Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2472






Vào thời điểm hắn còn đang vừa hoang mang vừa mê mang thì phát hiện mặc dù những luồng khí đen này xem ra không độc hại, nhưng trên thực tế lại ẩn ẩn cảm thấy nó có thể khiến mình cảm thấy khó chịu. 

Đang cảm thấy kỳ quái thì hắn đột nhiên phát hiện một sự thật vô cùng kinh người. 

Khí đen trên người mình và khí đen ở xung quanh tựa hồ bắt đầu chậm rãi dung hợp, giao hòa, sau đó chậm rãi bị luồng khí đen kia mang đi. 

Chỉ một lát sau, khí đen khắp bốn phía trên người hắn bắt đầu hướng về phía những luồng khí đen kia, giống như một đứa trẻ bướng bỉnh gặp phải đồng bọn, hoàn toàn không bị khống chế mà hướng về bọn họ hội tụ lại.  Ma đồng có chút bối rối, dùng cách đổi mệnh là muốn bù lại khí đen của mình, nhưng điều kinh khủng là những khí đen này khi đã tiến vào thì hoàn toàn không thể khống chế cục diện được nữa. 

Khí đen càng ngày càng bốc hơi rất nhanh, cũng càng ngày càng nhiều, thậm chí sau đó, hắn có thể thấy rõ ràng bên trên cơ thể hắn mọc ra cánh tay, thậm chí... Còn có chân. 

Lấy mạng sống ra đánh đổi, triệu hoán phật uy thiên long thì đã là bản thể của nó, đồng thời cũng là mẫu thể, cộng thêm sáu mươi sáu đạo phật ấn Kim Long kia tạo nên một cái đầu to lớn hơn phật uy thiên long, nói đúng hơn chính là ma đồng mà hắn đã giấu kín với trong đó đã cung cấp năng lượng ngày càng mạnh mẽ hơn. 

Nhưng cho dù là vậy thì hiện tại hắn ở bên trong khói đen hoàn toàn không khống chế được mình, thì sao có thể không luống cuống tay chân, vô cùng hoảng sợ chứ? 

Càng bối rối thì ma đồng càng dùng sức, muốn khống chế lại khí đen của mình để ổn định cục diện. 

Càng về sau thì cảm xúc của ma đồng cũng dần sụp đổ, vận chuyển năng lượng trong cơ thể ngày càng nhiều. 

"Muốn thu hồi lại sao? Dứt khoát như vậy cũng là tốt cho ngươi." 

Bên trong khí đen đột nhiên truyền ra một tiếng cười nhe răng. 

"Ai? Ai đang nói chuyện?" Ma đồng khiếp sợ giương mắt nhìn bốn phía, lại phát hiện không có người nào cả, xung quanh chỉ có khí đen mênh mông bao quanh thôi. 

Khí đen đã càng lúc càng lớn, hiện tại đã bao trùm gần như bằng một sân bóng. 

Nhưng đột nhiên, khí đen vốn đang không ngừng khuếch tán ra bên ngoài lại co vào. 

Xoát xoát xoát. 

Tất cả khí đen không ngừng tuôn ra từ trong thân thể ma đồng. 

Càng co càng nhỏ lại, càng co càng nhỏ lại. 

Xoạt. 

Đột nhiên, tất cả khí đen tiến vào trong thân thể ma đồng. Mọi thứ quay về giống như trước kia.  Mắt thấy như vậy, tất cả mọi người sững sờ, nhưng cũng đều thở phào một cái. 

Dù sao thì khí đen kỳ quái không còn nữa, ma đồng lại đứng ở nơi đó như cũ thì cũng có nghĩa là mọi chuyện vừa rồi chỉ là sự bóng sợ gió một trận. 

Chỉ có Minh Vũ vẫn cau mày, thậm chí còn phát hiện ra một sự thật rất đáng sợ. 

Huyết nhục của Hàn Tam Thiên trên mặt đất cũng biến mất theo khí đen này. 

Đến tột cùng là bởi vì huyết nhục của Hàn Tam Thiên hóa thành khí đen, cho nên khi khí đen biến mất thì huyết nhục cũng không còn, giống như là ngọn nến đã bị cháy hết. 

Hay là có ẩn tình gì khác? 

Minh Vũ đoán không ra, cũng không biết cụ thể thế nào, chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm dưới sơn cốc. 

"Thế này thì người thỏa mãn chưa?" 

Nhưng vào lúc ma đồng cũng yên lòng thì có một âm thanh không biết từ chỗ nào bay tới lọt vào trong tai. 

Âm thanh cách rất gần, nhưng ma đồng ngắm nhìn bốn phía, đừng nói người, cho dù ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy. 

Lấy tu vi của hắn thì không có khả năng không nhìn thấy. 

Nhưng một giây sau, hai mắt của hắn đang bị khí đen bao phủ lại đột nhiên trợn to. 

Cả người vô thức đột nhiên cúi đầu nhìn một cái. 

Một nằm trên mặt đất, một bị mình ăn vào trong bụng. 

Nhưng như anh lời nói, những chuyện vừa xảy ra là sao? 

Nếu như thân thể Hàn Tam Thiên phát ra khí đen kia mà khí đen lại tiến vào trong cơ thể của mình, như vậy hiện tại tất cả thân thể của anh không phải đều ở trong cơ thể của mình sao? 

chapter content