nếu bất động thì càng về sau ai có thể chịu đựng được?

Cho nên địa hỏa khiến người di chuyển để lôi long đánh xuống, cả hai phối hợp, người trong vị trí trận pháp sẽ vô cùng gian nan, khi đó hẳn là động cũng không được mà bất động cũng không xong.

Lúc này Hàn Tam Thiên cũng không vội tiến công, mặc dù hỗn độn chi khí nhanh chóng trợ giúp anh chữa trị thương thế không ít, nhưng cũng không có khả năng khiến Hàn Tam Thiên trở về như trước, phương thức mà địa hỏa tâm kinh hấp thụ năng lượng là để dễ dàng bổ trợ cho chính mình.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên dưới lòng bàn chân lại phát ra một tiếng rồng gầm, phật uy thiên long lúc này hóa thành một vệt ánh sáng màu vàng hướng về phía Hàn Tam Thiên đánh tới.

"Mẹ nó, quên mất thứ đồ chơi này."

Dù sao lúc ấy khi thiên long lao xuống, Hàn Tam Thiên đã dùng sức ngăn cản nhưng vẫn bị nó xông vào làm đứt đoạn kinh mạch, nội tạng bị hủy hết.

Cho nên hiện tại, Hàn Tam Thiên cũng nhất định phải dùng toàn lực đối phó.

"Lần trước có ma quật giúp đỡ người, lần này sẽ không có đồ vật gì giúp người nữa, vậy liền so tài xem thực hư thế nào." Hàn Tam Thiên lạnh lùng quát một tiếng.

Trong tay lắc một cái, ngọc kiếm xuất ra.

Một giây sau, cả người đột nhiên hóa thành một thân ảnh vô cùng kỳ quái, nhanh chóng hướng về phía thiên long đánh tới.

"Hay, hay, hay, thật là khéo."

Gần như ngay khi một người một rồng vừa mới tiếp xúc, Hàn Tam Thiên đã không nhịn được thống khoái hô to.

Kiếm pháp này đặc biệt vô cùng, có thể tấn công phòng thủ chuyển đổi trong tích tắc, thậm chí tại trình độ nào đó mà nói, tấn công và phòng thủ của kiếm pháp hoàn toàn là một thể.

Đã công chính là thủ, đã thủ thì cũng là

công.

Xoát xoát xoát.

Nếu như nói thân thể phật uy thiên long khổng lồ, ánh sáng màu vàng đỏ khiến nó lộ ra vẻ cực kỳ uy vũ, thì lúc này Hàn Tam Thiên, kiếm đi như rắn, thân thể như là thỏ chạy, linh hoạt vô cùng.

Phật uy Kim Long dù mạnh, nhưng thân pháp của Hàn Tam Thiên quá mức quỷ dị, đầu rồng và đuôi rồng chỉ đánh vào giữa không trung mà thôi.

Mà trái lại lúc này Hàn Tam Thiên càng đánh càng mạnh, bảy mươi hai chiêu thức của lộ thần kiếm không ngừng hiển hiện trong đầu anh, nhẹ nhàng vung ra từ đôi tay.

"Nhiều ngày không gặp, Hàn Tam Thiên, xem ra người lại trở nên mạnh mẽ hơn." Nhìn Hàn Tam Thiên biến thái như thế, Minh Vũ c:

Hàn Tam Thiên trong mắt Minh Vũ đã là sự tồn tại vô cùng biến thái.

Nhưng...

Khiến người ta không thể tưởng tượng chính là dù đã biến thái, đã đứng ở nơi cao nhất nhưng anh mỗi lần đều có thể càng trở nên mạnh mẽ hơn một cách không thể tưởng tượng.

Đây quả thực khiến người khó mà tưởng tượng nổi, đồng thời lại khoa trương khiến người cảm thấy sợ hãi.

"Cái này là loại kiếm pháp gì mà lại tinh túy như thế, nước chảy mây trôi công thủ đều có, giống như đạn bắn, lại quân tử như kiếm, biến hóa khó lường lúc mạnh mẽ lúc ảo diệu." Lão hòa thượng cũng nhìn qua Hàn Tam Thiên cầm kiếm không khỏi cảm thán nói.



chapter content