Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2502




Mười mấy đệ tử đảm nhiệm việc trấn giữ lầu ba, khung cảnh bắt đầu trở nên vô cùng nguy hiểm, không chỉ đối mặt với đám cương thi hung hăng tiến vào, khắp nơi đều bị thây ma đạp tung cửa sổ bao vây lại, bọn họ không biết làm thế nào, đành phải dương vũ khí mà bước lùi về đằng sau.

“Giết." Lúc này, Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đang mang theo người chạy đến, đối mặt với đám cương thi hung hăng này, cô hét lên, rồi vội vàng xông về phía trước.

Cho dù là tốc độ của đám cương thi chậm

chạp, nhưng lực tấn công vô cùng mạnh, công thêm số lượng tăng nhanh trong vài ngày qua, lúc này đã dâng cao lên đến lầu ba, ở lâu một, vô số cương thi cũng bắt đầu tiến vào. !“Nhanh chóng rút về lầu hai"

Nhìn thấy các đệ tử liên tiếp ngã xuống, sau đó bị đám cương thi cắn xé, Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đã biết, muốn chặn lại ở lầu ba là điều không thể.

+

Giải pháp duy nhất lúc này chính là chạy xuống lầu hai, lợi dụng sự chật hẹp của cầu thang, tiến hành phong tỏa lần thứ hai.

Có lệnh của Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh, đám. đệ tử lập tức vừa đối phó với Thây ma vừa lui về lầu hai.

Lúc tất cả mọi người lùi về lầu hai, nhờ ưu điểm của cầu thang là nhỏ và hẹp, chỉ có đủ khoảng cách cho một người, điều này khiến mọi người có cơ hội được nghỉ ngơi một chút.

“Thây ma đã cách chúng ta quá gần, chúng ta không thể nào đặt rào cản ở đây"Mặc Dương vội vàng đáp.

Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh liền gật đầu: "Chúng ta sẽ giữ ở lầu hai, người hãy mang

người bố trí rào cản ở lầu một."

Mặc dương gật đầu, vẫy tay với một đám người rồi lập tức xông tới.

“Rút."

Phía sau lưng là những đám thây ma vắt vẻo trên cầu thang, điên cuồng mà chạy xông tới.

Lúc đám người của Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh chạy một mạch đến cầu thang ở lầu một, đám người của Mặc Dương đã đợi sẵn ở đấy, bọn họ giúp đỡ từng người đi qua cầu thang chật hẹp để xuống lầu một.

Nhưng lúc Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh muốn bước tới cầu thang, cô đột nhiên chau mày. lại, nhìn thấy Mặc Dương đang ở lầu hai ôm một cây cột sắt nhưng không có ý định rời đi.vội vàng hỏ: “Mặc Dương, người..."

“Ngươi là huynh đệ của Hàn Tam Thiên, huynh đệ các ngươi vừa mới gặp lại nhau, nếu như vì chết đi mà chia cắt nhau, thì ta còn mặt mũi nào mà đi nhìn mặt hắn"Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh hét lên, muốn lập tức leo lên lại.

“Trách nhiệm của ta ngươi có thể gánh vác" Mặc Dương không biết phải nói thêm gì đành mỉm cười, ôm cây cột sắt, lập tức đè lên trên lối đi ở cầu thang.